Sát ý lạnh lẽo lan tỏa từ bốn người bọn Lâm Động, tình hình lúc này không còn
gì để nói nữa rồi. Tam đại Hổ tộc đã nhìn trúng huyết mạch cuối cùng của Thiên
Ma Hổ tộc, mà rõ ràng không thể giao thứ này ra được. Đã vậy thì chỉ còn cách
dùng nắm đấm để phân định thắng thua mà thôi.
– Hừ!
Cường giả của Tam đại Hổ tộc thấy bọn Lâm Động như vậy cũng nghiến răng, nộ
hỏa bùng phát trong mắt. Tuy họ biết phía sau Tứ Tượng Cung có bối cảnh không
vừa, nhưng Tam đại Hổ tộc cũng không phải thế lực tầm thường, cũng có lúc đã
có uy danh hiển hách.
– Thiên Long, phát tín hiệu.
Lâm Động nói.
Thiên Long Yêu Soái nghe vậy gật đầu, bàn tay nắm lại một miếng huyết ngọc
hiện ra, rồi hắn bóp nát iến ngọc, một làn sóng dao động vô hình truyền đi với
tốc độ kinh người.
– Các vị, giờ vẫn còn kịp, đừng để người của Tứ Tượng Cung bọn ta đến, đến
lúc đó mới đi e là không dễ dàng đâu.
Lâm Động nhìn chăm chăm sáu siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh, chậm rãi nói.
– Hừ, ngươi tưởng bọn ta chỉ có từng này người sao? Bọn ta cũng bị phân tán,
nếu tập hợp lại thì Tứ Tượng Cung các ngươi làm được gì?
La Liệt hừ lạnh.
– Nếu cộng với người của Thiên Yêu Điêu tộc và Long tộc thì sao?
Tiểu Điêu châm chọc nói.
Nghe thế, sáu người La Liệt sắc mặt đều thay đổi, ánh mắt có phần dè chừng.
Sau một lúc, cuối cùng gương mặt lóe hung quang:
– Chỉ cần cướp đi trước khi cứu viện của các ngươi tới là được chứ gì?
– Tiểu Điêu, hai chúng ta mỗi người đối phó hai tên. Tiểu Viêm, Thiên Long,
mỗi người chặn một tên.
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, chậm rãi nói. Tuy Tiểu Viêm cũng có huyết mạch
Thiên Ma Hổ tộc, nhưng rõ ràng hai siêu cấp cường giả của Thiên Ma Hổ tộc
trước mắt đây không hề có ý nương tình.
– Ừm.
Tiểu Điêu gật đầu, tuy sáu kẻ kia đều là Chuyển Luân Cảnh, nhưng hắn là Thiên
Yêu Điêu tộc, muốn một chọi hai cũng không phải khó. Tinh thần lực Lâm Động
hiện nay đã là Tiểu Phù Tông Cảnh, thực lực vô cùng cường hãn, đối phó với hai
cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không phải không thể.
Còn Tiểu Viêm và Thiên Long Yêu Soái, có lẽ hơi yếu hơn một chút, nhưng giữ
chân một đối thủ cũng có khả năng.
– Một chọi hai sao?
Cường giả của Tam đại Hổ tộc rõ ràng tối lại, thân là cường giả Chuyển Luân
Cảnh, vốn dĩ tâm cao khí ngạo, Lâm Động nói vậy rõ ràng là sự miệt thị.
– E là ngươi đánh giá mình quá cao rồi.
La Liệt cười khảy.
– Có cao không thì đánh là biết.
Dường như Lâm Động nở một nụ cười, rồi ánh mắt đột nhiên lạnh đi, hắn bước
chân ra, thân hình bỗng chốc xuất hiện trước hai người La Liệt một cách quỷ
dị. Tinh thần lực màu bạc trào dâng, biến thành hàng trăm nghìn thanh trường
mâu bắn như vũ bão về phía hai kẻ đó.
– Tưởng ta sợ ngươi sao?
Hai người bọn La Liệt cười lạnh, chỉ thấy hắc quang đậm đặng tràn ra, cơ thể
chúng phình to, một quyền tung ra, rồi biến thành hai con hắc hổ gầm thét lao
thẳng vào những thanh trường mâu tinh thần lực.
Khi Lâm Động ra tay thì Tiểu Điêu đã xông tới hai cường giả của Hám Địa Lôi
Hổ. Sát khí đằng đằng khiến hai kẻ kia không dám chậm trễ, dù sao danh tiếng
hung hãn của Thiên Yêu Điêu tộc cũng đã lan truyền khắp nơi.
– Hừ, tiểu tử, ta thấy ngươi cũng có huyết mạch của Thiên Ma Hổ tộc ta. Ta
lấy danh nghĩa của trưởng lão Thiên Ma Hổ tộc lệnh cho ngươi giao đồ ra đây!
