Võ Động Càn Khôn – Chương 145: Bản đồ Tinh Thần – Botruyen

Võ Động Càn Khôn - Chương 145: Bản đồ Tinh Thần

'Tổ Phù này cường đại như vậy sao?”

Thấy con Tiểu Điêu thần bí cũng phải kính nể Tổ Phù, Lâm Động cảm thấy kinh
ngạc, chợt vui vẻ nói:

“Vậy thì chẳng phải ở đây có hai cái Tổ Phù hay sao?”

“Tiểu tử, trông ngươi mơ mộng thực là ngu ngốc?”

Tiểu Điêu nhìn Lâm Động như nhìn một thằng ngốc, cười nhạo nói:

“Tin tức Tổ Phù nếu xuất hiện ở trong Đại Viêm vương triều, chẳng cần tới hai
quả, chỉ cần một quả cũng sẽ khiến cho thiên hạ rối loạn long trời lở đất, một
cái Đại Viêm vương triều nhỏ nhỏ mà muốn giữ được thần vật thế này ư, đúng là
nằm mơ.”

Bị Tiểu Điêu khinh thường, Lâm Động có chút xấu hổ, hắn cũng cảm thấy ý nghĩ
của mình đúng là quá viển vông.

“Hai cái Tổ Phù mà ngươi nói ở đây chỉ là thác ấn mà thôi, đây là phù văn do
người ta lưu lại, người lưu lại chắc chắn là người đã nhìn thấy hai cái Tổ Phù
này, hắc, mà người này đúng là có bản lĩnh, lại có khả năng phác thảo ra phù
văn của hai cái Tổ Phù, phải biết rằng, Tổ Phù là vật do quy tắc thiên địa
ngưng tụ, muốn vẽ phác thảo hình dáng của nó Linh Phù Sư bình thường không thể
nào làm nổi. Người khắc họa thành công hai cái Tổ Phù chắc chắn là người có
thực lực tương đối cao.”

Tiểu Điêu nhìn thoáng qua hai cái Tổ Phù do phù văn cổ xưa hình thành, nói.

“Nếu như vị tiền bối kia đã nhìn thấy Tổ Phù, vậy thì chắc chắn sẽ biết nó ở
chỗ nào?”

Lâm Động thử hỏi.

Nghe vậy, Tiểu Điêu trầm mặc một chút, sau mới khẽ gật đầu:

“Cũng có khả năng này, Tổ Phù ẩn dấu trong thiên địa, Tổ Phù Giả toàn là những
người có tiếng tăm lừng lẫy, không biết người này ở nơi nào mà lại nhìn thấy
tận hai cái Tổ Phù.”

“Trong thiên địa có tổng cộng bao nhiêu cái Tổ Phù?”

Lâm Động có chút hiếu kỳ hỏi, hắn biết đối với cái loại thần vật như thế này
ngay cả nhìn hắn cũng không đủ thực lực, nhưng mà trong lòng vẫn hiếu kỳ.

“Theo ta được biết, trong thiên địa dường như có tổng cộng tám cái Tổ Phù, năm
đó ta gặp một vị cường giả mang một cái Tổ Phù, thực lực của người này vô cùng
khủng bố, ngay cả ta ở trong thời kỳ đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của
hắn.”

Tiểu Điêu trầm ngâm nói.

Đối với chuyện Tiểu Điêu trong thời kỳ đỉnh phong mạnh như thế nào, Lâm Động
không biết, nhưng mà từ trong giọng nói của con chồn này, Lâm Động nhận ra nó
chắc chắn phải vượt qua Tạo Hóa Tam Cảnh, thậm chí đã đạt tới cả Niết Bàn
Cảnh.

Vậy mà khi đứng trước cường giả có Tổ Phù, nó vẫn không địch nổi, không biết
thực lực của người kia khủng bố như thế nào.

“Tám cái Tổ Phù cực kỳ thần bí, người này có thể may mắn nhìn thấy hai cái Tổ
Phù đúng là có chút bản lĩnh, căn cứ vào hai cái thác ấn phù văn trên hai bức
tường này, ta nhận ra nó không phải là cái Tổ Phù trước kia ta nhìn thấy, hai
cái Tổ Phù này có khả năng còn chưa hiện thế.”

Tiểu Điêu nói.

“Ý của ngươi này, sẽ có một cái Tổ Phù tương tự như Bản Mệnh Linh Phù trong Nê
Hoàn Cung của ta?”

Lâm Động trầm mặc một chút, đột nhiên thử hỏi.

Hắn rất muốn biết điều này, vốn tưởng Bản Mệnh Chi Phù của hắn chỉ là Phù ấn
bình thường, vậy mà không ngờ nó lại có lai lịch không nhỏ.

“Điều này. . .”

