Phương Hàn cẩn thận quan sát Càn Khôn Thành, thu liễm pháp lực của mình, đồng thời thay đổi dung mạo, cũng giao nộp Tiên Vương Đan làm phí vào thành, sau đó tiến vào trong.
Vừa vào thành, lập tức cảm nhận được từng trận khí Vĩnh Sinh nồng đậm phả vào mặt.
Vốn ở ngoài thành pháp tắc vặn vẹo dữ đội, căn bản không thể tu luyện được. Bởi vì Càn Khôn Thành là nơi gần Cánh cửa Vĩnh Sinh nhất, đã bị thần khí vô địch này ảnh hưởng, căn nguyên trong cơ thể rất nhiều tu sĩ đều trở nên cuồng bạo. Tuy nhiên khi tiến vào trong Càn Khôn Thành, căn nguyên sẽ lại lưu chuyển nhẹ nhàng, hết sức bình tĩnh, pháp tắc cũng ôn hòa, khí Vĩnh Sinh cô đọng dễ dàng hấp thu.
Cũng khó trách, mỗi người đều muốn đi vào Càn Khôn Thành.
Bởi vì dù là Thiên Quân thì tốc độ tu luyện ở trong Càn Khôn Thành cũng gấp mấy trăm, cả ngàn lần so với bên ngoài, hơn nữa không có nguy hiểm gì.
“Thủ đoạn cao, thủ đoạn cao, rõ ràng là Chúa tể Càn Khôn thi triển ra pháp lực vô địch, cố định tất cả nguyên khí vận chuyển ở nơi này, mở ra tòa thành trì này từ trong hỗn độn chống lại lực ảnh hưởng từ Cánh cửa Vĩnh Sinh. Chúa tể Càn Khôn này quả nhiên là Tồn tại mạnh mẽ, hiện giờ ta giao thủ với hắn sợ rằng không thắng được.”
Phương Hàn vừa tiến vào Càn Khôn Thành, liền triển khai cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể bắt đầu quan sát xung quanh.
Hắn cảm giác được mấy luồng lực lượng mạnh mẽ cực điểm quanh quẩn ở Càn Khôn Thành này. Cùng lúc đó, ở sâu trong trung tâm Càn Khôn Thành, có một vị lực lượng vĩ đại ngang hàng với Tiên Vương đang ngủ đông. Ở bên trong Đại Mệnh Vận Thuật của Phương Hàn, lực lượng vĩ đại kia quả là không đâu không có, ảnh hưởng mỗi một hành động trong Càn Khôn Thành, hơn nữa lực lượng vĩ đại kia cũng là một vị đại tôn.
Rõ ràng cỗ lực lượng này chính là Chúa tể Càn Khôn.
Đối mặt cỗ lực lượng này, hiện giờ Phương Hàn không thể tùy tiện gây sự.
Hắn quyết định đạo quanh Càn Khôn Thành này, hỏi thăm chút tin tức. Tuy nhiên, Phương Hàn không biết chỗ hỏi thăm tin tức tốt nhất ở Càn Khôn Thành này, chỉ là hắn cũng không gấp, nhàn nhã đi dạo trên đường, chậm rãi quan sát hết thảy.
Càn Khôn Thành quá lớn, các loại cửa hàng mua bán thần vật nhiều không đếm hết. Có thể nói là nơi có nhiều bảo tàng nhất trong cả chư thiên.
Các bảo tàng Long giới, Ma giới, Thần giới, Phật giới… chư thiên vạn giới cộng lại, chỉ sợ còn không nhiều bằng bảo tàng ở Càn Khôn Thành.
Thậm chí Phương Hàn thấy được một ít Thiên Quân viễn Cổ ở trong thành, trao đổi thần vật trong cửa hàng thu lấy thứ mình cần.
Ầm ầm!
Đột nhiên, trên đường phố đột nhiên truyền ra tin tức, lan tỏa bốn phía như ôn dịch:
– Cái gì, lần này trong Hội trường bán đấu giá Càn Khôn có một kiện Thần vật xuất thế, chư thiên thần khí Thiên Địa Huyền Môn, lại lấy thứ này ra bán đấu giá?
– Cái gì, Thiên Địa Huyền Môn? Đó không phải thần vật do Huyền Môn Tiên Vương kỷ nguyên hết sức xa xưa lưu lại hay sao? Nghe nói cánh cửa này nổi danh cùng Chúng Diệu Môn, Tru Tiên Môn, là phỏng theo Cánh cửa Vĩnh Sinh mà rèn thành. Dù là Chúa tể Càn Khôn chiếm được, cũng sẽ không lấy ra bán đấu giá đâu.
– Vậy thì không biết, nghe nói Chúa tể Càn Khôn, Chúa tể Âm Dương, Chúa tể Tiên Huyết, Lưỡng Nghi tổ sư… những người này lại tiếp cận Cánh cửa Vĩnh Sinh, tìm ra được một kiện thần vật bên trong phế tích trước Cánh cửa Vĩnh Sinh, cho nên tất cả mọi người đều có quyền sở hữu. Vì thế cùng lấy ra bán đấu giá thu gom Tiên Vương Đan.
