Vô Lại Quần Phương Phổ – Quyển 7 – Chương 6: Tranh sắc đọ tài – Botruyen

Vô Lại Quần Phương Phổ - Quyển 7 - Chương 6: Tranh sắc đọ tài

Sau khi Triệu Thiên Tâm tóm tắt thuật lại tình huống nàng đã trải qua,
Hoa Vân La và Lãnh Tâm Âm đều nhận định, Diệp Vô Ưu có thể nằm trong tay Tô Tố Tố, vì Vân Tố Lan trúng phải Tiêu hồn bát chỉ, hiển nhiên là do
Diệp Vô Ưu. Cũng vì Vân Tố Lan chưa được giải khai Tiêu hồn bát chỉ, các nàng nhận định Diệp Vô Ưu hiện tại có thể chưa xảy chuyện gì. Vì thế,
các nàng nhanh chóng triển khai thương thảo biện pháp giải cứu Diệp Vô
Ưu.

Kì thật cũng không cần thương lượng kỹ càng, chư nữ đã nhanh chóng đi
đến quyết định, Triệu Thiên Tâm tiếp tục đi gặp Tô Tố Tố, còn Hoa Vân La mấy người tiếp đó theo sau. Triệu Thiên Tâm cũng chỉ cần đảm nhiệm
trách nhiệm dẫn đường, mọi việc sau đó đều do mấy người Hoa Vân La giải
quyết.

nl.Sau khi quyết định liền nhanh chóng triển khai hành động. Một lát
sau, Triệu Thiên Tâm rời khỏi khách điếm, sau đó, trông thấy Tô Tố Tố
tại nơi đã ước hẹn.kien

“Triệu tỷ tỷ, thế nào rồi?” Tô Tố Tố có chút khẩn trương hỏi. Nàng sở dĩ lo lắng như vậy, là có nguyên nhân. Chỉ có nàng tự mình hiểu rõ, Vân Tố Lan là người trọng yếu ở Tố y môn, so với nàng không thua kém chút nào, thậm chí, còn quan trọng hơn cả nàng.

“Có thể được rồi, đi thôi.” Triệu Thiên Tâm gật đầu trả lời.

Từ xa, có ba cặp mắt đang nhìn theo hai người Tô Tố Tố và Triệu Thiên
Tâm. Các nàng là Hoa Vân La và Lãnh Tâm Âm hai nàng, thêm vào Giang
Thiên Thiên tiểu nha đầu nọ.

Sự việc tiến hành rất thuận lợi. Không hiểu Tô Tố Tố là vì trong lòng
khẩn trương nên không có chú ý tới tình huống phía sau, hay là bởi vì
mấy người Hoa Vân La tu vi quá cao, trên đường, Tô Tố Tố căn bản không
có phát hiện bị người bám theo, thẳng đường dẫn các nàng tới nơi ở tạm
thời của Tố y môn.

Chỉ là, ba người các nàng vừa mới tiến vào nhà, liền có tiếng hô vang lên: “Dừng bước!”

Thanh âm vừa dứt, hai tố y thiếu nữ nhanh chóng xuất hiện, đứng ngay trước mặt ba người Hoa Vân La.

“Các người là ai?” hai thiếu nữ tựa hồ hơi ngẩn ngơ, tựa hồ bởi vì Hoa
Vân La quá ư mĩ lệ. Dù các nàng thân cũng là nữ tử, nhưng không tránh
khỏi có chút xuất thần. Bất quá, rất nhanh, các nàng liền khôi phục vẻ
bình thường, một thiếu nữ trong đó mở miệng hỏi.

“Chúng ta là ai tịnh không quan trọng, quan trọng là, chúng ta biết các
ngươi là ai!” Lãnh Tâm Âm lạnh lùng nói: “Gọi Tô Tố Tố ra đây!”

“Nguyên lai là Lãnh tông chủ đại giá thân lâm, Tố Tố không đón tiếp từ
xa, hoài vọng Lãnh tông chủ thứ tội.” Thanh âm nhu mị vừa vọng đến, Tô
Tố Tố lệ ảnh thiên tiên đã xuất hiện trước mặt chúng nhân.

