Võ Động Càn Khôn – Chương 27: Võ Học Quán – Botruyen

Võ Động Càn Khôn - Chương 27: Võ Học Quán

Chuồn trở về phòng, việc đầu tiên, Lâm Động khóa trái cửa phòng lại, dựa lưng
vào nó thở dài một hơi, đi tới trước một cái bàn, mở hộp gấm ra.

Bên trong hộp gấm, có một mảnh lụa màu hồng, bên trong có bọc hai gốc linh
dược đỏ như máu, lại trông như một ngọn lửa do linh chi cháy thành, một mùi
hương mê người đang lặng lẽ tán phát ra xung quanh.

“Hỏa Huyết Chi.”

Nhìn hai gốc linh chi màu đỏ này, trên khuôn mặt Lâm Động cũng nhịn không được
mà hiện lên một vẻ vui mừng, hiển nhiên hắn cũng biết, trong các loại tam phẩm
linh dược, Hỏa Huyết Chi có giá trị tương đối đắt.

“Hai gốc Hỏa Huyết Chi này… ít nhất… cùng phải có giá ngàn lượng bạc…”

Lâm Động tấm tắc tán thưởng một tiếng, khoản tiền lớn như vậy, cho tới bây giờ
hắn vẫn chưa từng nhìn thấy.

Lâm Động xoa xoa hai bàn tay, lấy Thạch Phù trong người ra, sau đó đưa tới gần
một gốc Hỏa Huyết Chi.

Mà khi tiếp xúc với Thạch Phù, gốc Hỏa Huyết Chi kia cũng nhanh chóng héo rũ,
phảng phất như toàn bộ tinh hoa dược lực đã bị Thạch Phù thôn phệ hết.

Sau khi thôn phệ gốc Hỏa Huyết Chi xong, từ trong Thạch Phù rơi ra ba viên đan
hoàn màu đỏ rực, Lâm Động đưa tay tóm lấy chúng.

Đan hoàn ở trong tay truyền ra hơi ấm nhàn nhạt, sự vui mừng trên khuôn mặt
Lâm Động càng lúc càng hiện rõ, xem ra Hỏa Huyết Chi này có dược lực mạnh hơn
nhiều so với Thủy Tinh Chu Quả mà lần trước hắn may mắn gặp được.

Có thu hoạch như vậy, Lâm Động liền đem gốc Hỏa Huyết Chi còn lại để cho Thạch
Phù thôn phệ, tổng cộng hai gốc thảo dược thu được 6 viên đan dược.

Đem sáu viên đan hoàn đỏ rực này bỏ vào trong bình, Lâm Động mới thỏa mãn gật
gật đầu, xếp bằng ngồi xuống ở trên giường, từ dưới gối đầu lấy ra hai cái
bình, trong hai cái bình này, một cái chứa hai đan hoàn được tinh luyện ra từ
Thủy Tinh Chu Quả, bình còn lại có hơn mười viên bạch sắc Âm Châu. Mấy viên Âm
Châu này Lâm Động thu được khi hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn bạo phát.

Dựa theo lời của Lâm Khiếu nói, mấy viên Âm Châu này có giá trị rất lớn, trong
đó có ẩn chứa Âm Sát Khí, cực kỳ trọng yếu đối với cao thủ Địa Nguyên Cảnh,
chúng cũng chính là thứ mà Lâm Động chuẩn bị cho bản thân khi tiến vào Địa
Nguyên Cảnh.

Cầm cái bình đựng Thủy Tinh Chu Quả, Lâm Động thật cẩn thận đổ ra một viên,
sau đó cắn răng một cái, liền đem nó nhét vào miệng, tuy rằng cũng có luyến
tiếc, nhưng mà tăng cường thực lực mới quan trọng, những thứ khác tính sau.

Khi viên đan hoàn kia vừa vào trong cơ thể, Lâm Động cảm giác được một cỗ dược
lực vô cùng tinh thuần, chỉ trong thời gian ngắn lan tràn khắp cơ thể.

Ở dưới loại dược lực hùng hậu như vậy, cơ thể Lâm Động giống như biến thành
một con quỷ đói tham ăn, bất luận là da thịt hay phủ tạng, đều điên cuồng thôn
phệ loại dược lực tinh thuần đó.

Trong lúc cả thân thể đều bắt đầu thôn phệ, mầm mống Nguyên Lực đang lưu động
trong kinh mạch, cũng phát ra từng cỗ hấp lực, hấp thụ dược lực, do đó làm cho
mầm mống Nguyên Lực càng lúc càng lớn mạnh.

