Võ Niệm Song Tu – Chương 2 Lưu Manh – Botruyen
  •  Avatar
  • 71 lượt xem
  • 3 năm trước

Võ Niệm Song Tu - Chương 2 Lưu Manh

……………..
Sau một trận khóc lóc như mưa, Triệu Chiến đến nhà bếp lấy đến một tô mỳ sợi, bên trên có thịt xắt lát dày, một mùi thơm tràn đến, khiến Quốc Khang bụng đói cồn cào, Quốc Khang từng ngụm từng ngụm gắp mỳ, ăn uống rất vui sướng.
– Thế nhưng mùi vị có chút bình thường.
Quốc Khang trong lòng lẩm bẩm, hắn mặc dù là một sát thủ, thế nhưng trong xã hội bình thường, mang thân phận là một đầu bếp của một nhà hàng lớn 5 sao, cho nên kỹ thuật nấu nướng vô cùng điêu luyện, sát thủ lúc nào cũng rất dễ bị lộ thân phận, cho nên Quốc Khang còn rất nhiều thân phận khác.
Nước dùng là khá bình thường, bởi vì thế giới này không biết dùng xương động vật để hầm thành nước dùng, chỉ dùng nước luộc thịt, cộng thêm một ít rau củ quả, có lẽ hắn phải thay đổi một chút.
– Cha, nước dùng này, ngày mai thử dùng xương heo hầm đi, thêm một chút củ cải đường, xả chanh, cà chua, mùi vị sẽ tốt hơn.
Quốc Khang nói, Triệu Chiến sững sờ, đem tay che ở trên trán mình, đồng thời cũng sờ ở trên trán Quốc Khang, sợ là Quốc Khang vẫn còn bị bệnh.
– Cha, ta không có bệnh, ta nói là thật, người có thể đi thử.
Quốc Khang bình tĩnh nói, Triệu Chiến nghi hoặc, gật đầu, đi vào nhà bếp, dùng xương heo dư thừa khi lóc ra lúc hầm thịt, bỏ vào nồi, dùng trong bếp một ít gia vị mà Quốc Khang đã nói, bỏ vào trong nồi, cùng hầm một lúc.
Mà bên ngoài, Quốc Khang vẫn không ngừng hấp thụ hạt năng lượng, cải tạo lại kinh mạch yếu ớt của thân thể này, muốn tu luyện tinh thần lực, phải có tố chất thân thể cực tốt, mới có thể chèo chống não bộ chứa đựng khổng lồ tinh thần lực.
Khí Công Luyện Thể pháp chia làm bốn bộ phận, luyện kinh mạch, nện luyện xương cốt, tẩy rửa máu thịt, chui rèn thân thể, mà luyện kinh mạch lại chia thành 3 bậc, tiểu mạch, trung mạch, đại mạch.
Tiểu mạch có thể khiến cơ bắp sức mạnh đề thăng gấp đôi, trung mạch gấp bốn, đại mạch gấp mười lần, mà Khí Công Luyện Thể pháp không ngừng hấp thụ hạt năng lượng, sức mạnh cơ bắp sẽ không ngừng tăng cao, hiện tại Quốc Khang sức mạnh khoảng 40 cân, luyện mạch cũng đã đạt đến tiểu mạch.
Tám mươi cân sức mạnh, cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, đối phó hai người bình thường không có vấn đề, nếu là ba người trở lên, chỉ có thể chịu đánh, mà đối với võ giả, Quốc Khang không biết võ giả năng lực dài ngắn ra sao, không thể cân nhắc.
Muốn sử dụng tinh thần lực, ít nhất phải đạt đến cấp bậc chui rèn thân thể, não bộ tiềm năng được khai thác, tinh thần lực tập trung, mới phát động được tinh thần lực.
– A, không thể nào.
Từ nhà bếp truyền đến tiếng kinh hô của Triệu Chiến, hương vị quen thuộc bay đến trong mũi Quốc Khang, hắn gật đầu, có lẽ trước tiên cố gắng phát triển kinh tế trong nhà, chắc chỉ vậy mới có thể tiếp xúc đến võ giả.
Tài phú, danh vọng là tiền đề để có quyền lực.
……………
Ngày hôm sau, Triệu Chiến như cũ dọn ra hàng quán, nhưng hôm nay có Quốc Khang giúp đỡ, khung cảnh hòa hợp vui vẻ, bởi vì hàng quán của Triệu Chiến gần chợ, cho nên rất có nhiều thường dân qua lại, người giàu có cũng không ít.
