Vô Sỉ Đạo Tặc – Chương 230: – Botruyen

Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương 230:

Quyển 16 : Nghịch Thiên Giáo
Chương 08: Thâu Thiên Hoán Nhật
Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc
Dịch: Tiểu Ngọc

Một ma pháp sư mặc áo màu tro từ trong đi ra, hắn niệm chú ngữ dồn dập, bầu trời vốn trong xanh, mây đen cuồn cuộn kéo đến, các tia chớp loạn vũ ở phía chân trời, lôi điện ầm ầm, khiến cho người ta run sợ.

Lần này Thánh Điện chấp hành án phạt đối với La Thi Mị là lôi hình.

” Lôi thần từ trên cửu thiên, xin nghe lời cầu khẩn của ta, tẩy trừ sự ô uế của thế gian, hãy cho lôi quang xóa đi tất cả tội nghiệt và ô uế, để cho tất cả có thể tinh khiết trở lại …”

La Thi Mị cuối đầu, dường như không hề để ý đến sinh tử, nhìn không ra được nét mặt của nàng. Dù người xem rất là căm hận nghịch thiên giáo nhưng mà nữ vong linh pháp sư này, đối mặt với tử vong vẫn lạnh nhạt như thường, một điều mà rất ít có người có thể làm được, và cũng khiến cho bọn họ cảm thấy khó hiểu, nghịch thiên giáo cuối cùn là có mị lực gì, có thể hiến cho nhiều người đi vào con đường không thể quy đầu lại.

Ma pháp sư kia không quan tâm đến ý nghĩ của La Thi Mị và quần chúng, hắn chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.

“Cửu Tiêu Thiên Lôi!”

Hắn quát nhẹ lên một tiếng, giơ cao ma pháp trượng trong tay.

“Ầm!”

Hầu như ma pháp sư vừa dứt lời thì một tia chớp thô to xuyên qua mây đen, từ tận trên cửu thiên đánh xuống, ngân quang mãnh liệt chiếu sáng cả quang minh nghiễm tràng, khiến cho rất nhiều người không thể nào mở mắt ra được.

Tia chớp đánh chuẩn xác xuống thập tự giá bằng bạc, điện lực cường phát ra, vài đội thánh kỵ sĩ lúc nãy đã đứng vây quanh đó lập tức triển khai kết giới, ngăn trở tia điện, tránh ương cập trì ngư, tuy thế, vẫn có rất nhiều người ở nghiễm tràng lông tóc đều dựng đứng thẳng lên, có vài người mang theo binh khí bằng kim loại cũng bị hút lấy.

Tia thiên lôi này có uy lực cực lớn, có thể tạo ra được tia sét có uy lực lớn như thế thì đại lục này cũng chỉ có vài người, càng huống chi người bị thẩm phán đã bị cấm chế năng lực, vận mệnh của người đó xem như đã kết thúc.

La Thi Mị ở trên thập tự giá bằng bạc lúc này đã biến thành một thi thể. Không phải nói là một đám tro tàn. Quần áo, tóc tai đều hoàn toàn hóa tro, khói xanh vẫn không ngừng thoát ra. Đã không thể nào phân biệt được nữa. Khí tức âm hàn vẫn bao trùm của quang minh nghiễm tràng lúc này cũng biến mất. Đủ các dấu hiệu chứng nhận cho một kết quả.

“Tiểu thư!” Thanh y nữ tử thấy thế thì đau khổ vô cùng. Lập tức ngất đi. Bạch y nữ tử bên cạnh lập tức đỡ lấy.

Người xem cũng không thấy kỳ quái. Dù sao thì hình thức xử tử cũng có chút đáng sợ. Người lớn thì cấm trẻ nhỏ đi xem để tránh ám ảnh tinh thần. Một số nữ tử có lá gan không được to cho lắm trước cảnh tượng tàn khốc kia bị ngất đi thì cũng có thể hiểu được. Thậm chi là ngay chính những người xem cũng thở dài. Một nữ tữ trước khi hành hình vẫn còn sống sờ sờ, trong nháy mắt đã biến thành tro bụi. Nên rất dễ khiến cho người ta cảm thán.

Bạch y nữ tử dùng một ngón tay đâm vào thanh y nữ tử. Không biết là dùng thủ pháp gì nhưng mà rất hiệu quả. Thanh y nữ tử tỉnh lại. Cảm thấy rất đau khổ. Nhưng lần này nàng không có ngất đi. Chỉ là hồn phi phách lạc. Xem ra chắc cần rất lâu mới có thể khôi phục lại.

Bạch y nữ tử thở dài nói:”Đừng đau khổ nữa. Tiểu sai. Nếu như hồn pháp vương biết ngươi như thế thì nàng ở trên trời có linh thiêng cũng sẽ không vui.”

Thanh y nữ tử nức nở không thành tiếng. Nếu như không phải là đang ở nơi thẩm phán thì nàng đã sớm khóc rống lên rồi:” Muội biết, nhưng nhìn thấy thảm trạng của tiểu thư thì luôn không nhịn được.”

