Võ Động Càn Khôn – Chương 106: Đổng Tố – Botruyen

Võ Động Càn Khôn - Chương 106: Đổng Tố

“Nham đại sư, có chuyện gì vậy?”

Thấy một lão nhân từ trước tới nay luôn bình thản, nay lại thất thố như vậy,
nữ tử áo đỏ cũng kinh ngạc, vội vàng hỏi.

“Hóa ra là hắn ”

Ánh mắt Nham đại sư khiếp sợ nhìn thân ảnh kia, trong lòng như nổi sóng, hóa
ra đây chính là thiếu niên mà hắn tặng 3 tầng đầu của Thần Động Thiên!

Lần đầu gặp Lâm Động, lão nhân thấy hắn mới có thực lực Địa Nguyên cảnh, hơn
nữa Tinh thần lực cũng mới chỉ ở giai đoạn ban đầu, Nham đại sư quý tinh thần
thiên phú cảu hắn, mới chủ động đem 3 tầng đầu của Thần Động Thiên cho đối
phương, nhưng lão không bao giờ ngờ tới, một thiếu niên chưa biết tí gì về
Tinh thần lực lần trước, bây giờ đã mạnh tới mức này!

Lúc trước dò xét, Tinh thần lực của lão đã tiếp xúc với Tinh thần lực của Lâm
Động, chỉ trong một thoáng qua như vậy, lão đã cảm nhận được rằng, Tinh thần
lực của người này tương đối mạnh mẽ, chắc chắn là đã đả thông Nê Hoàn Cung!

Với thực lực của Nham đại sư bây giờ, chớ nói đả thông Nê Hoàn Cung, cho dù là
nhất ấn thậm chí nhị ấn Phù sư cũng chẳng khiến lão kinh ngạc, nhưng Lâm Động
không giống, mấy tháng trước hắn còn chưa nhập môn Tinh thần lực, vậy mà mấy
tháng sau, từ một tay mơ về Tinh thần lực, hắn đã chân chính trở thành Phù sư.
Tốc độ này khiến cho Nham đại sư cảm thấy khiếp sợ, năm đó để lão đạt tới mức
độ này cũng phải mất vài năm, vậy mà Lâm Động lại rút ngắn khoảng thời gian tu
luyện này xuống 10 lần!

Tinh thần thiên phú bực này đúng là quá đáng sợ.

“Nham sư quen người này?”

Cô gái mặc áo xanh ở bên cạnh đột nhiên hỏi, gương mặt xinh đẹp thoáng có chút
lãnh đạm, đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy vị lão nhân này thất thố.

“Đúng, có quen.”

Nham đại sư tới tận bây giờ mới phục hồi lại được tinh thần, nhìn chằm chằm
vào thân ảnh trong phòng đấu giá, nhẹ giọng nói:

“Bây giờ hắn đã chính thức là Phù Sư rồi.”

“A?”

Nghe vậy, thanh y nữ tử hai mày liễu giật giật, sau đó lại trở lại bình
thường, Phù sư bình thường thì Vạn Kim Thương Hội cũng có nhiều, người này
cũng chỉ mới vừa đả thông Nê Hoàn Cung mà thôi, có khi nhất ấn Phù sư còn chưa
tới, cho nên không thể đánh lại Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ được.

“Ha hả, Nham đại sư, vị Phù sư này có chỗ nào đặc biệt?”

Cô gái áo đỏ là một người tinh thế, lập tức nhận ra người có thể làm cho Nham
đại sư thất thố đâu phải bình thường, nên lập tức mỉm cười hỏi.

“Phù sư bình thường đúng là không thể làm cho ta kinh ngạc, nhưng mà tên tiểu
tử này mấy tháng trước còn chẳng hiểu Phù sư là cái gì.”

Nham đại sư thản nhiên cười nói.

“Thời gian tu luyện Tinh thần lực của hắn cũng chỉ có mấy tháng mà thôi.”

Nghe thấy lời này, cô gái Đổng Tố và cô gái mặc áo xanh kia mới chấn động, các
nàng tương đối hiểu Phù sư là gì, nhưng mà chưa từng nghe nói tới ai có thể
trong vòng mấy tháng trực tiếp từ tay mơ bước vào trình độ Phù sư.

“Lần đầu tiên khi ta nhìn thấy tiểu tử này ở Kỳ Vật Lâu, ta muốn thu hắn làm
đệ tử, nhưng lại bị hắn cự tuyệt.”

Nham đại sư cười cười, cái chuyện cự tuyệt lời mời của lão, lão ít khi thấy,
cho nên khi nói mấy câu này sắc mặt có chút cổ quái.

Đương nhiên, không chỉ sắc mặt hắn cổ quái mà sắc mặt của Đổng Tố và cô gái áo
xanh cũng vậy, trong mắt họ hiện lên sự kinh ngạc, trong Viêm Thành có không
biết bao nhiêu người muốn bái làm môn hạ của Nham đại sư, vậy mà người này lại
cự tuyệt, không biết là có chỗ nương tựa hay là ngu ngốc đây.”

