Vĩnh Sinh – Chương 1522: Thiên Phi Ô Ma cầu kiến! – Botruyen

Vĩnh Sinh - Chương 1522: Thiên Phi Ô Ma cầu kiến!

– Ồ!? Quả nhiên là tâm mang ý xấu!

Rất nhiều cao thủ Kỷ Nguyên Môn đều thấy Thiên Mẫu bay lên không trung, mang theo cái túi bên trong chứa đầy tà ác lực, trên mặt bà hiện ra thần sắc phẫn hận.

– Sát!

Linh Lung, Phong Bạch Vũ, Vũ Hoàng, Di Bảo, ba đại tổ sư Vu thuật, còn có rất nhiều Thiên Quân, ngồi bên trong Nguyên giới, đột nhiên đồng loạt ra tay, liên thủ thúc động toàn bộ cấm pháp của Nguyên giới, cùng với của uy lực Hồng Mông Điện.

Lập tức, Thế Giới Thụ của Nguyên giới bốc lên mãnh liệt, từng cành lá lan tràn hướng ra phía ngoài, thẩm thấu vào bên trong Mẫu sào, phía trên mỗi một cành lá, đều bám vào cấm pháp của Nguyên giới cùng lực lượng của Hồng Mông Điện.

Toàn bộ Nguyên giới, tất cả cao thủ Kỷ Nguyên Môn giờ khắc này đều liên thủ, công kích Thiên Mẫu.

Mặc dù ở bên trong Nguyên giới, không có cao thủ mười ba kỷ nguyên, nhưng số lượng quá đông, hơn nữa có được Thần vật chư thiên, tinh thần hăng hái cùng chung sức ngưng tụ thành lực lượng, lập tức liền đánh xuyên thủng qua Mẫu sào, tầng tầng cành lá của Thế Giới Thụ bao bọc quanh Thiên Mẫu, cùng tất cả các đệ tử trong đó.

Cái gì chúa tể Kiêm Gia, chúa tể Thu Hà… cả một đám Thiên Quân tu vi cao thâm này, toàn bộ đều bị bắt giữ, vây khốn trong Thế Giới Thụ. Thế Giới Thụ, rốt cục bắt đầu khôi phục uy lực chấn nhiếp vô số thế giới năm

đó.

Đây là nhờ được bồi dưỡng ở bên trong Nguyên giới, cao thủ của Nguyên giới đã dùng rất nhiều Thần vật chư thiên đoạt lấy từ Thần tộc để làm phân bón cho Thế Giới Thụ, không biết bao nhiêu thần vật như vậy rót hết vào, Thế Giới Thụ này mới trưởng thành tới trạng thái hiện tại.

– Kỷ Nguyên Môn các ngươi! Thật là tội nghiệt ngập trời!

Thiên Mẫu nhất bị vây bên trong Thế Giới Thụ, toàn thân xuất hiện từng đạo mũi nhọn, không ngừng cắt đứt cành lá, nhưng cành lá của Thế Giới Thụ phi thường dày đặc, căn bản không thể bị cắt đứt toàn bộ, thường thường là một cành lá bị cắt đứt, liền bùng nổ trở thành nguyên khí, lại lần nữa thẩm thấu vào trong Thế Giới Thụ, cuối cùng lại ngưng tụ trở thành càng nhiều cành lá hơn.

Từng tòa từng tòa đại trận ở trong Thế Giới Thụ ngưng tụ thành hình thể.

Vù vù vù… thanh âm liên tiếp xuất hiện trong Thế Giới Thụ, là rất nhiều cao thủ Kỷ Nguyên Môn, toàn bộ đều tiến vào trong đó, tiến hành công kích đám người của Thiên Nghi Mẫu Giáo.

Tác dụng trọng yếu nhất của Thế Giới Thụ chính là gia trì, bảo hộ, cho nên đệ tử của Kỷ Nguyên Môn tiến vào trong Thế Giới Thụ, cho dù là một cường giả Thiên Địa Đồng Thọ, một khi linh hồn hợp làm một cùng đại thụ, thi triển ra nguyên khí của đại thụ thì cũng có thể chiến một trận cùng Thiên Quân.

Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết nhìn hết thảy cảnh này, đều thầm gật đầu tán thường.