Tình trạng các bộ phận toàn lức kéo nhau đi hấp thu dược lực, kéo dài ước
chừng khoảng mười phút đồng hồ, dược lực hùng hậu từ từ yếu đi, cứ như thế qua
hơn nửa giờ, hai mắt Lâm Động mới chậm rãi mở ra.

“Dược lực thật mạnh…”

Mở mắt ra, Lâm Động cảm thụ được lực lượng cùng với mầm mống Nguyên Lực bên
trong kinh mạch đều dư thừa, trong mắt khó có thể che giấu được sự vui mừng.

Đây là lần đầu tiên hắn dùng đan hoàn được tinh luyện ra từ tam phẩm linh
dược, hiệu quả của nó có thể nói thực sự tốt ngoài dự tính.

Hầu hết các loại linh dược chỉ có hiệu quả bổ trợ cho cơ thể, bởi chúng vẫn
còn chút tạp chất, không được tinh thuần, nhưng không biết vì nguyên nhân gì,
đan hoàn mà Lâm Động phục dụng thì lại hoàn toàn không có cái loại tạp chất
này, giống như là khi tinh luyện đan hoàn, Thạch Phù đã loại bỏ toàn bộ tạp
chất đi rồi.

Mà như vậy, nó mới làm cho cơ thể con người có thể hấp thu hoàn toàn dược lực
vừa ôn hòa vừa hùng hậu này.

Vậy thì, hiệu quả của một viên đan hoàn vượt xa hơn nhiều so với linh dược.

Bởi vì… đan dược này sẽ không bị lãng phí một chút nào trong lúc hấp thu, mà
để đạt được hiệu quả như một viên đan hoàn, người khác có lẽ phải dùng vài gốc
tam phẩm linh dược mới bằng được.

“Mầm mống Nguyên Lực cũng càng ngày càng lớn mạnh, dựa theo tốc độ này, có lẽ
không bao lâu nữa là có thể tiến vào tầng 8 Thối Thể.”

Trong mắt Lâm Động hiện lên vẻ hưng phấn vô cùng, lúc nghe Lâm Khiếu nói rằng,
bọn họ đem hy vọng trong buổi săn bắn đặt trên người hắn, nói không có áp lực,
thì đó là nói dối.

Thực lực hai nhà Lôi, Tạ so với Lâm Gia nhiều hơn, lại nghe nói trong thế hệ
tiểu bối của bọn họ, cũng có một vài nhân vật không kém, Lâm Động muốn đuổi
kịp bọn họ, hiển nhiên là phải nỗ lực không nhỏ.

Thân là người của Lâm Gia, hắn đương nhiên phải vì cái gia tộc này lo lắng một
chút, hoạt động săn bắn lần này đối với danh tiếng của Lâm Gia có trợ giúp
không nhỏ, nếu như lần này có thể giành được thành tích không tệ, sau này Lâm
Gia cũng có thể giống như Cuồng Đao Võ quán, đứng ngang hàng với hai nhà Lôi,
Tạ.

“Thông Bối Quyền cùng Bát Hoang Chưởng ta đã hoàn toàn thành thục rồi, ngày
mai phải đi Võ Học Quán của gia tộc xem thử, nếu có thể luyện được một vài bộ
võ học mạnh mẽ, đến lúc đó cũng có thể tăng thêm vài phần chiến lực”

Lâm Động lẩm bẩm nói, nói cho cùng, ưu thế của hắn có được là do sự chỉ dạy
của quang ảnh Thạch Phù.

Có Thạch Phù, Lâm Động có thể đem uy lực của võ học phát huy đến mức tận cùng,
cho nên, cái ưu thế này, hắn không thể nào bỏ phí được.

Trong lòng đã có quyết định, lúc này Lâm Động mới đem cái bình cất đi, sau đó
liền lăn dùng ra ngủ say như chết, ngày hôm này đã trải qua mấy lần chiến đấu
kịch liệt, hắn cũng có chút mệt mỏi.

**

Hôm sau, sau khi Lâm Động hoàn thành chương trình tập luyện xong, liền chạy
thật nhanh đến Lâm Gia, dọc đường, hắn gặp không ít người, mấy người này lúc
trước không hề quen biết, mà bây giờ khi vừa nhìn thấy Lâm Động, đã chủ động
tiến tới chào hỏi, bộ dáng giống như đã quen từ trước, làm cho Lâm Động có
chút không được tự nhiên, tùy ý ứng phó một chút, sau đó vội vàng rời đi.

Võ Học Quán, nằm ở bên trong hậu viện Lâm gia, chỗ này được coi là trọng địa
của Lâm gia, chỉ có người đã được cho phép mới có thể đi vào trong đó.

