Vô Địch Sắc Vạn Giới – Chương 4 : Kích – Botruyen

Vô Địch Sắc Vạn Giới - Chương 4 : Kích

Chương 4 : Kích Dục
Ngưng Nhi bây giờ chỉ biết nhìn theo hướng mà Thiên Minh rời đi mà nói thầm

“ Nhưng huynh vẫn chưa cho muội biết tên “

Vừa dứt lời xong, Ngưng Nhi giật mình, nàng cảm thấy cơ thể mình giống như có một luồng điện xuyên qua khiến cho thân thể nàng cảm thấy bủn rủn không đứng nỗi mà phải quỳ xuống. Lúc này nàng mới thò tay xuống cô bé của mình mà thẩm

‘ Sao… sao chỗ đó của mình lại ngứa ? ‘

Hiển nhiên là do Thiên Minh đã sử dụng ấn ký nô lệ khiến cho nàng cảm thấy nứng hơn bao giờ hết. Chỉ khi thấy được nàng đã nằm gục trên đất, hắn mới dừng mà buông tha cho nàng để tìm con mồi tiếp theo. Còn nàng bây giờ thì đang nằm gục trên đất, tuy rằng tâm trí nàng vẫn còn nhưng cơ thể thì chỉ biết nằm bất động mà co giật vì sướng.

Phải mất đến hơn 1 tiếng nàng mới có thể đứng dậy để về nhà, nhưng việc nàng làm đầu tiên khi về không phải là ngủ hay tắm mà là tiếp tục thẩm du cho đến khi nào ngủ thiếp đi vì mệt.

Sáng hôm sau, Ngưng Nhi mệt mỏi thức dậy, lúc vừa thức dậy nàng thấy có một thứ chất lỏng dính ở chân và l-n nàng và tất nhiên là nàng biết thứ chất lỏng đó đến từ đâu. Nàng chỉ cúi đầu xuống xấu hổ rồi nghĩ về thân ảnh của Thiên Minh và thời điểm mà hắn hôn lên trán nàng.

Còn lúc này, Thiên Minh đang cảm thấy rất vui vẻ vì hắn đã tìm thấy được con mồi thứ hai của mình, Hô Duyên Lan Nhược, thiên kim tiểu thư của Hô Duyên thế gia. Lúc hắn tìm thấy nàng là lúc nàng đang bị một đám Yêu linh dạng khỉ bao vây. Với tu vi Thanh Đồng ngũ tinh hiện tại của mình thì việc đánh vượt cấp với Yêu linh bạch ngân không phải là khó khăn. Nhưng cầm đầu đám Yêu linh đó lại là một con Hoàng Kim tu vi. Bây giờ toàn bộ người hầu của nàng đều đã bị giết hết.

Là tiểu thư của Hô Duyên thế gia nhưng nàng chưa bao giờ cảm thấy bất lực như bây giờ. Lúc nàng đang thất thần thì một con yêu linh Thanh Đồng đã xuất hiện trước mặt nàng và dơ ra cái miệng rộng của nó để nuốt nàng.

“ FIRE BLAST “

Chưa kịp để cắn, con yêu linh đó đã bị một ngọn lửa khổng lồ nuốt chửng và toàn bộ những con yêu linh xung quanh kể cả Hoàng Kim tu vi cũng bị đốt không còn một cộng long. Nhưng kỳ lạ thay ngọn lửa đó lại không hề mảy may động đến nàng. Lúc nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì có một dọng nói xuất hiện ở trước mặt nàng.

Có là một cậu thanh niên cao hơn 2 mét với hai cánh tay có vuốt rồng cùng chiếc đuôi màu cam chứa ngọn lửa nhỏ đỏ đậm. Khiến nàng ấn tượng nhất vẫn là cặp sừng ở trên đầu hắn cùng với đôi cánh rồng dài 3 mét.

