Vô Lại Quần Phương Phổ – Quyển 2 – Chương 19: Tu Tiên Tốc Thành Pháp – Botruyen

Vô Lại Quần Phương Phổ - Quyển 2 - Chương 19: Tu Tiên Tốc Thành Pháp

Động tâm vẫn chỉ là động tâm, Diệp Vô Ưu vẫn còn chưa đáp ứng Lãnh Tâm Âm ngay lập tức. Hắn không phải là kẻ ngốc. Lãnh Tâm Âm muốn thu hắn làm đệ tử, thật không đơn giản là do tư chất tốt của hắn, khẳng định còn có nguyên nhân khác.

“Lãnh tỷ tỷ, người vì sao muốn thu ta làm đệ tử?” Diệp Vô Ưu không biết nguyên nhân gì, cũng không muốn nghĩ, trực tiếp hỏi Lãnh Tâm Âm.

“Ta thích thu đồ đệ thì thu đồ đệ, cần lý do gì đâu nào?” Lãnh Tâm Âm hừ một tiếng, ngữ khí lạnh lại. “Ngươi cuối cùng nguyện hay không nguyện ý? Đừng nói ta không đề tỉnh ngươi, ngoại trừ ta ra, không ai có biệp pháp tu luyện tốc thành nào khác.”

Diệp Vô Ưu có chút do dự. Nhưng không phải vì Lãnh Tâm Âm là Ma tông tông chủ. Trong tim hắn tịnh không phân rõ khái niệm chánh tà, mọi việc chỉ cần mình thích. Hắn sở dĩ do dự chỉ là lo rằng sau khi làm đồ đệ Lãnh Tâm Âm, tịnh không thể thật sự nhanh chóng trở thành cao thủ.

“Lãnh tỷ tỷ, liệu tỷ tỷ có thể nói rõ phương pháp tốc thành này như thế nào không?” Diệp Vô Ưu ngẫm nghĩ hỏi.

“Đương nhiên là không thể.” Lãnh Tâm Âm một lời cự tuyệt. “Sau khi ngươi bái ta làm thầy, ta tự nhiên cho ngươi biết!”

“Kiểu này, Lãnh tỷ tỷ à, trước tiên cho ta đi hỏi một lần được không?” Diệp Vô Ưu cuối cùng vẫn chưa đáp ứng ngay lập tức. Hắn đối với Lãnh Tâm Âm hiểu biết rất ít, ngoại trừ biết được được nàng là Ma tông tông chủ trong Thập đại cao thủ ở đại lục bài danh đệ tam, những cái khác cơ bản không biết gì. Ah, cũng không đúng, không phải không biết gì, chí ít hiện tại, hắn biết Lãnh Tâm Âm một mỹ nữ có vài cái đẹp so với Yến Băng Cơ.

“Hừ, ta tối nay sẽ lại tìm ngươi.” Lãnh Tâm Âm sau cùng đáp ứng rất không sảng khoái.

“Lãnh tỷ tỷ này, ta đi trước đây!” Diệp Vô Ưu liền đi trước, dùng nhãn thần tham lam thoáng liếc qua thân thể dụ người của Lãnh Tâm Âm.

“Tiểu hoa si, ngươi theo ta lại đây.” Vừa trở về khách điếm Diệp Vô Ưu liền kéo Lam Tiểu Phong vào trong phòng.

“Diệp ca ca, có chuyện gì?” Khuôn mặt Lam Tiểu Phong toát lên sự ngạc nhiên.

“Ta hỏi ngươi, ngươi có biết gì về Lãnh Tâm Âm không?” Diệp Vô Ưu nhỏ giọng hỏi.

“Lãnh Tâm Âm? Ma tông tông chủ Lãnh Tâm Âm à? Nghe nói, nhưng chưa gặp qua.” Trên mặt Lam Tiểu Phong xuất hiện một chút biểu tình kinh ngạc.

“Ngươi biết được bao nhiêu về nàng ta?” Diệp Vô Ưu không thể có chút thất vọng.

“Căn cứ vào những gì đệ biết được, Lãnh Tâm Âm năm nay ba mươi tư tuổi, nằm trong Thập tiên tử ở Vân Mộng, bà ta bài danh đệ tam, trong Vân Mộng thập đại cao thủ hiện tại cũng bài danh đệ tam. Nghe nói tính cách so ra cổ quái, hỉ nộ bất thường.” Lam Tiểu Phong hời hợt vừa suy nghĩ vừa nói.

“Còn gì nữa?” Diệp Vô Ưu hỏi tiếp.

“Còn có…, còn có một đồ đệ của bà ta, nghe nói tính cách so với bà ta còn cổ quái hơn.” Lam Tiểu Phong ngẫm nghĩ nói. “Bất quá, về điều này thông tin không rõ ràng lắm. Đồ đệ bà ta dường như ít lộ diện, thường lưu lại tổng đàn Ma tông.”

“Kỳ quái, nàng ta chẳng đã có đồ đệ rồi, sao còn muốn thu ta làm đồ đệ nữa?” Diệp Vô Ưu tự mình nói với mình, nghĩ rằng Lãnh Tâm Âm này thuộc loại các cao thủ mà đệ tử đích truyền luôn luôn chỉ có một người.

“Diệp ca ca, huynh nói Lãnh Tâm Âm muốn thu huynh làm đồ đệ sao?” Lam Tiểu Phong lo lắng hỏi. “Huynh ngàn vạn lần không thể nhận. Bà ta là Ma tông tông chủ, huynh làm đồ đệ bà ta, bằng với gia nhập Ma tông đó!”

