Vô Sỉ Đạo Tặc – Chương 229: – Botruyen

Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương 229:

Quyển 16 : Nghịch Thiên Giáo
Chương 07: Tử Hình
Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc
Dịch: Tiểu Ngọc

Đi đến trước thanh thập tự giá bằn bạc, thánh tế ti ngẩng đầu lên nhìn La Thi Mị, lạnh lùng nói:” Yêu nữ, ngươi có biết tội chưa?”

Trả lời cho hắn chính là một nét mặt lạnh lùng, La Thi Mị thậm chí là chưa từng liếc hắn một cái.

Thánh tế ti đã từng thẩm phán qua nhiều người, có người thì sợ hãi bất an, có người thì khóc lóc cầu xin tha thứ, và cũng có người giống như yêu nữ trước mặt này, rất bình tĩnh, quả thật là cứng rắn.

Cá nằm trên thớt, muốn giết chết đối phương thì quả thật là rất đơn giản, nưng mà muốn đạt được mục đích của thẩm phán, thì tốt nhất là phải làm cho đối phương sợ hãi, cúi đầu trước thần điện, thành tâm khai nhận tội lỗi, như thế thì mới có thể khắc sâu vào trong ấn tượng của mọi người, và đồng thời cũng củng cố uy nghiêm vô thượng của Thánh Điện.

Để cho đối phương không còn ương ngạnh nữa, thánh tế ti cười lạnh, hắn có kinh nghiệm phong phú, tự nhiên là biết được cách thức đối phó với cái loại dị đoan cường ngạnh này.

” Nghe này hài tử,” Thánh tế ti ôn hòa nói, xưng hô của hắn đối với La Thi Mị cũng thay đổi, từ 'Yêu Nữ' chuyển thành 'Hài Tử' :” Thần vĩ đại và nhân từ, người thành thật, chịu nhận tội nghiệt đã gây ra khi còn sống thì sẽ được khoan hồng, sẽ được đưa đến một nơi tốt đẹp, tràn đày ánh sáng, thế giới vĩnh hằng, ngược lại …”

Thanh âm của hắn chuyển sang nghiêm khắc:” Người chấp mê bất tỉnh thì linh hồn sẽ bị đày xuống địa ngục, phải đối mặt với bóng tối và sự ghê tởm, phải bị sự thống khổ vô tận hành hạ, vĩnh viễn không siêu thoát!”

Mỗi câu chữ của thánh tế ti trầm thấp mà hữu lực, vang vọng khắp quang minh nghiễm tràng, đánh sâu vào tâm linh của người xem, khiến cho bọn họ kinh hãi run sợ, có người còn hoảng lên sợ rằng mình sẽ giống như đang bị thẩm phán. Bọn họ còn có ý nghĩ là đợi sau khi thẩm phán kết thúc sẽ đi đến giáo đường để sám hối, cầu xin sự khoan thứ của thần.

Những lời nói của thánh tế ti cũng không phải là đơn giản. Đó chính là “Cảnh Thế Châm Ngôn” Trong thần thuật, mội loại kỹ năng công kích tinh thần . Có lực chấn nhiếp rất mạnh, rất nhiều dị đoan bị khuất phục với kỹ năng này.

Đáng tiếc, người lần hắn thẩm phán không giống các dị đoan khác.

Lần này, La Thi Mị cũng chuyển ánh mắt về phía hắn, đáng tiếc là trong mắt nàng tràn đầy sự khinh miệt và trào phúng.

Mềm cứng đều không có tác dụng gì, thánh tế ti cảm thấy rất xấu hổ, dị đoan bị thẩm phán thì lực lượng đã bị cấm chế nhưng mà nữ vong linh pháp sư này vẫn có thể chống lại “Cảnh Thế Châm Ngôn”, điều này chứng tỏ oán niệm trong lòn nàng rất lớn.

Trước mắt biết bao nhiêu người thánh tế ti bị mất mặt như thế thì thẹn quá hóa giận:” Thật là ngoan cố, như thế thì ta chỉ còn có thể đại diện cho thần tuyên bố tội danh của ngươi!”

Nếu như dị đoan không khuất phục thì sẽ bị phán tội, đây chính là cách làm của Thánh Điện.

Lấy cuộn da dê, thánh tế ti đọc:” Yêu nữ La Thi Mị, hai mươi sáu tuổi, bị sự dụ hoặc của tà ác, trở thành một vong linh pháp sư, khai mộ lấy thi, khiến cho linh hồn của người chết không bình àn, người thân đau khổ. Dùng phôi thai của người sống tu luyện yêu thuật, hành vi vô nhân đạo khiến cho người người căm phẫn. Vì thế Thánh Điện sẽ thuận theo ý nguyện của dân chúng, đuổi bắt yêu nữ, nhưng yêu nữ vẫn ngoan cố chống cự, dùng thủ đoạn vô sỉ sát hại hơn mười kỵ sĩ và tế ti của tông giáo tài phán sở, lại còn là người của nghịch thiên tà giáo cùng các giáo đồ khác làm hại thế gian, tội ác ngập trời không thể tha thứ.”