Bạch y nữ tử nhìn về phía khói xanh bốc lên, nhìn thấy cũng phải giật mình, và thương tiếc, nhưng đột nhiên nàng phát hiện ra gì đó.

“Y?”

Thanh y nữ tử kinh ngạc nói:”Thánh nữ, sao vậy?”

Bạch y nữ tử vừa vui mừng vừa sợ hãi nói ra hai chữ:” Phục Chế!”

Thanh y nữ tử vẻ mặt mờ mịt:”Phục chế, phục chế là cái gì?”

” Không có gì, chuyện này muội không nên biết, nhưng mà Tiểu Sai này, ta có một tin tốt báo cho muội, hồn pháp vương vẫn chưa chết!”

“Tiểu thư không chết!?” Thanh y nữ tử mở to hai mắt, hoài nghi mình có nghe lầm hay không nữa, trước mặt đã rất rõ ràng rồi. Thi thể của tiểu thư đã. Không có ai có thể sống sót dưới tình cảnh đó cả.

” Ý của ta là, cái thập tự giá bằng bạc kia cũng không phải là hồn pháp vương!”

” Hả, rõ ràng là tiểu thư mà, không thể nào lầm được!”

” Đúng vậy, trước đó chính là hồn pháp vương nhưng không biết lúc nào đã bị thay đổi?”

” Vậy thì ai bị thay thế?”

” Không phải là người, mà là một hình nhân thế mạng, tiểu sai, không thể giải thích rõ ràng lúc này được, nhưng mà ta có thể khẳng định là hồn pháp vương đã được người khác dùng một phương pháp đặc biệt cứu đi, chúng ta đi nhanh lên một chút, mau kiếm xem người cứu hồn pháp vương là ai!”

“Vâng!” Thanh y nữ tử tựa hồ như rất tin tưởng bạch y nữ tử, mặc dù có chút khó tin nhưng mà tin thần của nàng đã khôi phục, mặc kệ thế nào chỉ cần tiểu thư còn chưa chết thì điều đó đã là rất tuyệt.

Bạch y nữ tử nhíu mi, tựa hồ như là suy nghĩ chuyện gì đó.

Phục chế là một kỹ thuật cao minh của đạo tặc, số lượng đạo tặc trên đại lục này biết được rất ít, nhưng mà có thể phục chế đến trình độ này, hơn nữa trước mặt thủ vệ và kỵ sĩ của Thánh Điện thâu thiên hoán nhật, nàng nghĩ tới nghĩ lui, khả năng chỉ có hai người.

Trong đó, sư phụ là một đạo tặc thuần túy, vì đạo mà sinh, nhất định sẽ không quan tâm đến vấn đề này, còn lại, xem ra cũng chỉ có hắn mà thôi!

Thật không ngờ, hắn lại gia nhập vào hàng ngũ nghi ngờ Thánh Điện nhanh như thế, thật là sớm, đối với hắn mà nói thì đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây?

Mang theo tâm tình nửa mừng nửa lo, hai người bạch y nữ tử nhanh chóng rời khỏi quang minh nghiễm tràng.

Thẩm phán đến đây vẫn chưa kết thúc, tiếp theo sau đó là thánh tế ti sẽ đứng ra thuyết giáo, thông báo cho người xem là không thể nào đạo lạc, cấu kết với nghịch thiên giáo, nếu như phát hiện được yêu nhân thì phải thông báo cho tông giáo tài phán sở biết, vì dân mà trừ hại, để cho lôi phách dị đoan, Thánh Điện luôn muốn phát huy đề tài này hết mức, mỗi lần thẩm phán thì không thể nào thiếu được quá trình này.

Ngay lúc mọi người đang đứng ở quang minh nghiễm tràng nghe thánh tế ti thuyết giáo thì ở bên dưới mặt đất cũng có chuyện đang phát sinh.

Hai bóng người, từ từ di chuyển trong lòng đất, cho đến khi rời khỏi quang minh nghiễm tràng, càng lúc càng xa.

Khoảng gần một tiếng sau, ở một nơi hẻo lánh của thánh vực, mặt đất đột nhiên xuất hiện một cái động lớn.

Có hai người từ bên trong nhảy ra, cái động kia lập tức khép lại, mặt đất trở lại như trước, vô cùng thần kỳ.

Nếu như là người có kiến thức thì nhất định là sẽ biết đây là thổ độn thuật của đạo tặc, dù cho là trong lòng đất thì cũng có thể tự do đi lại, nhưng muốn tu luyện được nó thì rất khó cho nên có rất ít người luyện thành.

Sau khi chui ra khỏi mặt đất thì hai người giống như một cơn gió, lướt đi về phía xa, rồi đến một nơi hoang vắng mới dừng cước bộ.

Lúc này mới thấy rõ tướng mạo của hai người, người thứ nhất thì đôi mắt thâm, mặt thì trắng như người chết, đôi môi thì đen, dung mạo yêu diễm, chính là dị đoan phải chịu thẩm phán ở quang minh nghiễm tràng – La Thi Mị.