“ Thật… thật cường đại “ nàng cúi mặt xuống thầm thì

“ Này cô bé, muội có sao không “

Nghe được nàng liền ngẩng đầu lên nhìn, người xuất hiện trước mặt nàng không còn là một thần ảnh cao 2 mét với cánh rồng mà là một cậu thanh niên cao 1 mét 88 mặc một bộ đồ mày xám nhạt với khuôn mặt điển trai đang cười nhìn nàng. Tất nhiên không cần phải nói ai cũng biết đây là Thiên Minh còn trước đó là dạng dung hợp của hắn với Lizardon Mega Y

Vừa nhìn thấy nụ cười của Thiên Minh, nàng chỉ thốt lên

“ TRAI ĐẸP “

Thiên Minh chỉ đáp lại

“ Muội có sao không “

“ À… à không muội không sao “

“ Huynh… huynh làm gì thế “

Lúc này nàng thấy bàn tay của Thiên Minh đang vuốt ve má mình. Hô Duyên Lan Nhược chỉ biết đỏ mặt nhìn, nhưng nàng lại cảm nhận được mọi sự mệt mỏi của mình lại biến mất mà thay vào đó là một cơ thể tràn đầy sức sống. Ngẩng đầu lên nhìn là nụ cười ấm áp của Thiên Minh khiến cho nàng xấu hổ.

Nhưng nếu nàng biết được hắn đang suy nghĩ gì thì…

‘ Nếu như không phải do nhiệm vụ thì ta có lẽ đã đè con nhỏ này để đ- ngay bây giờ rồi ‘

Đang trong lúc cảm thấy ấm áp thì một câu nói của Thiên Minh giống như là một gáo nước lạnh tạt vào mặt nàng.

“ Yêu linh của muội có vẻ yếu quá nhỉ “

“ V…vâ…ng “ Lan Nhược chỉ biết ấp úng mà nói

Nàng cảm thấy xấu hổ khi bị Thiên Minh nói trúng tim đen vì yêu linh của nàng chỉ có thể mê hoặc người khác còn sức tấn công thì lại rất yếu

“ Vậy đi, ta đang có một con yêu linh nhưng lại không biết nên là gì nên … “

“ Không… được đâu, huynh… đã… cứu muội rồi… nên… “

Biết được ý định của Thiên Minh, Hô Duyên Lan Nhược liền lắc đầu từ chối

“ Muội cứ nhận đi không sao đâu “

“ Vậy… vậy được thôi “

“ Thế thì ta đi nhé “

Thấy rằng Thiên Minh chuẩn bị đi, nàng liền níu lại nói

“ Khoan… đã, tên huynh “

“ Tên ta là Thiên Minh, muội cứ gọi là Thiên ca “

Nói rồi hắn liền dung hợp với Lizardon mà bay đi, để lại Hô Duyên Lan Nhược đỏ mặt thầm thì

“ Thiên Minh “

Yêu linh mà Thiên Minh đưa cho nàng là một con pokemon Ralt giống cái, khác với Ngưng Nhi, lần này hắn quyết định đặt ấn ký nô lệ lên Ralt để chỉ cần nàng dung hợp với pokemon thì ấn ký sẽ tự động truyền sang nàng.

Ngay khi Thiên Minh vừa đi thì có một nữ nhân xuất hiện, dung mạo nàng được coi là đẹp nhất Quang Huy Thành, nàng có một mái tóc dài màu tím với một cái váy màu trắng và chiếc áo khoác màu hồng. Khác với Ngưng Nhi hay Hô Duyên Lan Nhược, nàng không lộ vẻ quyến rũ mà là một vẻ đẹp hiền hòa, thuần khiết khiến cho bất cứ ai nhìn thấy đều muốn bảo hộ nàng. Nàng tên là Diệp Tử Vân, con gái của Thành chủ Quang Huy Thành, cũng chính là con mồi thứ ba của Thiên Minh.

Lúc này nàng đang đi về thủ phủ của mình, nhày hôm nay là một ngày rất chán nản đối với nàng bởi vì người bạn thân nhất của nàng là Tiêu Ngưng Nhi không biết vì lý do gì mà tu vi liền tăng mạnh đạt đến Thanh Đồng ngũ tinh nhưng khi nàng hỏi thì Ngưng Nhi chỉ biết đỏ mặt xấu hổ mà không nói. Điều này khiiesn nàng càng buồn hơn bởi vì sức mạnh nàng rất yếu nhưng lại là con gái của chủ thành khiến cho nàng tự ti nhất là khi người bạn thân nhất lại trở nên mạnh hơn và đuổi xa nàng.