Một lão giả gầy gò của Thiên Ma Hổ tộc quát Tiểu Viêm.
Tiểu Viêm nhìn đầy chế giễu, không nói một lời nào, thân hình to lớn lao tới,
bóng đen bao phủ lấy lão giả Thiên Ma Hổ tộc.
Thiên Long Yêu Soái cũng cười lạnh, rồi xông tới vị trưởng lão kia của Thiên
Ma Hổ tộc.
Mười thân ảnh dường như ngay lập tức đã triển khai trận kịch chiến dưới hố sâu
hun hút. Trong mười người, ngoài Tiểu Viêm ra tất cả đều có thực lực Chuyển
Luân Cảnh thực sự. Cuộc giao đấu này đương nhiên là trời long đất lở, sóng
năng lượng tỏa ra từ trận chiến khiến không gian rung chuyển, mặt đất xuất
hiện vô số khe nứt khổng lổ.
Vút vút!
Hố sâu hun hút này cuối cùng cũng không chịu nổi trận chiến ác liệt của mười
người, những tảng đá khổng lồ điên cuồng lăn xuống, cả hố sâu vỡ vụn, mười
thân ảnh bay vút lên trời.
Không gian vốn dĩ khá yên tĩnh, nhưng rõ ràng trận chiến đã khiến trời đất
rung chuyển, năng lượng cuồng bạo lan tỏa bốn phía, rất nhanh đã gây sự chú ý
cho những cường giả đã vào không gian này, rồi họ lập tức lao tới, vô cùng
kinh ngạc khi nhìn thấy trận giao chiến kịch liệt.
Những người đến được đây hầu như chẳng ai là loại tầm thường, nhãn lực cũng
bất phàm, vừa nhìn là nhận ra hai bên, ngay lập tức những tiếng xôn xao vang
lên.
– Đó không phải người của Tam đại Hổ tộc sao? Sao lại đấu với Tứ Tượng Cung?
– Hề, Lâm Động cũng lợi hại thật, một mình đấu lại với hai thống lĩnh của Ám
Uyên Hổ Tộc.
– Nhìn sức mạnh kia chắc là tinh thần lực đúng không? Tinh thần lực của Lâm
Động đã mạnh đến mức đó rồi, chắc hẳn đã bước vào tầng thứ Phù Tông nhỉ…
– Tiểu Phù Tông tuy mạnh hơn cường giả Chuyển Luân Cảnh cùng đẳng cấp, nhưng
một chọi hai thì không dễ đâu…
…
Trên bầu trời không ngừng có những dòng lưu quang bay tới rồi xuất hiện vô số
thân ảnh. Họ đều kinh ngạc nhìn trận đại chiến kia, hẳn là không hiểu tại sao
Tứ Tượng Cung lại đột nhiên gây hấn với Tam đại Hổ tộc.
– Ha ha, thú vị thật!
Tại một nơi trên bầu trời, hai thân ảnh hiện ra, một già một nữ. Lão giả thân
hình thấp bé, còn nữ tử thì mảnh khảnh thướt tha với mái tóc màu bạc óng ánh
thu hút sự chú ý của không ít ánh mắt. Hai người này chính là Côn Uyên và Côn
Linh của Côn Bằng tộc.
Nữ tử kia quét mắt nhìn, dừng lại ở chỗ Lâm Động, bản thân nàng tinh thông
tinh thần lực đương nhiên nhận ra Lâm Động cũng đang dưuạ vào tinh thần lực để
chống lại hai cường giả Chuyển Luân Cảnh của Ám Uyên Hổ tộc.
– Vận dụng tinh thần lực cũng không tồi, nhưng muốn đánh bại hai người đó thì
không dễ đâu.
Nữ tử đó nói với giọng trong mà lạnh.
– Nghe nói tên Lâm Động này trước khi trở thành Phù Tông Cảnh thì đã dùng
thực lực Tử Huyền Cảnh đại thành chống lại cường giả Chuyển Luân Cảnh rồi. Nay
tinh thần lực tăng mạnh thì càng như hổ thêm cánh. Hai kẻ kia muốn đối phó hắn
e là cũng rất khó.
Côn Uyên hơi mỉm cười, lắc đầu nói.
Binh!
Vừa dứt lời thì ba thân ảnh phía xa lao vào nhau đầy hung hãn, nguyên lực
cuồng bạo lan tỏa, cả ba đều lùi về sau mấy chục bước.
Lâm Động lấy lại thăng bằng, hắn nhíu mày nhìn hai kẻ trước mắt, mục tiêu của
hắn lúc này là Thôn Phệ Thần Điện, cứ lãng phí thời gian ở đây không phải đúng
đắn.
Phải tốc chiến tốc thắng mới được.