Không phải nàng đã bị thiên lôi đốt thành tro bụi rồi sao, sao lại xuất hiện ở chỗ này?

Đáp án chính là người ở bên cạnh nàng, một thanh niên trẻ tuổi, hắn run run quần áo để phủi bụi đất, xem xét phía sau rồi thờ dài một hơi:” Hoàn hảo, không có bị phát hiện.”

Từ quỷ môn quan trở về, nhìn thấy người này thì đôi mắt đẹp của La Thi Mị trở nên kinh ngạc, nói không ra lời:” Là ngươi!?”

Thanh niên nhếch miệng cười:” Hì hì, Thi Mị tỷ, chúng ta lại gặp mặt, nhưng mà mỗi lần gặp mặt đều là trong trường hợp có chút không tưởng.”

Thanh niên kia đúng là Cổ Diêu, hắn đã sớm nấp ở bên dưới thập tự giá bằng bạc, chỉ có điều à khí tức tử vong trên người của La Thi Mị quá dày đặc, nếu như sớm ra tay thì khí tức này sẽ đột nhiên biến mất, sẽ khiến cho Thánh Điện chú ý, vì thế hắn vẫn một mực chờ đợi thời cơ, chờ đến khi lôi điện xuất hiện mới trong nháy mắt đổi trắng tay đen, phục chế ra một người giống y như đúc để man thiên quá hải, và cũng át chế luôn tử vong khí tức của La Thi Mị phát ra khắp quanh minh nghiễm tràng.

Không biết có phải Thánh Điện vô cùng tự tin, tin tưởng rằng sẽ không ai dám chạm vào long chi nghịch lân, cho nên lần này Cổ Diêu hành động thuận lợi hơn trong tưởng tượng nhiều, duy nhất chính là lần sét đánh xuống, bởi vì không dám vận đấu khí để chống cự cho nên lôi điện xuyên qua đất trúng vào người hắn, cho nên có chút tê.

Thực tế thì lúc này Cổ Diêu còn mang mặt nạ, nhưng mà hai người có khí tức hấp dẫn lẫn nhau, La Thi Mị căn bản không cần xem cũng biết là hắn.

Mặc dù đã được giải cứu nhưng mà La Thi Mị vẫn mềm yếu vô lực, chỉ có thể để cho Cổ Diêu dìu.

Cổ Diêu nói:” Thi Mị tỷ, để đệ giúp tỷ khôi phục lại đã.”

Hai lần được Cổ Diêu cứu giúp, hơn nữa đấu khí của hai người trao đổi, có thể nói là đồng nguyên, một tia hận ý còn sót lại vì lần bị cưỡng gian trước của La Thi Mị hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại cảm giác thân thiết, nàng cảm nhận được thanh niên kêu mình là tỷ tỷ này rất đáng tin cậy vì thế nàng gật đầu đồng ý.

Dò xét trên cổ tay của la thi mị, truyền lực vào, nhưng mà Cổ Diêu phát hiện, cấm chế của La Thi Mị hoàn toàn khác với cách thức ngăn trở đấu khí bình thường, trong cơ thể của nàng trống rỗng, tất cả lực lượng đều biến mất không thấy tăm hơi, đây là một thủ pháp cấm chế đặc biệt, Cổ Diêu biết thế nên không thể nào ra tay được, cau mày nói:” Thi Mị tỷ, là ai đã cấm chế tỷ vậy?”

La Thi Mị suy nghĩ một chút:” Là người của Thánh Điện, nhưng ta không biết là ai.”

” Là một phương pháp rất quái dị, do cao thủ ra tay.” Cổ Diêu nói tiếp:” Có lẽ đệ cần tốn không ít thời gian để khai giải.”

Cổ Diêu đã đánh giá thấp cấm chế trên người của la thi mị, cho dù là hắn đã đọc qua nhiều thư tịch trên tầng chín của thần thánh học viện, học được thiên ma quyết cũng không thể nào khôi phục lại cho La Thi Mị được. Cũng may là lực lượng của hai người đồng nguyên, bất kể là Cổ Diêu làm thế nào thì cũng không có tạo thành tổn thương cho la thi mị, nhưng mà chính điều này cũng khiến cho hắn cảm thấy kỳ quái.

Nhìn thấy Cổ Diêu đầu đầy mồ hôi thì La Thi Mị thở dài, lấy ra một cái khăn tay giúp hắn lau mồ hôi trên trán:” Đừng vội, từ từ rồi sẽ được thôi.”

Cổ Diêu cố chấp:” Không được, nếu như bị cấm chế càng lâu thì sẽ càng không tốt cho thân thể của tỷ, đệ đang nghĩ, nhất định là có biện pháp!”

Lúc này thì phía sau hai người truyền đến một thanh âm:” Nếu ngươi đã quan tâm nàng như thế thì ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, hắc hắc!”
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.