Cố Tây Trầm khoanh tay đứng một bên, dù bận rộn vẫn thong thả nhìn Lâm Vãn.
\”Em, em đoán ạ. Dép trong nhà lúc nào cũng đặt ở mấy chỗ này mà thầy.\”
Lâm Vãn ho nhẹ, nghĩ thầm, tại sao Cố Tây Trầm khó ăn thế?
Sau khi thay giày xong, cô vào bếp nấu ăn theo như yêu cầu công việc.
Vừa chuẩn bị bật bếp, cô cảm giác có một cơ thể ấm áp dán sau lưng mình.
\”Biết dùng những thứ trong bếp không? Nếu không biết, thầy có thể dạy em.\”
Cố Tây Trầm cúi đầu, hơi thở nóng ấm phun vào sau tai Lâm Vãn.
Lâm Vãn vội rụt cổ, nói: \”Em biết dùng rồi. Thầy Cố cứ ra ngoài trước đi. Em sẽ nấu cơm.\”
Cơ thể anh dán chặt sau lưng cô, ôm ấp nóng bỏng thế này làm giữa hai chân Lâm Vãn chảy ra một dòng nước ấm.
Cô sợ tới mức vội kẹp chặt hai chân, Cố Tây Trầm mới gần sát tí thôi mà cô đã chảy nước rồi. Cô còn non quá.
\”Không, thầy ở đây nhìn em nấu. Nếu cần giúp, thầy có thể giúp em bất cứ lúc nào. Hay là em sợ thầy?\”
Cố Tây Trầm kéo dài âm cuối, khi truyền tới lỗ tai Lâm Vãn, cơ thể cô nhịn không được mà run rẩy.
\”Em không ạ. Thầy Cố muốn ở lại thì cứ ở.\”
Lâm Vãn lúng túng nói.
Nhất định là cô bị chó điên Cố hạ độc rồi. Từ khi quay xong chương trình, cô không bình thường chút nào.
Bị Cố Tây Trầm áp sát, cả người cô tức khắc lạ lùng.
Lâm Vãn 15 tuổi đâu biết nấu cơm, cô bật bếp xong thì bắt đầu lơ ngơ.
Tiếp theo nên làm gì đây?
Cô nhớ lại lúc trước có xem video ẩm thực, chắc là cho dầu vào.
Sau đó cô cầm lấy chai dầu đổ thẳng vào trong nồi.
Bùm!
Nước trong nồi vẫn chưa bay hơi hết, hỗn hợp dầu nóng và nước dưới đáy nồi trực tiếp bắn ra.
\”Đau quá!\”
Dầu nóng bắn vào tay Lâm Vãn, sắc mặt Cố Tây Trầm tối lại, trực tiếp kéo Lâm Vãn qua một bên. Anh lấy nước lạnh rửa tay cho cô, sau đó dẫn cô tới phòng khách bôi thuốc.
Lâm Vãn sợ đau nhất, huống hồ tay đứt thì ruột xót.
Cô đau đến hai mắt đỏ bừng, trong mắt chứa đầy nước, vô cùng đáng thương nhìn Cố Tây Trầm.
\”Thầy Cố, đau quá!\”
Cô gái khóc nức nở, tiếng nỉ non như lông chim trêu chọc trái tim Cố Tây Trầm ngứa ngáy.
Rõ ràng là mới bắn một lần ở trường, bây giờ lửa nóng lại xông lên.
\”Đừng khóc.\”
Cố Tây Trầm cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay của cô.
Lâm Vãn sợ tới mức rụt ngón tay lại.
Tuy rằng cô rất quyến luyến sự dịu dàng của anh, nhưng trong lòng Lâm Vãn lại khó chịu.
Cố Tây Trầm trăng hoa vậy sao, đối với cô gái nào anh cũng dịu dàng vậy sao?