Dừng một chút hắn nói tiếp:” Bổn tọa đại diện cho quang minh thần vĩ đại, Thánh Điện, đưa ra phán quyết cuối cùng cho yêu nữ – Tử Hình!”

Thánh tế ti vừa dứt lời thì quang mình nghiễm tràng như nổ tung.

“Xử tử nàng!”

“Xử tử nàng!”

“Xử tử nàng!”

Quần chúng xung quanh quang minh nghiễm tràng lớn tiếng hô lên. Yêu nữ của nghịch thiên giáo thật là ghê tởm, ngay cả phôi thai cũng lấy để tu luyện, quả thật là không còn nhân tính, khiến cho người người căm phẫn.

Nghe được thanh âm chấn thiên từ quang minh nghiễm trành thì thánh tế ti mỉm cười, mặc dù yêu nữ ngoan cố, nhưng cũng may là có dân chúng vãn hồi thanh thế, như thế thì hiệu quả của thẩm phán coi như cũng đã đạt được rồi.

Thanh y nữ tử đứng trong đám đông khi nghe được hai chữ 'Tử Hình' thì sắc mặt trắng bệch mà bạch y nữ tử thì im lặng không nói.

Thánh tế ti đi đến bên cạnh La Thi Mị:” Trước khi chấp hành hình phạt ngươi còn có lời gì muốn nói hay không?”
Hắn chỉ hỏi theo lệ mà thôi, vốn hắn nghĩ rằng yêu nữ này sẽ không để ý đến nhưng mà, ngoài dự liệu của hắn, La Thi Mị mở miệng:” Nếu như vậy thì ta muốn biết Áo Địch Tư đang ở đâu?”

Khi nói những lời này thì nàng nghiến răng, trong mắt của nàng ẩn chứa sự thống khổ, thù hận, và phẫn nộ, có thể thấy được người có tên là Áo Địch Tư kia có huyết hải thâm thù với nàng.

“Áo Địch Tư?” Nghe được cái tên này thì thánh tế ti giật mình:” Ngươi hỏi hắn để làm gì?”

Nhưng hắn chợt tỉnh táo lại:” Vốn đó là một bí mật nhưng dù sao thì ngươi cũng sắp chịu sự trừng phạt rồi thì ta sẽ thỏa mãn yêu cầu cuối cùng của ngươi, Áo Địch Tư, hắn đã sớm phản lại Thánh Điện!”

Thánh tế ti dùng truyền âm thuật nói với La Thi Mị, bởi vì đây là một điểm nhơ của Thánh Điện, không thể để người ngoài biết, hắn trước đây cũng tham gia vào chiến dịch cho nên mới biết được một ít tin tức.

” Cái gì?” La Thi Mị ngây dại, bởi vì đáp án của thánh tế ti nằm hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng.

” Tên phản đồ kia … Thật là đáng tiếc, lúc đó hắn đã được chọn làm thần sử, sẽ nhanh chóng trở thành thần chức rồi, không ngờ hắn lại bỏ qua cơ hội ngàn năm một thưở kia, còn phản bội lại Thánh Điện nữa, thật là ngu muội, trước kia ta còn muốn làm đồng bạn tốt của hắn nữa!”

Ánh mắt của la thi mị rất à kỳ quái:” Tại sao? Lúc đầu hắn trăm phương ngàn kế, buông bỏ tất cả, kể cả thê tử, thân tình, không phải là vì thế sao?”

” Không ai biết được, có lẽ hắn cũng bị mê hoặc trầm vào ma đạo như ngươi.” Thánh tế ti nói đến đây thì ngạc nhiên:” Y, tại sao ngươi lại biết được quá khứ của Áo Địch Tư?”

La Thi Mị không có trả lời, khuôn mặt cả nàng trầm xuống, nội tâm của nàng tựa như là đang suy nghĩ đến một vấn đề rất khó hiểu.

Thánh tế ti thấy thế cũng không bắt buộc, thở dài nói:”Được rồi, không quản ngươi cùng Áo Địch Tư là cái gì quan hệ, dù sao này đó bí mật đều đã theo xem xét quyết định mà yên diệt, người chết sẽ mang đi hết thảy, ta đã giải đáp vấn đề của ngươi rồi, như vậy, tiếp nhận xem xét quyết định ba!”

Thánh tế ti nói xong thì nhắm hai mắt lại, trong miệng ngâm xướng một tràng âm điêu mà người bình thường nghe không hiểu, đây là một nghi thức trong quá trình thẩm phán.

Thanh âm của hắn trầm thấp mà bi thương, tựa như cảm thấy tiếc thương vì sự chấp mê bất ngộ của La Thi Mị, thương xót cho một người sắp ra đi.

Khi thánh tế ti mở hai mắt thì chậm rãi nói:” Nguyện cho những vong hồn bất an có thể tha thứ cho tội nghiệt của ngươi!”

Đây là lời cuối cùng của hắn nói với La Thi Mị, sau đó hắn thối lui mấy bước, tiếp theo chính là chấp hành hình phạt.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.