Vợ Chồng Đỉnh Lưu Lại Show Ân Ái ( Cao H – H Tục ) – Chương 55: Cố Tây Trầm làm thầy Lâm Vãn – Botruyen

Vợ Chồng Đỉnh Lưu Lại Show Ân Ái ( Cao H – H Tục ) - Chương 55: Cố Tây Trầm làm thầy Lâm Vãn

Lâm Vãn vừa lên máy bay đã ngã ra ngủ như chết, cô quá mệt mỏi rồi. Mấy ngày nay đều phải quay gameshow thì không sao, nhưng cô oải nhất là việc buổi tối bị Cố Tây Trầm đè ra đụ.

Lồn nhỏ bị anh vắt kiệt, đáng sợ nhất là còn bị đâm lỗ đuýt!

Hậu huyệt bị anh điên cuồng ra vào khiến cả người cô tê dại, mà xấu hổ nhất là cô còn bị chơi đến cao trào không ngừng.

Cho dù cô có xin anh tha thì cũng vô dụng, anh vốn không có ý định tha cho cô.

Cặc to lớn không ngừng đâm chọc, như sắp chọc hư đồ của cô.

Quy đầu nóng bỏng như nghiền nát phía trong của Lâm Vãn, chỉ đâm vài cái mà hai lỗ trên dưới đều co rút gắt gao cắn lấy dị vật.

Nghĩ đến những hình ảnh đó thôi thì Lâm Vãn đã run bần bật rồi.

Lúc cô tỉnh lại đã là ngày hôm sau.

Dù đã ngủ cả một đêm rồi nhưng cô vẫn cảm giác cả người đau đớn như bị xe cán qua.

\”Không được! Lần này mình phải trốn đi, nếu mà ở lại đây nữa thì chắc sẽ bị tên chó điên kia làm đến chết mất!\”

Thừa dịp trong nhà không có ai, cô nhanh chóng cầm mấy bộ quần áo nhét vào trong vali, sau đó lén lén lút lút trốn vào trong xe.

Suy nghĩ hồi lâu, Lâm Vãn vẫn chưa biết nên đi đâu, nhưng đối với một học sinh mà nói thì chỗ an toàn nhất chính là trường học.

Lâm Vãn cải trang chút xíu, cô chọn một chiếc váy thổ cẩm hơi cũ một chút, đội thêm tóc giả và một chiếc kính đen bản to rồi mới bước vào trường.

Với dáng vẻ này, đến mẹ cô còn không nhìn ra chứ đừng nói đến ai khác.

Cô gọi anh trai để đi cửa sau vào khoa diễn xuất của trường.

\”Vãn Vãn à, em rảnh rỗi đến trường làm gì? Anh còn tưởng em muốn anh mở cửa sau để lên làm tiến sĩ đó.\”

Vẻ mặt anh trai khinh thường nhìn cô.

\”Khụ khụ, em sắp diễn một vai học sinh nên muốn thích ứng với sinh hoạt vườn trường trước.\”

Lâm Vãn nói dối, cô đâu không thể nói với anh trai rằng vì chồng mình quá mạnh nên cô mới trốn đi.

\”Đi đi, nếu em không muốn đi học thì nói với anh một tiếng, anh đánh tiếng với bên ban giám hiệu cho.\”

Dù sao Lâm Vãn cũng chỉ tới đây trải nghiệm mà thôi, trường học này do anh cô mở nên ngày trước làm thủ tục chuyển trường không quá rắc rối.

Cô đeo cặp sách trên vai, cứ trốn ở trường vài ngày đã, cuối cùng cũng thoát được con chim của Cố Tây Trầm rồi.

Lâm Vãn lập tức thấy sảng khoái tinh thần.

\”Vẫn chưa tìm được phu nhân?\”

Cố Tây Trầm cau mày, lúc anh về nhà thì phát hiện Lâm Vãn đã không còn ở đây. Cô lấy vài bộ đồ trong tủ, dù ký ức chỉ dừng lại ở năm mười mấy tuổi nhưng cô vẫn chọn mang quần áo anh mua cho cô đi.

\”Vẫn chưa tìm được ạ. Chúng tôi đã dùng tốc độ nhanh nhất để tra toàn bộ những khách sạn dưới trướng chúng ta và trên toàn thành phố, nhưng đều không có tin tức của phu nhân. Còn thẻ ngân hàng của phu nhân không có bất cứ lịch sử giao dịch nào. Ngài ấy là người của công chúng, nếu xuất hiện khẳng định sẽ gây náo loạn, nhưng không hề có tin tức nào. Điều duy nhất chúng tôi có thể khẳng định là phu nhân không rời khỏi Hải Thành, đã tra các hãng taxi lẫn phi cơ tư nhân, không có lịch sử đi của ngài ấy.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.