Bọn họ cũng không có nhúng tay, mà chỉ đứng nhìn rất nhiều môn nhân trong Kỷ Nguyên Môn đang không ngừng vây công đệ tử cùng Thiên Mẫu của Thiên Nghi Mẫu Giáo, đây có thể xem là một đại trận luyện binh, tôi luyện thực chiến cho các cao thủ.

Sau này tới Giới Thượng Giới, thế lực giống như Thiên Nghi Mẫu Giáo như vậy nhiều không kể xiết, đến lúc đó thống trị từng cái một, tôi luyện cho đệ tử dưới trướng, khẳng định có thể giúp cho rất nhiều đệ tử tấn chức Thiên Quân.

Đệ tử tấn chức Thiên Quân càng nhiều, Kỷ Nguyên Môn ở trong kỷ nguyên kế tiếp cũng sẽ càng cường đại. Nếu không thì rất có thể sẽ biến mất trong dòng sông lịch sử, Phương Hàn cũng không muốn toàn bộ những đệ tử kia đều ngã xuống trong kỷ nguyên này.

Đáng tiếc, nếu họ không tấn chức thành Thiên Quân, hắn cũng không làm gì được, đại kiếp nạn gần tới, thiên nhân ngũ suy, cho dù hắn có tấn chức thành Tiên Vương cũng ngăn cản không đươc.

– Bắt được rồi, bắt được rồi!

Trong Thế Giới Thụ truyền ra tiếng hoan hô ầm ĩ! Đám người Vũ Hoàng, Phong Bạch Vũ liên thủ, thi triển ra cấm pháp, mượn dùng lực lượng của Thế Giới Thụ cùng Hồng Mông Điện, rốt cục vây khốn toàn bộ Thiên Mẫu, trấn áp bên trong một vũ trụ nhỏ hình tròn, trật tự Pháp tắc tạo thành gông xiềng, trói Thiên Mẫu trong đó bằng một tư thế hình chữ “Đại” khuất nhục.

Điện Mẫu có thể nói là khuất nhục tới cực điểm! Sau khi bị Phương Hàn đả thương nặng, mất đi các cổ tự Tam Thập Tam Thiên, các loại Pháp bảo, hiện tại bị trói cột khuất nhục như vậy, xấu hổ đến hận không thể tự sát chết đi.

Các đệ tử của Thiên Nghi Mẫu Giáo còn lại, hiện tại cũng đều bị trấn áp, chúa tể Kiêm Gia, chúa tể Thu Hà… những nữ nhân hung hãn này, hiện tại cũng bị cành lá của Thế Giới Thụ trói chặt, cũng bày ra tư thế chữ “đại”, cả một đám đều cảm nhận được sỉ nhục khôn cùng.

– Làm sao bây giờ Môn chủ? Hiện tại nên đối phó với nhóm nữ nhân này thế nào đây?

Nhân Hoàng Bút đi tới, trên mặt mang theo vẻ cười lạnh, hắn từng bị cao thủ Thiên Nghi Mẫu Giáo bắt được, thiếu chút nữa trở thành nô lệ, hiện tại tự nhiên hắn muốn trả thù, tiêu diệt toàn bộ Mẫu Giáo.

– Nhóm nữ nhân đanh đá này, mỗi người đều lòng lang độc ác, tuyệt đối không thể lưu lại, môn chủ phải giết chết toàn bộ bọn chúng, luyện hóa làm phân bón cho Thế Giới Thụ, cũng có thể giúp cho tu vi chúng ta lại lần nữa tấn chức.

Phong Bạch Vũ cũng đề nghị, hắn tuy rằng là Thích Già Thiên Quân chuyển thế, nhưng hiện tại cũng có tính cách độc lập, không hề nhân từ, mà phải diệt cỏ trừ hậu hoạn.

– Đừng nóng vội, ta đến hỏi Thiên Mẫu.

Phương Hàn thân thể vừa động, liền đi tới trước mặt Thiên Mẫu, nhìn Thiên Mẫu bị trói chặt hình chữ “Đại”, hắn mỉm cười, mang theo ánh mắt trên cao nhìn xuống:

– Thiên Mẫu! Hiện tại ngươi có thể nói, Hoa Thiên Đô đi nơi nào?