Nghe thấy Lâm Động hỏi như vậy, Tiểu Điêu cũng phải trầm ngâm một lúc rồi mới
nói:

“Bản Mệnh Linh Phù của ngươi chắc chắn có mối quan hệ nào đó với Tổ Phù, nếu
như ta đoán không sai thì có lẽ đây chính là phù văn do một vị cao nhân nào đó
lĩnh ngộ được từ Tổ Phù, có thể nói đây là một thứ được mô phỏng từ Tổ Phù. .
.”

“Nếu là như vậy thì vị cao nhân kia sẽ vô cùng mạnh, ta đã sống nhiều năm như
vậy rồi nhưng chưa từng nghe nói ai đủ khả năng hiểu thấu đáo Tổ Phù, càng
không nói tới chuyện từ nguyên hình của Tổ Phù lĩnh ngộ ra được phù văn ảo
diệu.”

Nói đến câu cuối cùng, trong thanh âm của Tiểu Điêu hiện lên sự bội phục.

Lâm Động khẽ gật đầu, nói vậy thì hắn biết vậy, thứ này hắn ngẫu nhiên có
được, không có cách nào biết được cái Cổ Tuyền Phù Ấn này là do vị cao nhân
nào sáng tạo ra.

“Đáng tiếc, ở đây chỉ có thác ấn Tổ Phù, nếu như có được một cái Tổ Phù thì
quá tốt, thứ này mới chính là thần vật của trời đất.”

Tiểu Điêu có chút tiếc nuối nói.

Lâm Động nhún vai, trong lòng hắn cũng cảm nhận thấy như vậy, Tổ Phù này tuy
rằng cường đại, nhưng đối với hắn là một sự xa vời, mục tiêu trước mắt của hắn
hiện giờ chỉ là muốn bảo hộ Lâm gia, đạt được một thành tích không tệ trong
Tộc hội của dòng họ Lâm, hoàn thành tâm nguyện mấy chục năm của Lâm Chấn Thiên
mà thôi.

“Ở đây không còn gì thú vị nữa, đi thôi.”

Lâm Động phất phất tay, định xoay người rời đi.

“Chờ một chút.”

Nhìn thấy Lâm Động định đi, Tiểu Điêu vội vã kêu lên, nó chỉ vào một bức tường
nói:

“Đem Bản Mệnh Linh Phù của ngươi dán lên phù văn của vách tường.”

Nghe thấy Tiểu Điêu nói vậy, Lâm Động khẽ nhíu mày, hắn chần chờ một chút rồi
cũng triệu hoán hai quả Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung ra ngoài, nhưng
vì an toàn, hắn để lại một quả.

Bản Mệnh Linh Phù phát ra ánh sáng ở giữa không trung, Lâm Động cẩn thận từng
tí một điều khiển một quả hướng tới một bức tường.

“Ông!”

Dưới cái nhìn khẩn trương của Lâm Động và Tiểu Điêu, Bản Mệnh Linh Phù khi tới
gần bức tường thì đột nhiên chấn động, sau đó thoát khỏi sự khống chế của Lâm
Động, hóa thành một cái dòng xoáy Linh Phù.

Biến cố này làm cho Lâm Động cả kinh, vội vàng thu hồi Bản Mệnh Linh Phù,
nhưng hắn lại kinh hãi phát hiện, hắn đã mất đi sự khống chế với Bản Mệnh Linh
Phù.

“Đừng hoảng hốt, chỉ là một quả Bản Mệnh Linh Phù mà thôi, mất rồi có thể tu
luyện lạ được, nếu như đạt được thu hoạch thì mất 100 viên cũng chỉ là chuyện
nhỏ.”

Thấy Lâm Động kinh hãi, Tiểu Điêu ở bên cạnh vội vàng nói.

“Ngươi đừng có hại ta đấy!”

Lâm Động cắn răng, nói.

“Trời, nếu như không phải lúc trước ngươi giúp ta, thì Điêu gia chẳng thèm nói
cho ngươi biết, Tổ Phù chính là thần khí của Phù sư, nếu như ngươi có được nó
thì Điêu gia đảm bảo sau này thanh danh của ngươi sẽ truyền khắp thiên địa!”

Tiểu Điêu bĩu môi, nói một cách khinh thường.

Trong khi Lâm Động và Tiểu Điêu nói chuyện, cái dòng xoáy Linh Phù kia cũng
tản mát ra một cỗ Tinh thần lực, giống như những tia sáng chiếu vào thác ấn Tổ
Phù trên bức tường.

Khi những tia sáng tinh thần chiếu vào, Thác ấn Tổ Phù cũng phản xạ ngược lại
những tia sáng, khi lan tới giữa không trung, nó tự động hình hành một bản đồ.

“Đây là. . . Bản đồ Đại Viêm vương triều?”

Nhìn thấy đồ hình mà Tinh thần lực ngưng tụ, Lâm Động cũng hơi cảm kinh ngạc,
sau khi nói xong, ánh mắt hắn tập trung nhìn thẳng vào một điểm đỏ trên bản
đồ.

“Đây là địa điểm có Tổ Phù.”