“Khi hắn đi, ta đưa cho hắn phương pháp tu luyện 3 tầng đầu của Thần Động
Thiên, vốn cho rằng hắn có thiên phú nhưng cũng phải mất chừng một năm thời
gian, mới có khả năng đả thông Nê Hoàn Cung, nhưng mà bây giờ hắn đã đạt được
rồi.”

Nham đại sư có chút tiếc hận nói.

“Căn cứ theo lời Nham đại sư nói thì người này là một mầm ươm tốt.”

Đổng Tố có chút hứng thú nói, nàng làm việc từ trước tới nay đều chọn lâu dài,
nếu như người này thực có thiên phú như lời Nham đại sư nói, vậy thì thành tựu
sau này sẽ không thấp, nếu kéo vào Vạn Kim Thương Hội thì sẽ là một trợ lực
lớn với các nàng.

“Ai biết được, trên thế giới này thiên tài không ít, có thể thành tài hay
không vẫn còn chưa biết, Tố di (1), chẳng lẽ dì lại định lôi kéo người này?”
Cô gái áo xanh mâm mê tay áo, để lộ một chút ngạo khí không thể che giấu.

(1): Tố di: dì Tố.

“Nha đầu này thực là tâm cao khí ngạo, chớ có xem thường người trong thiên hạ,
cứ mang loại ý nghĩ này thì kiểu gì cũng thiệt thòi.”

Đổng Tố liếc mắt nhìn cô gái áo xanh một cái, ngón tay mảnh khảnh điểm một cái
vào trán của nàng, có chút bất đắc dĩ nói.

“Ha hả, Đổng Tố, việc tranh đoạt tiên trì hình như chúng ta vẫncoòn một suất
trống.”

Nham đại sư nhìn chằm chằm vào thân ảnh trong phòng đấu giá, đột nhiên cười
nói.

“Dạ, vẫn còn trống một suất, vốn định cho Tống Thanh nhưng mà nha đầu Chỉ Lam
này lại chết cũng không chịu hợp tác với hắn.”

Đổng Tố gật đầu, đôi mắt đẹp chợt lóe lên, nói:

“Ý của Nham đại sư là để cho người này vào suất trống đó?”

“Tố di, tranh đoạt tiên trì là việc rất trọng yếu, dì không thể tìm người một
cách tùy tiện đâu! Hơn nữa người này chẳng qua mới chỉ vừa đả thông Nê Hoàn
Cung mà thôi, năng lực cũng có hạn.”

Nghe thấy Đổng Tố nói vậy, cô gái áo xanh vội vàng nói.

“Vậy ngươi định hợp tác với tiểu tử Tống Thanh kia à?” Đổng Tố mỉm cười nói.

“Không được, nếu bắt con hợp tác với Tống Thanh kia thì con thà hợp tác với
người này còn hơn!” Nghe thấy cái tên Tống Thanh, sắc mặt cô gái áo xanh tên
là Chỉ Lam kia nhất thời biến đổi, trong mắt hiện lên sự chán ghét không thể
che giấu.

“Ha hả, Chỉ Lam yên tâm, ánh mắt lão phu không kém, thiên phú của tên tiểu tử
này có thể đứng đầu trong số thanh niên tuấn kiệt mấy năm nay ta nhìn thấy,
năng lực của hắn chắc chắn vẫn còn, để cho hắn đi sẽ chắc ăn hơn cho cái tên
Tống Thanh kia.”

Nham đại sư cười nói.

“Nếu Nham đại sư đã nói như vậy, thì có lẽ cũng nên mời hắn một câu? Nếu như
hắn trợ giúp Vạn Kim Thương Hội chúng ta trong lần tranh đoạt tiên trì này thì
chúng ta sẽ không bạc đãi hắn.” Đổng Tố nhẹ nhàng kéo tay Chỉ Lam đang không
vui, mỉm cười nói.

“Đúng.”

Nham đại sư vuốt ve chòm râu, khẽ gật đầu.

Trong phòng đấu giá, từ khi bị đạo Tinh thần lực kia phát hiện, Lâm Động có
cảm giác không được tự nhiên, ở thêm một lúc nữa không thấy gì khiến hắn phải
động tâm, nên đứng dậy đi ra ngoài.

Nhưng mà, ngay khi hắn định đi ra ngoài, thì có một bàn tay vươn ra, một vị
trung niên nam tử gầy gò, nhìn hắn cười nói:

“Vị tiên sinh này, không biết có thể bớt chút thời gian rỗi hay không, quản sự
của chúng ta có việc cần gặp.”