– Lão Chiến, cho ta một tô mỳ.
Một người đàn ông trung niên, mặc áo vải thô, khuôn mặt ôn hòa, vui vẻ gọi Triệu Chiến cho một tô mỳ, Triệu Chiến cười ha hả, đem mỳ đưa cho Quốc Khang, Quốc Khang điềm đạm đem nước dùng đổ vào tô, đưa lên cho người đàn ông kia.
– Ừm? Làm sao có cảm giác giống như là mì này ngon hơn hẳn?
Điền Văn Bình trầm ngâm, mặc dù chỉ là nông phu, thế nhưng hắn ăn mỳ của Triệu Chiến rất nhiều lần, lần này lại khác vô cùng, mùi vị so với lúc bình thường tốt hơn gấp mười lần, Quốc Khang đứng ở bên cạnh giải đáp.
– Đây là do cha của ta vừa mới sáng chế ra công thức mới, ăn rất ngon.
– Đúng, rất ngon.
Điền Văn Bình gật đầu, thường thức ẩm thực cái thế giới này quá bình thường, ngay cả những điều cơ bản nhất cũng không có, có lẽ bởi vì thức ăn bình thường không có tác dụng gì với võ giả, cho dù có ngon hơn nữa, cũng chả có mấy ai đi bỏ thời gian ra nghiên cứu.
– Cha, ta cảm thấy không khỏe, ta muốn vào nghỉ một chút.
Quốc Khang nói với Triệu Chiến, tất nhiên là nói dối rồi, thân thể của Quốc Khang hiện tại vô cùng khỏe, chỉ là hắn muốn tập trung tu luyện, Khí Công Luyện Thể pháp mặc dù có thể không ngừng hấp thụ hạt năng lượng bằng việc hô hấp, thế nhưng khi tập trung toàn bộ tinh thần, tốc độ sẽ nhanh hơn.
Hơn nữa, Quốc Khang còn muốn có chỗ riêng tư để viết lại một vài công thức nấu ăn cho Triệu Chiến, trong đó có món ăn truyền thống mà bất kì người Việt nào cũng biết, Phở.
Quốc Khang ngồi xếp bằng, tập trung điều chỉnh hô hấp, hạt năng lượng theo nhịp thở tràn vào từng tấc máu thịt, dung hợp vào từng tế bào nhỏ, cải thiện toàn bộ tố chất, sức mạnh cơ bắp cũng từ từ tăng cao, 81 cân, 82 cân, 83 cân,…
(Một người bình thường sức mạnh trung bình là 60 cân, tức 30kg)
Chớp mắt đã đến buổi trưa, Triệu Chiến tất bật vô cùng, một truyền mười, mười truyền trăm, sau khi Điền Văn Bình loan tin, mỳ của Triệu Chiến không những ăn ngon, giá cả còn rẻ, thì những thường dân kia kéo tới, khiến Triệu Chiến bận bịu sứt đầu mẻ trán.
Quốc Khang ngừng lại việc tu luyện Khí Công Luyện Thể pháp, sức mạnh cơ bắp cũng đã đạt đến 180 cân, tốc độ nhanh đến nỗi Quốc Khang cũng khó tin, kiếp trước cũng phải mất đến một tuần mới có kết quả này.
– Ngẫm lại thì, luyện mạch thời kì, đạt đến tiểu mạch cũng có chút nhanh?
Quốc Khang ngẫm nghĩ, kiếp trước muốn đạt đến tiểu mạch, ít nhất cũng mất nửa tháng, thế nhưng Quốc Khang chỉ mất không tới nửa ngày, hắn suy đoán, có lẽ là do thế giới này hạt năng lượng dồi dào, cho nên tu luyện nhanh hơn.
– Phù, cái lưng của ta.
Triệu Chiến từ bên ngoài đi vào, vỗ cái lưng già, mệt mỏi nói, chỉ một buổi, mà ông đã bán hết lượng mỳ của một ngày, khiến cái thân già có chút không chịu nổi, nhưng kiếm lời một số cũng khiến ông vui vẻ.