Tiểu Điêu thản nhiên nói, chợt nhếch miệng:

“Thật không biết cái tên tiểu tử này có vận cứ chó gì mà lại có bản đồ này,
nếu như để cho đám Phù sư biết được, thì kiểu gì Đại Viêm vương triều cũng trở
nên điên cuồng.”

Lâm Động gãi gãi đầu, hắn nhìn chăm chú vào cái bản đồ Tinh thần này, ngoại
trừ một điểm đỏ ở trong lãnh thổ Đại Viêm vương triều, còn có một điểm đỏ
khác, nhưng mà hắn không biết nơi này, chắc chắn đây không nằm trong lãnh thổ
của Đại Viêm vương triều.

Bản đồ tinh thần không duy trì được lâu, sau đó nó hóa thành những tia sáng
nhập vào trong dòng xoáy Linh Phù, dòng xoáy vặn vẹo một lúc rồi biến lại
thành Bản Mệnh Linh Phù, nhập vào trong đầu Lâm Động.

Khi Bản Mệnh Linh Phù trở về, Lâm Động cảm nhận thấy trong đầu mình hình như
có thêm một vật gì đó, hắn nghĩ chắc đây là bản đồ tinh thần kia.

“Trong cái Đại Viêm vương triều nho nhỏ này lại có người biết vị trí của hai
cái Tổ Phù, con mẹ nó đúng là không thể tin được.”

Tiểu Điêu từ từ phục hồi tinh thần lại, hắn vô cùng chấn động khi nhìn thấy
cái bản đồ này, dù sao, Tổ Phù tổng cộng chỉ có 8 cái, vậy mà trong cái Phù Sư
Tháp rách nát này lại có vị trí của hai cái Tổ Phù, đây đúng là điều khiến cho
người khác chẳng biết nói gì.

“Tại sao vị tiền bối này lại không tự mình đi lấy? Chẳng phải Tổ Phù có lực
hấp dẫn cực lớn đối với Phù Sư hay sao?”

Lâm Động có chút nghi ngờ nói.

“Ta làm sao mà biết được, hơn nữa ngươi cho rằng Tổ Phù muốn lấy là lấy hay
sao? Thần vật trong thiên địa, người bình thường có thể hàng phục ư.”

Tiểu Điêu đảo cặp mắt trắng dã, rồi mới từ từ nói:

“Có thể người này có một bản lĩnh dò xét kỳ dị nào đó.”

Đối với các suy đoán này, Lâm Động cũng chẳng biết làm sao, lúc này mới chỉ có
được vị trí của Tổ Phù mà thôi, hắn cũng không có ý định lập tức khởi hành đi
tìm, bởi vì với thực lực của hắn hiện giờ, cho dù gặp Tổ Phù cũng chẳng thể
làm gì được, hắn cũng hiểu loại thần vật này sẽ không coi trọng một người bình
thường.

“Hiện tại có thể ra ngoài rồi chứ?”

Lâm Động nhìn về phía Tiểu Điêu vuốt tay, nói.

“Đi thôi, thực lực hiện giờ của ngươi đúng là chưa thích hợp để đi tìm Tổ Phù,
chờ bản lĩnh của ngươi mạnh hơn chút rồi tính.”

Tiểu Điêu liên tục đả kích Lâm Động, giơ giơ móng vuốt, thân hình nó chậm rãi
biến mất, hóa thành luồng ánh sáng, chui vào trong Thạch Phù ẩn dấu trong
người Lâm Động.

Lâm Động bất đắc dĩ lắc đầu, hiện giờ hắn mới chỉ có chút danh tiếng trong
Viêm Thành, vậy mà Tiểu Điêu cũng chẳng thèm quan tâm, liên tục đả kích.

“Cũng nên rời đi rồi.”

Ngẩng đầu, Lâm Động nhìn lại bức tường một lần, hắn phát hiện thác ấn Tổ Phù
mờ hơn trước rất nhiều, giống như là thần vận đã biến mất.

Đối với loại biến hóa này, Lâm Động hơi suy nghĩ một chút là đoán ra, nguyên
nhân chắc là do bản đồ Tinh thần, sau này cho dù có người bước chân vào đây,
cũng không thể nào có được bản đồ.

Nghĩ đến đây, Lâm Động mỉm cười, xoay người trực tiếp đi xuống, thân ảnh hắn
chậm rãi biến mất trong tầng thứ 9.

“Ca ca!”

Khi thân ảnh của hắn biến mất, bức tường ẩn chứa thác ẩn tổ phù đột nhiên nổ
tung, gạch đá rơi tung tóe, phù văn mô phỏng hai cái Tổ Phù biến mất không còn
tung tích.

Chương mới đã có, tiếp tục vote cho Oanh nào mọi người.

Bình luận, ném đá, chém gió: Tại Đây
(http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=69523)

Góp ý bản dịch: Tại Đây (http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=68604)

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.