Nhìn vị trung niên nam tử trước mặt này, Lâm Động nhíu mày, ánh mắt đảo qua
một vòng, hắn phát hiện có thêm 10 người khác đang đi tới gần, khí tức của họ
không kém, bước chân vững chắc, hiển nhiên đều là hảo thủ.

“Dẫn đường đi.”

Lâm Động ánh mắt lóe lên, bình tĩnh gật đầu, căn cứ vào tình hình mà nói thì
người muốn gặp hắn chắc chắn có lai lịch không nhỏ, một đám hộ vệ mạnh mẽ như
thế này thì Huyết Y Môn vẫn còn kém xa, hắn lại nghĩ tới đạo Tinh thần lực dò
xét hắn lúc trước, nên nghĩ là người muốn gặp không đơn giản.

Nhìn thấy Lâm Động không chống lại, trung niên kia nở một nụ cười hiền lành,
sau đó nhanh chóng xoay người dẫn đường.

Lâm Động đuổi kịp hắn đi qua một cái hành lang, sau đó tiến vào một gian phòng
xa hoa, ngay sau đó hắn nhìn thấy một lão giả áo xám đang mỉm cười.

“Ha hả, vị tiểu hữu này, chúng ta lại gặp mặt.”

Thấy Lâm Động đi vào phòng, Nham đại sư mỉm cười, nói.

“Quả nhiên đã bị nhận ra.”

Nghe vậy, Lâm Động không khỏi cười khổ một tiếng, gỡ nón trên đầu xuống, chắp
tay trịnh trọng ôm quyền, nói:

“Tiểu tử Lâm Động, tham kiến đại sư!”

“Hì hì, quả niên là thiếu niên lang (2), trẻ tuổi thế này mà đã đạt tới Phù
sư, tiền đồ sau này đúng là không thể đoán trước.”

Trong phòng, cô gái áo đỏ hiếu kỳ đánh giá Lâm Động một chút, chợt thản nhiên
cười nói.

(2): Thiếu niên lang: ý chí của thanh niên, đại khái muốn nói thanh niên
thường nhiệt huyết.

Ở bên cạnh nàng, Chỉ Lam cũng dùng đôi mắt đẹp liếc nhìn Lâm Động, sau đó lại
uể oải thu mắt trở về.

“Không biết ba vị gọi tiểu tử tới chỗ này là có việc gì?”

Lâm Động biết ba người trước mặt chắc chắn có thân phận không thấp ở Viêm
Thành, cho nên lập tức nói thẳng vào vấn đề.

“Lâm Động tiểu hữu, ba tầng đầu của “Thần Động Thiên” lúc trước ta cho ngươi,
ngươi đã tu luyện thành công chưa?”

Nham đại sư lại cười nói.

“Dạ, rồi.”

Lâm Động gãi gãi đầu, ba tầng đầu của Thần Động Thiên hắn đã tu luyện thành
công.

“Vị này là quản sự của phòng đấu giá Vạn Kim, ngươi có thể gọi nàng là Tố tổng
quản, toàn bộ phòng đấu giá này đều do nàng quản lý, vị này chính là thiên kim
của hội trưởng Vạn Kim Thương Hội, Hạ Chỉ Lam.”

Nham đại sư giới thiệu cho Lâm Động biết hai cô gái bên cạnh.

Lâm Động nhẹ nhàng gật đầu, hắn cũng không quá mức chấn động, bởi vì một là đã
đoán được đối phương có thân phận không tầm thường, hai là hắn chẳng có chút
quan hệ gì với hai người này, cho nên chỉ liếc mắt nhìn hai nàng một cái, sau
đó lại nhìn vào Nham đại sư, hắn biết, những người này gọi mình tới không chỉ
để giới thiệu.

Đối với cái nhìn bình tĩnh của Lâm Động, Đổng Tố chỉ thản nhiên cười, phong
tình động lòng người, mà cô gái áo xanh thì mày liễu hơi nhíu lại.

“Lần này mời ngươi tới đây là có một chuyện muốn nhờ.”

Nham đại sư lại nói vào chủ đề chính, hắn nhìn Lâm Động, cười nói:

“Hiện giờ tiểu hữu đã đả thông Nê Hoàn Cung, nếu như giúp chúng ta hoàn thành
việc này, lão phu có thể trợ ngươi ngưng luyện Bản Mệnh Phù Ấn.”

Nghe thấy Nham đại sư nói thế, sắc mặt của Lâm Động nhất thời có chút cổ quái,
chần chờ một chút, lựa chọn ngôn từ, nhẹ giọng nói:

“Nham đại sư, mặc dù tiểu tử không biết người nhờ làm chuyện gì, nhưng mà Bản
Mệnh Phù Ấn, tiểu tử đã ngưng luyện thành công rồi.”

Trong phòng, thanh âm của thiếu niên chỉ vang lên một cách nhẹ nhàng, nhưng mà
nụ cười của Nham đại sư và hai cô gái ở bên cạnh trở nên cứng đờ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.