Nhìn thấy chỉ có một mình Tô Tố Tố xuất hiện, Triệu Thiên Tâm tịnh không có theo nàng ở một chỗ, Hoa Vân La trong lòng hơi mừng. Lúc này Triệu
Thiên Tâm có thể đang giúp Vân Tố Lan giải trừ cấm chế Tiêu hồn bát chỉ, nhưng trên thực tế, nàng tịnh không có khả năng giải trừ Tiêu hồn bát
chỉ. Bất quá, lúc này nàng thực đang ở chỗ Vân Tố Lan. Nói cách khác,
nàng có thể nhân cơ hội Tô Tố Tố không chú ý, cưỡng ép bắt giữ Vân Tố
Lan. Nếu Diệp Vô Ưu thật sự nằm trong tay Tô Tố Tố, Vân Tố Lan này liền
có thể dùng để trao đổi.

“Tô Tố Tố, đừng nói lời thừa. Ta nghĩ mục đích đến đây của chúng ta,
ngươi có lẽ biết rõ ràng.” Lãnh Tâm Âm nhạt giọng nói: “Giao ra Diệp Vô
Ưu, chúng ta tạm thời khả dĩ cùng bình an vô sự, trái lại, bọn ta sẽ
không khách khí!”

“Đúng vậy, tỷ tỷ xinh đẹp, mau đem ca ca giao ra. Bằng không, Thiên Thiên phải đánh người!” Giang Thiên Thiên yêu kiều nói.

“Tiểu muội muội, ngươi có thể đánh lại ta sao?” Tô Tố Tố cười nhẹ, nàng
không thèm lý tới Lãnh Tâm Âm, nhưng đối với Giang Thiên Thiên tiểu nữ
hài khả ái này cảm thấy rất hứng thú.

“Tô tiểu muội, kì thật, ta cũng không thích đánh đá. Bất quá, nếu nàng
không lập tức giao ra Vô Ưu, ta cũng đành phải động thủ!” Hoa Vân La
chậm rãi nói.

“Rất xin lỗi, mặc dù ta rất muốn giao Diệp công tử ra, nhưng rất đáng
tiếc, hắn tịnh không ở chỗ ta.” Tô Tố Tố mặt không đổi sắc, nở nụ cười
mờ nhạt, sau đó nói tiếp: “Mặc dù ta và Diệp công tử sau giờ ngọ có gặp
qua một lần, nhưng chúng ta mấy thời thần trước đã chia tay. Vì thế, ta
hiện tại cũng không biết hắn ở chỗ nào.”

Tô Tố Tố vừa nói dứt lời, đột nhiên bạch ảnh chớp lên, sau đó, liền nghe thấy hai tiếng kêu nấc nghẹn truyền lại. Hai tố y thiếu nữ xuất hiện
trước đó, đột nhiên ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

“Kì thật nhân gia quả thực không muốn như vậy, ai!” Hoa Vân La vỗ vỗ
tay, vẻ mặt có bộ dạng bất lực. Không cần nói, rõ ràng nàng vừa xuất
thủ.

“Vân La tỷ tỷ, người thật lợi hại a!” Giang Thiên Thiên vẻ mặt sùng bái nhìn Hoa Vân La, ngây thơ nói.

Tô Tố Tố sắc mặt chợt biến. Trên thực tế, nàng trước đó tịnh không nhận
ra Hoa Vân La. Trong ba người này, nàng chỉ nhận ra Lãnh Tâm Âm, vì vậy
nàng căn bản cho rằng, trong ba người này, khó ứng phó nhất phải là Lãnh Tâm Âm mới đúng. Chính vì nàng có ý nghĩ như vậy, cho nên hiện tại liền có cảm giác không chắc chắn. Bởi vì, nàng tin tưởng với tu vi của nàng, đối diện với Lãnh Tâm Âm tuyệt đối không thể hạ phong.

Chỉ là, đột nhiên giữa lúc đó, nàng mới phát hiện, sự tình tịnh không
như nàng tưởng tượng. Vừa xong tiểu nữ hài này đại ngôn không e ngại nói muốn đánh nàng, nàng cũng chỉ nghĩ đó là lời nói nhăng nói cuội của
tiểu hài. Chỉ là, sau khi Hoa Vân La xuất thủ, lại nghe thấy tiểu nữ hài gọi tên Hoa Vân La, trong đầu nàng liền không nhịn được hiên lên hai
danh tự.

