Võ Động Càn Khôn – Chương 96: Bản Mệnh Linh Phù – Botruyen

Võ Động Càn Khôn - Chương 96: Bản Mệnh Linh Phù

“Tinh Thần Lực thực chất hóa?”

Nhìn thấy một thanh vũ khí được thực chất hóa ở trước mặt, Lâm Động trong lòng
cũng cả kinh, tuy rằng Tinh Thần Lực của hắn hoàn toàn là do tự tìm tòi tu
luyện, nhưng mà dù sao hắn cũng nghe nói tới chuyện, Tinh thần lực mà thực
chất hóa thì cường hãn vô cùng.

Đương nhiên, lấy thực lực của Cổ Ảnh, hiển nhiên là vẫn chưa đủ khả năng thực
chất hóa hoàn toàn, nhưng dù vậy uy lực của nó cũng không thể khinh thường.
Một đạo công kích này nếu cao thủ Thiên Nguyên Cảnh hậu kỳ bị đánh trúng, sợ
rằng thần trí sẽ bị thương tổn, loại thương thế này còn khó chữa trị hơn rất
nhiều so với thương thế về thân thể.

Bởi vậy, khi nhìn thấy Cổ Ảnh thi triển thủ đoạn công kích này, sắc mặt của
Lâm Động cũng trở nên vô cùng nghiêm túc, cùng lúc đó mấy đạo hắc mang vốn
đang vờn quanh thần hình hắn cũng nhanh như tia chớp bắn về phía Cổ Ảnh, muốn
dùng tấn công để ngăn cản Cổ Ảnh phát động tiến công.

“Leng keng!”

Đối mặt với sự quấy nhiễu của Lâm Động, Cổ Ảnh kia không chút hoang mang, bấm
tay liên tục, kiếm phong vô thanh vô tức vũ động liên hoàn, đẩy lệch toàn bộ
số Toái Nguyên Toa ra ngoài.

“Tiểu tử, tiếp theo ta sẽ cho ngươi xem cái gì mới được gọi là tinh thần bí kỹ
của Phù Sư!”

Cổ Ảnh nhìn về phía Lâm Động cười lạnh, một ngón tay bỗng nhiên điểm ra!

“Hóa Thần Châm!”,

Khi Cổ Ảnh quát lớn, vũ khí hóa hình của hắn kêu lên những tiếng ong ong, sau
đó thân vũ khí chấn động, ba một tiếng nó hóa thành một đạo hào quang, dùng
một loại tốc độ cực kỳ nhanh chóng và mãnh liệt bắn vào Lâm Động.

Nhìn thấy “Hóa Thần Châm” kia lao nhanh như tia chớp tới, Lâm Động cũng cảm
thấy một loại hàn ý, thân hình hắn lui nhanh, bàn tay vung lên, chín đạo Toái
Nguyên Toa bắn tung ra, nặng nề va chạm với Hóa Thần Châm.

“Vù!”

Va chạm trong chốc lát, một đạo hào mang dùng một tốc độ khủng bố, trực tiếp
xuyên qua 9 đạo Toái Nguyên Toa, lực đạo của nó không giảm, đâm thẳng vào Lâm
Động!

Nhìn thấy đạo hào mang này lại có thể trực tiếp xuyên thấu qua sự phòng ngự
của 9 đạo Toái Nguyên Toa, sắc mặt Lâm Động khẽ biến, Bản Mệnh Phù Ấn trong Nê
Hoàn Cung đập thình thịch, tốc độ đập tăng lên, Tinh thần lực mạnh mẽ cũng
nhanh chóng ngưng tụ trước mặt Lâm Động, hình thành một bức tường phòng ngự
tinh thần.

Đối phó với loại tinh thần công kích này, hiển nhiên là phải sử dụng Tinh Thần
Lực phòng ngự!

“Phốc!”

Ngay lúc tinh thần phòng ngự của Lâm Động hình thành, đạo hào mang kia cũng
lao tới, đâm thẳng vào nó!

Khi tiếp xúc với bức tường tinh thần phòng ngự, tốc độ của hào mang cũng chậm
lại, nhưng nó vẫn lao tới, hướng vào cái trán của Lâm Động đâm thẳng.

Một giọt mồ hôi rơi theo khuôn mặt của Lâm Động chảy xuống, hai mắt hắn nhìn
chằm chằm vào đạo hào mang đang bắn tới, một cỗ Tinh Thần Lực cuồn cuộn không
ngừng từ trong Bản Mệnh Phù Ấn ở Nê Hoàn Cung lao ra, nó giống như một loại
bùn đặc, bám chặt lấy đạo hào mang kia.

Cổ Ảnh đứng cách đó không xa, hai tay vẫn duy trì thế tiến công, tăng cường
Tinh thần lực lên đạo hào mang kia, muốn đột phá phòng ngự của Lâm Động, lúc
này hai người đã trực tiếp so đấu Tinh thần lực, sự nguy hiểm tăng tới mức tận
cùng!

Thân hình của hai người lúc này đã dừng lại và đứng im, nhưng mà những người ở
xung quanh không ai dám bước chân vào phạm vi giao thủ của hai người này.

