\”Cố Tây Trầm… Anh đang làm cái gì… Á…\”
Ánh mắt của Lâm Vãn rét run. Dưới thân truyền đến từng đợt từng đợt khoái cảm.
Tên khốn Cố Tây Trầm này dám làm ra chuyện như vậy với cô!
\”Bé dâm đãng, bây giờ em còn không nhìn ra anh đang làm cái gì sao?\”
Cố Tây Trầm nói xong thì chỉnh trứng rung lên mức độ cao nhất, trứng rung ở trong lồn nhỏ của cô càng rung lắc mạnh hơn.
Trứng rung trong hoa tâm vừa rung lại vừa hút mạnh, huyệt nhỏ co rút lại, chỗ sâu nhất trong huyệt mềm lập tức phun ra một dòng mật thuỷ.
Cố Tây Trầm cúi người xuống giữa hai chân Lâm Vãn, cúi đầu ngậm lấy lỗ lồn của cô rồi mút mát.
Đầu lưỡi ướt nóng khiêu khích môi âm hộ, hút hết tất cả mật dịch phun ra vào trong miệng.
\”Vừa dâm vừa ngọt, nước lồn của Vãn Vãn ngọt quá.\”
Cố Tây Trầm mút rất mạnh, đầu lưỡi và trứng rung cùng nhau kích thích làm cả người Lâm Vãn run rẩy lên đỉnh.
\”A… Cố Tây Trầm, anh lấy ra giúp em được không? Em muốn chủ động làm anh cơ…\”
Lâm Vãn quyến rũ nhìn Cố Tây Trầm, liếm môi trêu chọc.
Mấy ngày nay, Cố Tây Trầm đã được trải nghiệm Lâm Vãn khi chủ động vừa dâm vừa hút hồn người ta như thế nào.
Bị Lâm Vãn dụ dỗ, Cố Tây Trầm mở xích trên chân cô ra, thả cô xuống dưới.
Sau khi đôi chân không còn bị trói buộc, Lâm Vãn vội vàng cầm dây trứng rung rút ra.
Còn có tiếng \”phụt\” vang lên, một chuỗi mật dịch chảy ra cùng với trứng rung.
Miệng huyệt phấn nộn không ngừng co rút, dâm thuỷ chảy xuôi xuống ghế.
\”Vãn Vãn, mở chân ra để anh bú lồn nhỏ dâm đãng của bé cưng nào.\”
Ngón tay Cố Tây Trầm vuốt ve mép lồn của Lâm Vãn. Giờ phút này, lồn nhỏ của cô quá mức câu dẫn, muốn ngậm lỗ nhỏ dâm đãng của cô làm càn hút mạnh.
\”Muốn liếm em thì cũng được, vậy bây giờ đến lượt em trói anh nhá?\”
Lâm Vãn nhìn thoáng qua còng tay trên giường, ánh mắt xẹt qua tia sáng.
\”Bé à, thì ra em thích như vậy?\”
Cố Tây Trầm không nghĩ nhiều đưa còng tay cho Lâm Vãn, Lâm Vãn mở khoá còng tay và đeo vào cổ tay của Cố Tây Trầm.
Chỉ nghe một tiếng \”cụp\”, còng tay được khoá lại kín kẽ.
Lâm Vãn cười cười đẩy Cố Tây Trầm lên giường rồi cầm lấy cái gối hung hăng ấn lên mặt Cố Tây Trầm.
\”Chó điên Cố, anh đi chết đi! Dám cưỡng gian bà đây, bà giết chết anh!\”
Lâm Vãn tức giận đến nỗi nhăn mặt. Cô hung ác đè cái gối vài phút, thấy Cố Tây Trầm không có phản ứng mới bỏ gối ra.
Chỉ thấy hai mắt Cố Tây Trầm vẫn nhắm tịt, Lâm Vãn cẩn thận đưa ngón tay xuống dưới mũi anh.
Không còn thở!
Thôi xong, cô giết người rồi!
Tay Lâm Vãn run run, cô sợ tới mức nhặt quần áo trên đất mặc vào. Thoáng nhìn trên bàn trà có điện thoại.
Cô vội vàng cầm lấy điện thoại gọi cho anh trai.
Đợi một lúc lâu mới có người bắt máy, Lâm Vãn lắp bắp nói: \”Anh, anh ơi… Em, em, hình như em giết người rồi.\”