Hoa Vân La, Giang Thiên Thiên. Vô Song cung Cung chủ Hoa Vân La, hiện
tại bài danh đệ nhất trên tiên bảng, nghe nói đã đạt tới cao cấp tu sĩ.
Còn Giang Thiên Thiên, một tiểu nữ hài mới mười tuổi, cũng đã đạt tới
trung cấp tu sĩ. Mặc dù việc bài danh trên tiên bảng còn chưa toàn diện, nhưng thực lực hai người này đích thật không có gì phải nghi ngờ.

“Nguyên lai là Vô song cung Cung chủ Hoa Vân La tiền bối ở đây, Tố Tố
thất kính rồi!” Tô Tố Tố sắc mặt có vẻ không thoải mái. Nổi danh như Vân La, lại cũng vì Diệp Vô Ưu mà đến, hơn nữa thân thủ cũng rất cao, trừ
Vô song cung Cung chủ Hoa Vân La, không có khả năng còn là người khác.

Nghe Tô Tố Tố nói, Hoa Vân La vẻ mặt thật chẳng cao hứng nhìn Thiên
Thiên, yêu kiều hỏi: “Thiên Thiên, ngươi lại nhìn xem tỷ tỷ, tỷ tỷ ta có phải rất già?”

nl.Nghe thấy từ miệng Hoa Vân La thốt ra Thiên Thiên hai từ này, Tô Tố
Tố càng xác định tiểu nữ hài này chính là Giang Thiên Thiên trên tiên
bảng. Chỉ là, nàng nghĩ thế nào cũng không minh bạch, bọn họ thế nào lại có thể nhanh chóng tới Phiêu hương thành như vậy?.kien

Giang Thiên Thiên rất thành thật nhìn ngó Hoa Vân La kĩ lưỡng, sau đó
trịnh trọng lắc lắc đầu, quả quyết đáp: “Vân La tỷ tỷ, tỷ một điểm cũng
không thấy già a!”

“Vậy nàng nhìn thế nào mà gọi nhân gia là tiền bối?” Hoa Vân La liếc nhìn Tô Tố Tố một cái, ngữ khí tựa hồ có chút bất mãn.

“Muội nghĩ!” Giang Thiên Thiên nghẹo đầu, nghiêm chỉnh suy nghĩ một lát, sau đó rút ra kết luận: “Khả năng tỷ tỷ xinh đẹp này đầu óc không được
minh mẫn a!”

Nghe được lời đó, ngay cả Lãnh Tâm Âm, trên mặt cũng không nhịn được
xuất hiện một tia tiếu ý. Bộ dạng trịnh trọng thành thật này của Thiên
Thiên, trông thấy quả thật không thể nhịn cười.

Cười thì cười, Lãnh Tâm Âm thực không có tâm tình cùng hai mĩ nữ một lớn một nhỏ này vui đùa. Nàng chằm chằm nhìn Tô Tố Tố, lạnh lùng nói: “Tô
Tố Tố, ngươi không cần phải giả vờ, chúng ta biết Vô Ưu nằm trong tay
ngươi. Ngươi bây giờ đem y giao ra, mọi việc trước đây, ta có thể không
tính toán!”

“Tố Tố, nàng nên gọi Vô Ưu ra thôi!” từ sau lưng Tô Tố Tố truyền lại một thanh âm, nàng quay đầu nhìn lại, không nhịn được cảm thấy kinh ngạc.

“Triệu tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?” Tô Tố Tố kinh ngạc thắc mắc. Lời vừa
rồi xác thật là của Triệu Thiên Tâm, nhưng điều đó tịnh không khiến nàng kinh ngạc nhất. Điều khiến nàng nghĩ không thông là, lúc này, ngoại trừ Triệu Thiên Tâm, Vân Tố Lan bát nữ cũng đều ở đó, còn Triệu Thiên Tâm
lúc này thật hiển nhiên đang nằm dưới sự cầm giữ của Tố Mai và Tố Cầm.

Tám mĩ nữ giống hệt nhau này, trên thực tế là tám tỷ muội. Các nàng đều ở họ Vân, còn về danh tự, được phân biệt theo tên Mai, Lan, Trúc, Cúc,
Cầm, Kì, Thư, Họa.