Hai mắt Lâm Động nhìn chằm chằm vào đạo hào mang đang sáng bóng kia, thấy nó
càng lúc càng tiến tới gần, cảm giác nguy hiểm cũng theo đó tăng cao. Hắn
hiểu, nếu như bị đạo hào mang này bắn vào trong đầu, thì Bản Mệnh Phù Ấn sẽ
lập tức bị phá hủy, mà khi đó, hắn có dùng tinh thần thiên phú để phục hồi
lại, thì chắc chắn cũng không thể đạt được thành tựu gì nữa.

“Muốn ta chết ư, không dễ dàng như vậy đâu!”

Trong lúc nguy cấp, lửa giận trong lòng Lâm Động cũng bốc lên, Bản Mệnh Phù Ấn
trong Nê Hoàn Cung kịch liệt lay động, phảng phất như nó đã dồn toàn bộ Tinh
thần lực ra ngoài, bức đạo hào mang kia lui từng chút một.

“Tiểu tử này, sao lại khó đối phó như vậy? !”

Đối mặt với cục diện giằng co này, trong lòng Cổ Ảnh cũng cả kinh, hắn có nghĩ
thế nào cũng không hiểu, vì sao Lâm Động chỉ có thực lực Nhất ấn Phù sư, Tinh
thần lực lại có độ mạnh ngang với hắn.

“Cổ Ảnh ta không tin hôm nay ta lại không giải quyết được một tiểu tử miệng
còn hôi sữa!”

Giằng co như vậy khiến cho Cổ Ảnh tức giận muốn điên lên, nếu như ở Viêm Thành
mà lan truyền tin đồn hắn bị một thiếu niên ép cho chất vật, vậy thì chắn chắn
sẽ bị cười nhạo chẳng còn thể diện gì nữa.

Trong lòng nảy sinh sự độc ác, Cổ Ảnh đột nhiên cắn đầu lưỡi, trong hai mắt
hắn có hai đạo quang mang sáng bóng, ngay sau đó, hai đạo quang mang sáng bóng
này lại biến thành hai quả Phù Ấn!

Cổ Ảnh đã đem Bản Mệnh Phù Ấn ở trong Nê Hoàn Cung tế xuất ra ngoài!

Sau khi tế xuất Bản Mệnh Phù Ấn, Cổ Ảnh nhìn về phía Lâm Động cười lạnh, quát
một tiếng chói tai, hai quả Phù Ấn mang theo một làn sóng tinh thần công kích,
hung hăng đánh về phía Lâm Động đang cố gắng chống đỡ Hóa Thần Châm.

Nhìn thấy cảnh tượng này Lâm Động cũng bị kinh ngạc một chút, trong lúc hắn
còn đang chần chờ không biết nên ứng phó như thế nào với cục diện hiện giờ,
thì Phù Ấn ở trong Nê Hoàn cung của hắn bất chợt trở nên kịch liệt run rẩy,
ngay sau đó, nó thoát khỏi sự khống chế của Lâm Động, bay ra khỏi Nê Hoàn
Cung, xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn.

Biến cố này, làm cho sắc mặt Lâm Động đại biến, hắn không thể nào ngờ tới, cái
Bản Mệnh Phù Ấn này lại tự mình biết chạy ra ngoài!

“Ùng!”

Cái Phù Ấn này vừa xuất hiện đã trực tiếp bay về phía hai quả Phù Ấn của Cổ
Ảnh, trong lúc nó bay lượn, quả Phù Ấn của Lâm Động trở nên vặn vẹo, trong ánh
mắt khiếp sợ của Lâm Động và Cổ Ánh, biến thành một dòng xoáy.

“Bản Mệnh Linh Phù? !”

Nhìn thấy sự biến hóa của Phù Ấn, Cổ Ảnh kêu lên một tiếng thất thanh kinh
hãi, ngay sau đó hắn vội vàng khống chế hai quả Bản Mệnh Phù Ấn, muốn thu hồi
chúng ngay lập tức.

Nhưng mà, trong lúc hắn định thu hồi, cái Phù Ấn kia đã biến thành một cái
dòng xoáy lao tới, một cỗ hấp lực khủng khiếp phát ra, làm cho Lâm Động cảm
nhận được, Tinh Thần Lực trong hai quả Bản Mệnh Phù Ấn của Cổ Ảnh đang không
ngừng bị hút vào trong dòng xoáy.

Loại tình huống này, làm cho Lâm Động hít một hơi lạnh, tuy hắn không biết
nhiều việc trong con đường tu luyện Tinh Thần Lực, nhưng mà hắn cũng chưa bao
giờ nghe nói tới, có loại Phù Ấn nào có năng lực đáng sợ bực này.

“Phụt!”

Trong một dòng xoáy hấp lực điên cuồng, hai quả Bản Mệnh Phù Ấn của Cổ Ảnh
nhanh chóng trở nên ảm đạm, mà bản thân hắn cũng bị thương tổn, phun ra một
ngụm máu tươi, sau đó mặt của hắn trở nên co rúm lại, cắn răng khống chế hai
quả Bản Mệnh Phù Ấn liều mạng lui lại, mới thoát khỏi được phạm vi của dòng
xoáy, hắn kinh hãi kinh hãi vô cùng vội vàng đem Bản Mệnh Phù Ấn thu vào trong
Nê Hoàn Cung.