“Gia nhập Ma tông thì gia nhập Ma tông, có gì mà không được.” Diệp Vô Ưu phóng túng nói. “Ta chỉ cần xem đối với ta có tốt hay không. Chuyện không tốt, ta không thể làm!”

“Đương nhiên là không tốt. Tất cả đều cho Ma tông là tà môn ngoại đạo. Phương pháp tu tiên của bọn họ cũng rất tà ác. Huynh nếu gia nhập Ma tông, sau này chánh đạo tu tiên giả mà gặp huynh, luôn xem huynh là địch nhân.” Lam Tiểu Phong khổ tâm khuyên nhủ Diệp Vô Ưu.

“Biến đi với chánh đạo tà đạo của ngươi. Ta không cần lo nhiều!” Diệp Vô Ưu khịt mũi khinh khỉnh. “Cha ta từng nói, chỉ cần mình thích là được rồi, không cần biết người khác nghĩ thế nào.”

“Này, Diệp ca ca, huynh vẫn chưa phải là đồ đệ Lãnh Tâm Âm chứ?” Lam Tiểu Phong lắp bắp hỏi. “Nếu thật sự như thế, đệ sau này cách xa huynh một chút!”

“Tiểu hoa si, ngươi tưởng cách xa ta một chút là cách xa được một chút à? Ta cho ngươi biết, trừ khi ta để ngươi cách xa ta một chút, còn lại ngươi phải theo ta.” Diệp Vô Ưu hừ một tiếng. “Đừng quên ngươi là người hầu của xú nha đầu. Là người hầu của nàng ta cũng là người hầu của Hàm Yên muội muội. Người hầu của Hàm Yên muội muội tự nhiên cũng là người hầu của ta. Ngươi muốn chạy cũng không có cửa!”

“Không phải vậy chứ? Số đệ thật là khổ!” Lam Tiểu Phong mặt đầy đau khổ nói.

“Khổ cái đầu ngươi!” Diệp Vô Ưu trừng mắt nhìn Lam Tiểu Phong. “Bất quá, tiểu hoa si, ngươi hiện tại không cần lo lắng. Ta còn chưa bái Lãnh Tâm Âm làm sư phụ!”

“Úc, vậy tốt quá, vậy tốt quá!” Lam Tiểu Phong thở ra một hơi nói.

“Ai, tiểu hoa si, ngươi nói xem, có phương pháp nào tu tiên tốc hành không?” Diệp Vô Ưu ngẫm nghĩ hỏi.

“Biện pháp tốc hành? Hình như không có?” Lam Tiểu Phong suy nghĩ nói, rồi lại lắc đầu. “Bất quá, cũng không nhất định, tỷ như Thiên Tâm đan có thể làm người ta gia tăng thêm mười năm công lực. Nói không chừng cũng còn dược vật khác, hoặc giả có thể là phương pháp tốc thành khác. Chỉ là, đệ không biết.”

“Nói như vậy, Lãnh tỷ tỷ không có lừa ta. Thật sự có phương pháp tốc thành sao?” Diệp Vô Ưu lại bắt đầu tự nói với mình.

“Diệp ca ca, huynh muốn tu tiên phải không?” Lam Tiểu Phong có chút kỳ quái hỏi.

“Thế nào? Ta không thể tu tiên à?” Diệp Vô Ưu không khách khí nói. “Ta không thích mỗi lần đánh nhau đều chỉ có thể bỏ chạy. Tóm lại có một ngày ta muốn đánh cho tiểu bạch diện Tạ Trường Phong trực tiếp bò dưới đất!”

“Này, huynh hiện tại muốn tu luyện vẫn còn đủ thời gian. Tuy đã mười tám tuổi rồi, bất quá chỉ cần thật sự tu luyện, sau mười năm, có thể bù đắp lại hiện tại của huynh!” Lam tiều Phong đưa ra kiến nghị rất thành ý đối với Diệp Vô Ưu.

“Vào lúc đó! Sau mười năm, ngươi hiện tại vẫn như thế này, thà không luyện còn hơn!” Diệp Vô Ưu khinh bỉ nói. “Ta muốn sau nửa năm, phải đánh cho tiểu bạch diện Tạ Trường Phong đến mức phải cầu xin ta!”

“Diệp ca ca, tu tiên phải tiến từng bước, huynh yêu cầu quá cao, chỉ sợ không thể làm được!” Lam Tiểu Phong dường như rất hảo tâm nói.

“Tiểu hoa si, ngươi chả phải đã nói cũng có biệp pháp có thể tốc thành mà?” Diệp Vô Ưu không cao hứng nói, “Đừng theo ta nói mãi cái gì ‘tiến từng bước’. Lãnh tỷ tỷ đã cho ta biết, nàng ta có biện pháp tốc thành, mặt khác, muốn vậy ta cần phải bái nàng ta làm thầy.”

“Biện pháp tu luyện của Ma tông rất nhiều, biện pháp cổ quái nào cũng có. Cái gì thái âm bổ dương, còn có cái gì song tu, còn có sử dụng tử hà xa (bào thai) tu luyện, dùng người chết tu luyện, dùng người sống tu luyện cũng có, rất biến thái!” Lam Tiểu Phong chậm rãi nói, “Diệp ca ca, đệ xem huynh tốt nhất không nên theo.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.