Hiển nhiên là nầng không biết rằng Tiêu Ngưng Nhi đã dung hợp với Moltres làm cho tu vi từ ThanhĐồng nhất tinh lên ngũ tinh.

Đúng lúc này một thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng, đây là Thiên Minh nhưng hắn lại quyết định che đi mặt của mình mà xuất hiện vì đối với hắn việc tiếp xúc với Diệp Tử Vân bây giờ là chưa cần thiết.

“ Này tiểu muội muội, ta có thể nhờ muội việc này được không “

Nhận thấy thân ảnh đang nói chuyện với mình, nàng cũng lễ phép đáp lại

“ Vâng, Huynh… có chuyện gì… “

“ Đây là một con Yêu linh hệ băng, nhưng hiện giờ ta đang có việc nên không thể giữ được, muội có thể giữ hộ ta không “

Nghe đến đó, nàng liền sững sờ bởi vì nàng cảm thấy rất lạ khi có một người lạ lại nhờ nàng giư hộ một con yêu linh mà nàng cảm thấy khí tức của yêu linh này không tầm thường, ít nhất thậm chí còn mạnh hơn cha nàng là Diệp Tông, một Hắm Kim đỉnh phong.

“ Không… cái này ta không thể… “

Nhận thấy vật này rất quý giá nên Diệp Tử Vân chỉ biết từ chối

“ Vậy thế này đi, đây là 500 vạn Yêu linh tệ, còn 500 vạn Yêu linh tệ lần sau khi ta đến ta sẽ đưa cho muội “ Thiên Minh liền đưa ra cho nàng một chiếc nhẫn trữ vật

Không kịp để Diệp Tử Vân từ chối, Thiên Minh liền nhét nhẫn cùng Yêu linh vào tay nàng rồi phóng đi rời khỏi tầm mắt nàng. Thấy thế Diệp Tử Vân chỉ biết thẫn thờ nhìn hình bóng của Thiên Minh đang dần biết mất rồi lại nhìn vào Yêu linh cùng Yêu Linh tệ trong tay.

Sau khi từ biệt Diệp Tử Vân thì Thiên Minh đã và đang tìm kiếm người còn lại là Tiêu Tuyết. Nhưng khi hắn tới thì cảnh tượng hắn thấy là Tiêu Tuyết đang rượt đuổi theo một thằng nhóc

“ Lục Phiêu, tên tiểu tử nhà người lại nhìn lén bản cô nương tắm nữa phải không “

“ AHHH… ta không có… ta không có “

“ Này thì không có… “

Vừa nhìn thấy được cảnh này, Thiên Minh đã cười lạnh, hắn biết tên tiểu tử đó là Lục Phiêu, hắn cũng biết rằng tên tiểu tử đó thích Tiêu Tuyết nhưng nếu như chứng kiến được người mình thích đang quỳ gối để bú c-c cho kẻ khác thì sao nhỉ. Suy nghĩ đến đó, miệng của Thiên Minh không khỏi cười rộ lên.

Việc đầu tiên hắn làm là tiến đến Lục gia, bây giờ Lục gia trong Quang Huy Thành chỉ là một thế gia nhỏ nhoi, cường giả mạnh nhất chỉ có tu vi là Hoàng Kim cấp. Lúc này Thiên Minh chỉ cần một ý niệm thôi cũng đủ để bóp nát trái tim của tên Hoàng Kim cấp đó. Kẻ mà hắn giết không ai khác là phụ thân của Lục Phiêu, kẻ mạnh nhất Lục gia hiện tại

Hiện tại Lục Phiêu đang đi cùng đám Nhiếp Ly, nhưng hắn liền nghe được âm thanh đằng sau vang lên

“ Lục… Lục Phiêu thiếu gia… “

Hắn liền quay lại thì thấy một tên nô tài của Lục gia chạy tới hốt hoảng nói

“ Gia… gia chủ… cha ngài chết rồi !!!! “

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.