Ở cửa Võ Học Quán, có hộ vệ trông coi, nhưng mà bọn họ hiển nhiên cũng nhận
biết Lâm Động, cho nên sau khi hướng về phía hắn gật gật đầu thân thiện, rồi
cho hắn vào trong.

Bước vào Võ Học Quán, hương vị sách cũ bay vào mũi, ánh mắt Lâm Động nhìn lướt
qua, phát hiện Võ Học Quán này có diện tích không nhỏ chút nào, trong đó khắp
nơi là những cái giá bằng gỗ lim dựng đứng, trên giá sách, bày biện rất nhiều
bộ võ học.

Đây là lần đầu tiên Lâm Động nhìn thấy nhiều võ học như vậy, ánh mắt hắn trở
nên nóng bỏng, hắn biết rằng, những võ học ở chỗ này, đều do Lâm gia đã tiêu
hao một lượng tiền tài cực kỳ to lớn, mới có thể sưu tập được.

Lâm Động bước chầm chậm trong Võ Học Quán yên tĩnh, những bộ võ học rực rỡ
muôn màu đập vào mắt hắn.

Nhất phẩm Võ học – Sơn Băng Quyền.

Nhất phẩm Võ học – Toàn Phong Thối Pháp.

Nhị phẩm Võ học – Du Thân Chưởng.

*

Đủ loại võ học làm cho Lâm Động nhìn hoa cả mắt, nhưng mà phần lớn võ học mà
hắn nhìn thấy đều là nhất phẩm võ học, Nhị phẩm có rất ít, còn tam phẩm thì
chưa phát hiện được cuốn nào.

“Tam phẩm võ học đều ở sâu bên trong, tìm ở nơi này không thấy được đâu…”

Trong lúc Lâm Động đang nhíu mày, thì một giọng nói yêu kiều đột nhiên vang
lên ở phía sau, hắn vội vàng quay đầu lại, thấy Lâm Hà hai tay đang ôm ngực,
đứng dựa vào một cái giá sách, nhìn hắn cười.

“Lâm Hà tỷ, tỷ cũng ở đây à.”

Nhìn thấy Lâm Hà, Lâm Động cũng cười, nói.

“Lâm Động biểu đệ, thật không ngờ đệ giấu diếm tốt như vậy…”

Lâm Hà lại gần Lâm Động, cười nói.

Đối với câu này, Lâm Động chỉ có thể gượng cười đáp lại.

“Đi thôi, ta dẫn đệ đi xem tam phẩm võ học của gia tộc, nhưng mà gia gia có
nói, nếu như chưa đạt tới Địa Nguyên Cảnh thì không nên tu luyện tam phẩm võ
học hoặc cao hơn.”

Lâm Hà khẽ hừ một tiếng, sau đó vượt qua Lâm Động, thiếu nữ có vóc người thon
thả, trông cực kỳ mê người.

Lâm Động thả cuốn nhị phẩm võ học trong tay ra, cười cười, đi theo phía sau.

Đi theo Lâm Hà vào sâu phía trong khoảng mấy phút, giá sách cũng trở nên ít
hơn rất nhiều, cuối cùng, Lâm Hà dừng lại trước một giá sách ở phía sau cùng,
nói:

“Đây chính là tất cả tam phẩm võ học của Lâm gia chúng ta.”

Lâm Động tò mò thò nhìn vào, chỉ thấy trên cái giá kia, có mười quyển sách màu
vàng cổ xưa, bên cạnh mỗi cuốn sách, đều có một mộc bài, giới thiệu vắn tắt về
những bộ võ học này.

“Tam phẩm võ học – Hồi Phong Miên Thủ…”

“Tam phẩm võ học – Vô Ngân Trảo…”

”…”

Lâm Động đảo mắt qua hơn chục cái mộc bài này, ánh mắt sáng rực, mấy bộ võ học
này chỉ nghe tên thôi đã thấy khí phách hơn mấy bộ trước rồi.

“Không phải đệ muốn tu luyện tam phẩm võ học đấy chứ?”

Lâm Hà ở bên cạnh, nhìn thấy bộ dáng này của Lâm Động, không khỏi buồn cười,
nói.

Lâm Động cười hắc hắc, vừa định tùy tiện chọn một quyển, ánh mắt đột nhiên
nhìn tới góc của giá sách, ở nơi đó, có một bộ thư tịch võ học màu đen.

“Đây là cái gì?”

Lâm Động đi tới trước nó, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về phía mộc bài bên
cạnh bộ sách.

Tam phẩm võ học Kỳ Môn Ấn, không hoàn chỉnh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.