– Hoa Thiên Đô đã được Cửu Thiên Huyền nữ mang đi, ta cũng không biết, người này tâm mang ý xấu, có mưu đồ bất lợi cho Thiên Nghi Mẫu Giáo ta.

Thiên Mẫu nhắm mắt lại, trên mặt hiện ra thần sắc sỉ nhục, trong lòng lại nổi lên lửa giận hừng hực, thầm thề: “Phương Hàn! Cho dù lần này ta ngã xuống bị ngươi luyện hóa, Tạo Hóa Tiên Vương từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh thoát ra, cũng có thể làm sống lại ta. Đến lúc đó ta sẽ chứng kiến kết cục thê thảm của ngươi.”

– Thiên Mẫu! Có phải ngươi suy nghĩ cho dù lần này có chết, Tạo Hóa Tiên Vương cũng có thể làm sống lại ngươi hay không?

Phương Hàn vừa lên tiếng, đã khám phá lời thề trong lòng Thiên Mẫu.

Lập tức trong hai mắt Thiên Mẫu lộ ra thần sắc hoảng sợ, nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Phương Hàn chỉ liếc mắt một cái liền xem thấu ý nghĩ trong lòng nàng, khiến cho nàng không trốn tránh vào đâu được.

– Ngươi…

Trong ánh mắt Thiên Mẫu hiện ra vẻ âm mưu:

– Phương Hàn! Ta thừa nhận vừa rồi trong lòng có phẫn nộ với ngươi, nhưng hiện tại đã không còn, ta nguyện ý toàn tâm toàn ý phục vụ ngươi, giống như năm đó ta đối đãi với Tạo Hóa Tiên Vương?

Nàng bắt đầu xuống nước, không muốn cứ như vậy ngã xuống.

“Ầm!”

Phương Hàn cũng không có trả lời, mà mặt không chút đổi sắc, năm ngón tay mở ra. Thiên Mẫu bị buộc chặt liền thu nhỏ lại, biến thành một người nhỏ chừng bảy tấc, rơi vào lòng bàn tay hắn.

Hắn trở tay nắm chặt, Thiên Mẫu liền phát ra một tiếng thét thảm thiết, hóa thành một luồng nguyên khí bay vào bên trong thân thể hắn, cuối cùng ở bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận, ngưng tụ thành một hình thể mới, một lần nữa sống lại, trở thành một cái mắt trận.

– Các đệ tử Thiên Nghi Mẫu Giáo khác, các ngươi xử trí đi! Nếu thành tâm nguyện ý ăn năn, có thể cấp cho họ một con đường sống, làm nữ nô, không phải họ rất vui thích bắt nam nhân làm nô lệ sao?

Phương Hàn giết chết Thiên Mẫu, nhìn đám nữ nhân chúa tể Kiêm Gia, chúa tể Thu Hà, thuận miệng phân phó.

– Môn chủ! Mẫu sào này, cũng là Thần vật chư thiên, ngài muốn thu lấy hay không? Là một cái sào huyệt từ giữa dòng cánh cửa Vĩnh Sinh truyền ra, bên trong Mẫu sào còn có vô số bảo bối, dòng khí Thần Thoại đều là bảo bối hiếm có.

Dạ Đế Thiên Quân nhìn Mẫu sào thật lớn di động trên không trung, bị Thế Giới Thụ quấn quanh, trong lòng cũng rất hâm mộ, nhưng phải hỏi qua Phương Hàn mới có thể động thủ.

– Ừ! Mẫu sào này đích thật là một kiện Thần vật, có thể cho ta sử dụng!

Phương Hàn gật gật đầu, đơn chưởng lại chụp một trảo. Mẫu sào ở dưới pháp lực của hắn thu nhỏ lại, cuối cùng biến hóa thành bảo bối tinh xảo đặc sắc, chói lọi bằng cỡ tổ chim, rơi trên tay hắn.

Hắn thúc động Kỷ Nguyên Thần Trận, Mẫu sào liền thẩm thấu vào bên trong thân thể, lập tức ý niệm của Thần Thoại kia đều bị phá bỏ, cuối cùng trở thành bổ dưỡng cho mình. Tu vi vừa mới tu thành mười lăm kỷ nguyên được củng cố một ít.