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, bàn tay nắm lại, một tòa điện nhỏ hiện ra, cong tay
búng một cái, tòa điện bay ra biến to lên. Tùe bên trong bắn ra hàng vạn đạo
ánh sáng đan xen nhau hình thành một quang trận khổng lồ bao trùm lấy La Đằng.
Bùm bùm bùm!
Bị trận pháp trùm lên, La Đằng cũng giật mình, vội vàng thi triển công thế,
thế nhưng công kích dù có mạnh thế nào thì trận pháp cũng không hề suy suyển.
Huyền Thiên Điện vốn có khả năng phong ấn, trong thời Viễn Cổ đã từng chấn áp
phong ấn không ít Dị Ma Vương. Tuy hiện nay Lâm Động không thể phát huy hết
sức mạnh của nó, nhưng muốn nhốt một cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không
phải chuyện khó.
– Chỉ còn một mình ngươi làm được gì?
Vẻ mặt Lâm Động lạnh lùng nhìn La Liệt ở bên ngoài trận pháp, rồi hắn lại nắm
tay lại, chỉ thấy không gian đột nhiên tối sầm, lôi vân trên bầu trời nhanh
chóng ngưng tụ, những con rắn sét điên cuồng uốn lượn.
Tinh thần lực bước vào Phù Tông Cảnh, rất nhiều sức mạnh trong trời đất đều bị
Lâm Động điều khiển, chỉ những động tác nhỏ cũng khiến phong lôi vân cuộn
trào.
Hai tay Lâm Động nhanh chóng kết ấn, cuối cùng ngưng thành một đạo ấn pháp cổ
quái, lôi vân lúc này bắt đầu nhu động, rồi mọi người nhìn thấy, những con rắn
sét kua bắn ra hình thành một đường phù văn cổ xưa hàng nghìn trượng.
Một luồng sức mạnh kinh người lan tỏa từ đạo phù văn lôi điện kia.
– Thứ sức mạnh này…
Côn Linh nhìn đạo phù văn, thần sắc bỗng ngưng đọng, cũng đã là Phù Tông Cảnh,
đương nhiên nàng biến phù văn này không phải đơn giản chỉ ngưng tụ từ lôi
điện, trong đó dường như còn ẩn chứ một thứ gì đó rất kinh người.
Grào!
Rõ ràng La Liệt cũng cảm nhận được nguy hiểm, sắc mặt kịch biến, ngửa cổ gầm
lên, hắc quang lan tỏa biến thành một con cự hổ khổng lồ quanh người hắn. Ánh
mắt cự hổ đầy hung tàn, sát khí đậm đặc bao trùm cả trời đất.
– Cổ Lôi Phù!
Hàn quang lóe lên trong mắt Lâm Động, hắn vung tay xuống, đạo phù văn giống
như tia điện, xuyên thủng hư không. Tất cả chỉ nhìn thấy lôi quang lóe qua bầu
trời, rồi con cự hổ kia rú lên thảm thiết.
Phụt phụt!
Lôi quang lấp lánh bạo phát trên thân thể con cự hổ. Sức mạnh kinh người hung
hăng đập xuống, mặt đất rung chuyển, sụt xuống thành một cái hố sâu khổng lồ.
Trong đó là một thân ảnh thảm hại đang nằm, khí tức vốn mạnh mẽ giờ đã yếu đi
nhiều.
Một chiêu định thắng thua.
Mọi người thấy La Liệt chỉ trong nháy mắt đã thất bại, ánh mắt ngưng đọng, tất
cả bắt đầu nhìn sang thân ảnh trẻ tuổi trên không trung, sự coi thường đã thu
lại rất nhiều.
– Ngươi!
La Đằng bị vây trong trận pháp thấy Lâm Động nhanh chóng giải quyết được La
Liệt như vậy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
– Đến lượt ngươi.
Mặt Lâm Động không chút cảm xúc, bàn tay xoay chuyển, lôi quang lóe lên, thấp
thoáng trong lòng bàn tay hiện lên một đạo phù văn cổ xưa.
Vút vút!
Có điều, khi Lâm Động định ra tay thì trên trời có một vài tiếng xé gió, một
vài thân ảnh bay tới, đầy sát khí nhìn Lâm Động.
– Những người khác của Tam đại Hổ tộc cũng đến rồi.
Côn Uyên thấy vậy cười:
– Có điều…người của Tứ Tượng Cung nhiều hơn…
– Ha ha, thế nào? Tam đại Hổ tộc muốn động thủ với Tứ Tượng Cung sao? Vậy thì
Long tộc và Thiên Yêu Điêu tộc bọn ta phải nhúng tay vào rồi.
Côn Uyên vừa dứt lời thì một tiếng cười lớn từ xa vọng tới, rồi mười mấy thân
ảnh cùng với khí tức hùng hồn bay tới. Thanh thế này khiến cường giả của Tam
đại Hổ tộc sắc mặt vô cùng khó coi.