“Sư tỷ, nàng ta muốn cầm giữ Tố Lan, bị chúng ta phát hiện.” Tố Mai thấp giọng nói. Vẻ mặt nàng cũng có chút không bình thường, trên làn da
trắng đã có một chút diễm hồng, biểu tình rất giống với tình trạng trúng Tiêu hồn bát chỉ của Vân Tố Lan.

“Tố Tố, việc đã thế này, ta cũng không dấu muội nữa, ta cũng là vì Vô Ưu mà đến. Việc Vân Tố Lan trúng Tiêu hồn bát chỉ, chúng ta đều đã biết.
Hơn nữa, chúng ta cũng biết rằng, Tiêu hồn bát chỉ trên người nàng là do Vô Ưu xuất thủ. Vì vậy, muội cũng không cần tái phủ nhận Vô Ưu không
nằm trong tay muội.” Triệu Thiên Tâm mặc dù nằm trong tay Tố Mai, nhưng
có vẻ vẫn rất trấn định. Nói cách khác, nàng tựa hồ cũng rất cao hứng:
“Ngoài ra, ta cũng muốn nói cho muội hay một điều. Đó là, trên khắp Vân
Mộng đại lục, có thể giải khai Tiêu hồn bát chỉ tóm lại chỉ có hai
người, một là Lãnh Tâm Âm, người còn lại là Vô Ưu”.

“Tô Tố Tố, ngươi thả Vô Ưu, ta có thể giúp giải khai Tiêu hồn bát chỉ
cho nàng ta. Lãnh Tâm Âm ta nói lời giữ lời!” Lãnh Tâm Âm lựa đúng lúc
chen miệng nói vào.

“Thật không tưởng nổi, Y cốc với Ma tông thủy hỏa bất dung, lại cũng có
lúc hợp tác với nhau” Tô Tố Tố nhẹ thở dài. Thế nào mà tưởng nổi, Triệu
Thiên Tâm đột nhiên lại cùng một phe với Lãnh Tâm Âm: “Việc đến nước
này, ta chỉ còn cách thừa nhận. Không sai, Diệp Vô Ưu xác thật nằm trong tay ta, đương nhiên, các người có thể yên tâm, hắn hiện tại ngoại trừ
không được tự do hành động, ngoài ra tất cả đều tốt.”

“Ta tin rằng gã hiện tại đều rất tốt.” Triệu Thiên Tâm cười nhẹ: “Bất
quá, Tố Tố, ta thấy, muội cứ thả Vô Ưu ra. Ta tin tưởng Lãnh Tâm Âm nói
lời giữ lời, nàng có thể giải khai Tiêu hồn bát chỉ cho Tố Lan. Ngay cả
nàng nói lời không giữ lời, ta còn có thể bảo chứng Vô Ưu nhất định có
thể giải quyết việc này.”

“Ta nói lời tự nhiên giữ lời, chỉ cần ngươi thả Vô Ưu ra, ta ngay lập
tức có thể giải khai Tiêu hồn bát chỉ cho Vân Tố Lan!” Lãnh Tâm Âm lạnh
lùng nói, hiển nhiên là đối với lời của Triệu Thiên Tâm có chút bất mãn.

“Lãnh tông chủ, ta mặc dù rất sẵn lòng thực hiện giao dịch này, nhưng ta yêu cầu giải khai Tiêu hồn bát chỉ cho Tố Lan trước, sau đó, ta sẽ thả
người.” Tô Tố Tố chần chừ một chút rồi nói.

“Không được, thả người trước!” Lãnh Tâm Âm không cần nghĩ, một lời phủ quyết.

“Lãnh tông chủ, hiện tại các người có hai người lọt vào trong tay ta,
còn Tố y môn ta chỉ có một mình Tố Lan trúng Tiêu hồn bát chỉ mà thôi.”
Tô Tố Tố nhẹ nhàng nói. Nàng nói như vậy, tự nhiên là muốn đề tỉnh Lãnh
Tâm Âm, nếu như dẫn tới cá ngọc câu phần (ngọc đá đều tan), thiệt thòi
lớn chính là Lãnh Tâm Âm.

“Tố Tố, ta thấy muội lầm rồi, các nàng không phải chỉ có một người trúng Tiêu hồn bát chỉ, mà là, tám người!” Triệu Thiên Tâm cười nhẹ, ở bên
cạnh chen vào một câu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.