Trong lúc Cổ Ảnh đem Bản Mệnh Phù Ấn thu vào Nê Hoàn Cung, cái dòng xoáy kia
lại trở nên vặn vẹo, tiếp tục hóa thành một quả Phù Ấn có phong cách cổ xưa,
bay trở lại lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Động, nó phóng ra một cỗ hấp lực, hút
luôn cái “Hóa Thần Châm” vốn không người điều khiển vào bên trong, sau đó mới
chui vào đỉnh đầu Lâm Động, trở lại Nê Hoàn Cung.

Sau khi Phù Ấn trở về Nê Hoàn Cung, Lâm Động lập tức cảm nhận được, Tinh Thần
Lực của mình đã mạnh hơn trước rất nhiều.

“Cái quả Phù Ấn này đã hấp thu Tinh Thần Lực của Cổ Ảnh sau đó truyền sang cho
mình”

Nhận thấy cảnh tượng này, hai bàn tay Lâm Động nhịn không được run rẩy một
chút, hắn không bao giờ ngờ rằng quả Phù Ấn của mình lại có năng lực kỳ dị như
thế này.

“Phù Sư bình thường chỉ ngưng tụ được Bản Mệnh Phù Ấn, nhưng mình đâu có nghe
nói tới Bản Mệnh Linh Phù. . . Lẽ nào, nguyên nhân là do thứ kia?”

Trong đầu Lâm Động hiện lên thanh âm của Cổ Ảnh, đang suy nghĩ.

“Ngươi lại có Bản Mệnh Linh Phù? !”

Trong lúc Lâm Động trầm ngâm, Cổ Ảnh lại đột nhiên lên tiếng, sắc mặt hắn lúc
này tái nhợt, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Động, hai mắt hắn hiện lên sự
điên cuồng và tham lam.

“Tiểu tử, ngươi đem phương pháp tu luyện Bản Mệnh Linh Phù giao cho ta, ta có
thể trợ giúp Lâm gia ngươi diệt hai nhà Lôi Tạ, những thù lao khác ta không
cần! Thế nào?”

Hai mắt Lâm Động giật giật, trải qua giao thủ lần trước, hắn đã biết người này
lòng dạ thâm sâu, nhưng không ngờ hắn lại có cả ý tưởng này, hiện giờ có ngu
mà đi giao dịch với hắn, xem ra cái quả Phù Ấn của mình đúng là có chỗ đặc
biệt.

“Được.”

Ánh mắt Lâm Động chợt lóe lên, sau đó mỉm cười, hắn bước nhanh lên phía trước,
từ trong lòng lấy ra một khối ngọc giản, đưa về phía Cổ Ảnh.

Hành động này của Lâm Động, làm cho Cổ Ảnh mừng như điên, nhưng mà, khi hắn
bước lên phía trước rồi mới nghĩ ra cục diện bây giờ đã phát triển như thế
nào, đối phương đâu phải đứa ngu, sao có thể giao đồ vật quan trọng như vậy
cho hắn một cách dễ dàng như thế này?

“Keng!”

Nhưng mà, khi hắn dừng chân lại, một cỗ kình phong sắc bén đã lao tới, hai đạo
hàn mang nhanh như tia chớp bắn vào ngực.

“Đinh!”,

Trong lúc nguy cấp, Cổ Ảnh vội vàng khống chế hai đạo kiếm phong cản hai đạo
hàn mang lại, nhưng mà, trong lúc hắn thở phào một hơi, thì một cỗ Tinh thần
lực vô cùng hung hãn đã ập tới, công kích mạnh mẽ vào trong óc của hắn, làm
cho đầu hắn vang lên những tiếng ong ong, hai quả Phù Ấn trong Nê Hoàn Cung bị
chấn động, ảm đạm không sáng.

Việc thần trí hoảng hốt chỉ diễn ra trong chốc lát, nhưng khi Cổ Ảnh tỉnh táo
lại được, thì khuôn mặt của thiếu niên đã ở sát mặt mình, một đạo hàn mang
trong tay của thiếu niên kia đâm thẳng ra.

“Dừng tay! Ta không nhúng tay vào chuyện của các ngươi nữa!”

Lông tóc của Cổ Ảnh vào thời khắc này đều dựng đứng hết cả lên, hắn ngửi thấy
được mùi vị tử vong nồng đậm, vội vàng hô lên một tiếng.

Sắc mặt Lâm Động hờ hững, thân hình không có chút nào dừng lại, Toái Nguyên
Toa sắc bén trong tay háo thành một đạo hắc mang, không chút lưu tình đâm vào
cổ của Cổ Ảnh.

“Cổ Ảnh đại sư, chậm rồi, cái vũng bùn này vốn ngươi không nên dính vào mới
đúng!”

Cảm giác đau đớn truyền tới, bên tai Cổ Ảnh vang lên thanh âm của thiếu niên

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.