Thế giới này tiền tệ có 3 loại, đồng, bạc và hoàng kim, dành cho người bình thường hoặc võ giả cấp thấp, võ giả cấp cao sử dụng đều tiền đều là tinh kim tệ, 100 đồng tiền đồng mới được 1 vụn bạc, 100 vụn bạc được 1 lượng bạc, 100 lượng bạc được 1 lượng hoàng kim, 1000 lượng hoàng kim mới được 1 tinh kim tệ, đủ thấy võ giả cấp cao quan trọng như thế nào.
Một ngày này, Triệu Chiến kiếm lời 50 đồng tiền, bằng một nửa thường ngày.
– Cha, để ta giúp người đi chợ.
– Khoan đã Khang Khang, cẩn thận bọn Tam…
Quốc Khang dìu Triệu Chiến đến trên giường, mình thì đem một cái giỏ đan ra ngoài, mang theo hai mươi đồng tiền, đi hướng chợ, bỏ qua lời nói dở của Triệu Chiến, mặc dù đã buổi trưa, nhưng phía chợ vẫn không có ngừng nghỉ.
– Tam thẩm, cho ta năm khối sườn heo, Lưu thẩm, cho ta hai bó xả chanh, một cân ớt,…
Quốc Khang dạo một vòng chợ, mua sắm gia vị, thực phẩm cần thiết, mặc dù từ nhỏ Triệu Khang có bệnh, ít ra ngoài, nhưng kí ức vẫn có, hơn nữa không có phai mờ, thuận tiện cho Quốc Khang hòa nhập.
– Ồ, đây chẳng phải thằng nhóc nhà Triệu Chiến sao?
Trong hẻm nhỏ, một đám thanh niên nhìn sơ thôi cũng biết là một đám lưu manh, đi ra vây quanh Quốc Khang, bọn hắn ở phường thị này rất có tiếng tăm, là băng Tam Cước, chuyên lấy tiền bảo kê, không có thì đá quán, nhiều lần muốn lấy tiền của Triệu Chiến, nhưng bị Triệu Chiến khước từ, còn bị đánh một trận.
Đừng nhìn Triệu Chiến giống như là một người bình thường, ông ấy từng tu tập võ kỹ, muốn trở thành võ giả, thế nhưng tư chất không tốt, cho nên chỉ dừng lại ở trong cấp bậc người bình thường, đó là trong ký ức của Triệu Khang.
– Thì ra là băng Ba Cẳng, tìm ta có việc?
Quốc Khang nhạo báng, cầm đầu thanh niên gân xanh trên tay nổi lên, tức giận vung qua một cái tát, Quốc Khang phản ứng nhanh, lùi hai bước, thanh niên kia vồ hụt, ngã phịch xuống đất.
– Hahaha, đại ca, ở đây không có ếch, không cần chụp đâu.
– Hahaha…
Bốn tên đàn em phía sau cười ha hả, tên đại ca mặt nóng lên, như bị ai đó tát một cái, mặt hắn đen lên, nhịn không được lần nữa nhào về phía Quốc Khang, muốn đánh thằng nhãi này một trận cho hả dạ.
– Hừ…
Quốc Khang đã từng tâm cao khí ngạo, mặc dù thân thể yếu hơn kiếp trước nhiều, nhưng kỹ xảo chiến đấu không có mất, Quốc Khang hơi nghiêng người, lách qua vòng tay của tên đại ca kia, nắm đấm co lại, nện một quyền lên cằm của hắn.
Kĩ thuật này thường dùng trong các trận đấu boxing tổng hợp, khi mà một võ sĩ hạng ruồi phải đấu với một võ sĩ hạng nặng, chêch lệch về sức mạnh, khiến võ sĩ hạng ruồi bất lợi, thế nhưng những kĩ thuật lợi dụng hình thể có thể khiến trận đấu đảo chiều.
– Khụ…
Tên đại ca hàm dưới cắn trúng môi trên, 90 kg sức mạnh đánh vào khiến ba, bốn cái răng bị đánh văng ra, máu tươi bắn tung tóe, hai mắt tên đại ca trợn trắng, phịch một tiếng, ngã xuống đất trước sự sững sờ của đám đàn em.
– Móa.
– Đậu xanh.
– Vãi cả beep.
– Thảo nê mã.
Bốn tên đàn em cái cằm sắp rớt xuống đất, không phải nói thằng nhóc nhà Triệu Chiến có bệnh sao? Tại sao lại mạnh như vậy? Quốc Khang ôm đồm nhặt lên giỏ đan, xoay người rời đi, để lại tràng cảnh khó tin ở đó.
…………..
Còn tiếp 🙂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.