Mẫu sào vừa bị hắn hấp thu, toàn bộ Thiên Nghi Mẫu Giáo có thể nói đã hoàn toàn bị hủy diệt.

Kế hoạch đã thành công bước đầu tiên. Hiện tại bước tiếp theo là đi giết chết chúa tể Chiến Tranh.

Ánh mắt của Phương Hàn bắn ra liền nhìn thấu hư vô Thiên giới. Đạt tới tu vi của hắn hiện tại, trên cơ bản đã nhìn ra nguyên hình của Thiên giới, là một không gian thật lớn hình quả trứng, ở không gian ẩn chứa bên trong không gian, pháp tắc dọc ngang rậm rạp, dày đặc ở trong đó, từng cái vị diện giống như mê cung, pháp tắc không gian cường đại khiến cho toàn bộ Thiên giới không thể phá vỡ, không gì có thể phá nổi.

Vô số vị diện thần bí phát ra khí tức cường đại.

Tại một khu vực ở chỗ sâu trong Thiên giới, lại có xiềng xích pháp tắc thật lớn, trói buộc, phòng ngừa bất cứ tồn tại cường đại nào muốn phá hủy Thiên giới.

Phương Hàn lúc này đã có thể nhìn thấy, đại địa của Thiên giới thực sự dày tới bao nhiêu, ở chỗ sâu trong tầng tầng bùn đất từng cái xiềng xích pháp tắc cực kỳ to lớn, mỗi một sợi xiềng xích pháp tắc đều là cơ sở của Thiên giới, màu sắc đen kịt, bao phủ bên trong mây mù vô tận, làm cho người ta không thể nhìn thấu chân diện mục trong đó.

– Tinh Hà lốc xoáy chiến tranh của chúa tể Chiến Tranh đã biến mất không thấy? Khí tức của Ứng Thiên Tình cũng đã biến mất?

Ánh mắt của Phương Hàn nhìn lướt qua, lại phát hiện trong vị diện như mê cung kia, vị diện Tinh Hà chiến tranh đã hoàn toàn biến mất, không thấy tung tích. Hắn muốn giết chết chúa tể Chiến Tranh, thật ra không phải vì người này, mà là vì Ứng Thiên Tình. Từ trên trực giác hắn đã phán đoán ra: Ứng Thiên Tình cũng là một đại năng thái cổ chuyển thế, thậm chí là vật chất chuyển thế truyền ra từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh, có chứa số mệnh nồng hậu.

Tình thế hiện tại là thiên địa đại kiếp nạn sắp tới gần, vô số Tiên Vương tiến vào cánh cửa Vĩnh Sinh, sẽ từ trong đó thoát ra, lại lần nữa buông xuống chư thiên này. Bọn họ bị phong ấn trong cánh cửa Vĩnh Sinh đã rất lâu, đã không còn nhẫn nại đều muốn khôi phục tự do và vinh quang của mình.

Những Tiên Vương này vì đối phó với nhân vật trọng yếu Phương Hàn, nên đều truyền ra ý niệm, gia trì trên thân thể rất nhiều người, do đó tạo thành hỗn loạn.

Phương Hàn có thể khẳng định, nếu không giết chết Ứng Thiên Tình, tương lai khẳng định sẽ có Tiên Vương thêm vào ý niệm trên thân thể hắn. Rốt cuộc là ai thì không thể biết được.

Ánh mắt hắn lại lần nữa chuyển hướng, nhìn về phía mười vạn đại châu Thiên Đình, đột nhiên ngay lúc đó ánh mắt hắn chợt lóe sáng. Nguyên vốn mười vạn đại châu Thiên Đình vô cùng phồn hoa kia, không ngờ biến thành hoang tàn vắng vẻ, xuất hiện khí tức hoang dã, Thiên Đình rộng lớn có rất nhiều môn phái đều biến mất, toàn bộ Thiên Đình trống rỗng không còn gì.

“Cùng tiến vào Giới Thượng Giới chăng?”

Ánh mắt Phương Hàn chợt lóe sáng:

– Đi! Chúng ta cùng đi Giới Thượng Giới.

Ngay lúc hắn vừa dứt lời, đột nhiên truyền tới một thanh âm:

– Phương Hàn môn chủ! Thiên Phi Ô Ma cầu kiến.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.