– Một cái Thiên Địa Huyền Môn này thì có thể bán được bao nhiêu?
– Trong chư thiên, luôn có người có thể mua được.
– Đại hội đấu giá lần này trừ Thiên Địa Huyền Môn ra còn có rất nhiều tiên khí thánh phẩm mạnh mẽ. Thậm chí còn đấu giá cổ tự truyền ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh.
– Có cổ tự, tự mình không tu luyện, vì sao còn lấy ra bán đấu giá?
– Có lẽ không phù hợp với công pháp mình tu luyện, chuyện này cũng không ít.
Trên phố xá Càn Khôn Thành, lời các Thiên Quân liên tục bàn tán truyền vào trong tai Phương Hàn, đủ các loại cao thủ hình thành dòng thác lũ chạy về một hướng.
“Ồ? Hội trường bán đấu giá Càn Khôn? Lần này muốn bán đấu giá thần khí? Thiên Địa Huyền Môn?”
Phương Hàn vừa nghe một chút, liền hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Hội đấu giá lớn nhất Càn Khôn Thành lần này muốn bán ra chư thiên thần vật, tồn tại thấp hơn Thiên Táng Quan, Phong Thiện Tế Đàn Hồng Mông Điện.
“Thiên Địa Huyền Môn.”
Phương Hàn cũng biết Pháp bảo này. Ở thời đại xa xưa, Pháp bảo này từng thống trị chư thiên mấy Kỷ Nguyên, thậm chí Huyền Môn chính là tiền thân của Tiên Đạo.
Hiện giờ, còn có tu sĩ Tiên Đạo tự xưng mình là tu sĩ Huyền Môn. Cánh cửa này nổi danh cùng Chúng Diệu Môn, Thái Hư Môn, Tru Tiên Môn, Tạo Hóa Môn. Nếu thật sự lấy ra đấu giá, sợ rằng không có ai mua nổi. Đây là một kiện trọng bảo, trọng yếu nhất trong các trọng bảo.
Chỉ là tin tức này lại khiến Phương Hàn chú ý, quyết định phải đi xem một cái, thuận tiện hỏi thăm một chút tin tức của Phương Thanh Tuyết. Nơi nào có thể hỏi thăm được tin tức tốt nhất? Tự nhiên là trong Hội đấu giá.
Hắn theo dòng người cuồn cuộn tiến đến trước một đại sảnh rộng lớn, liền thấy được trước đại sảnh là ba mươi vị Thiên Quân, mỗi người mặc áo giáp, pháp lực vô biên, kiểm tra các cao thủ tiến vào sân, đồng thời giao ra đủ Tiên Vương Đan.
Mỗi cao thủ tiến vào trong hội trường, phải giao phí một vạn Tiên Vương Đan!
Điều này lập tức ngăn cản một lượng lớn cao thủ tiến vào trong, thử nghĩ xem, Thiên Quân thông thường căn bản không thể lấy ra nhiều Tiên Vương Đan như thế.
Chỉ là Phương Hàn lại tùy tay lấy ra một vạn Tiên Vương Đan, ném cho Thiên Quân trông coi hội trường, nhàn nhã tiến vào trong. Hiện giờ hắn không thiếu nhất chính là Tiên Vương Đan, bản thân mình có thể chế tạo đan dược, hô hấp một cái, khí Vĩnh Sinh từ Cánh cửa Vĩnh Sinh trong hư không xa xăm liền như na di vào trong người hắn. Sau đó lưu chuyển qua tinh thể thần quốc, cuồn cuộn chế tạo ra Tiên Vương Đan.
Thời điểm mười hai kỷ nguyên, năng lực chế tạo Tiên Vương Đan của hắn còn có hạn. Nhưng hiện giờ đạt tới mười bốn kỷ nguyên, Đại Mệnh Vận Thuật không ngừng tiến bộ, chế tạo Tiên Vương Đan gần như không phí thời gian gì. Thậm chí không khiến cho nguyên khí xung quanh dao động chút nào, liền im lặng chế tạo ra, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Chỉ cần tốn chút thời gian, hắn có thể chế tạo ra Tiên Vương Đan mua cả Càn Khôn Thành cũng không phải không được.
Không ai có thể đấu tài phú với hắn.
– Huynh đệ, tu vi không tệ, tướng mạo rất lạ, có phải Thiên Quân tới từ bên dưới không?
Ngay khi Phương Hàn đi về phía phòng đấu giá, phía sau có một vị Thiên Quân im hơi lặng tiếng bước theo. Thiên Quân này cũng vừa giao đủ Tiên Vương Đan, ra tay không chút đổi sắc, bày ra tài lực dồi dào.
Phương Hàn xoay người nhìn lại, liền thấy Thiên Quân này mặc trường bào đen, diện mạo cực kỳ anh tuấn tiêu sái, ngón tay trắng nõn, phong độ ngời ngời, ngọc thụ lâm phong, trên tay cầm một cây quyền trượng màu đen, điêu khắc một vòng mặt trời đen.
Có người đến bắt chuyện với mình, hơn nữa tu vi không thấp, còn là Thiên Quân mười Kỷ Nguyên đỉnh phong, trong lòng Phương Hàn không khỏi vừa động:
– Xin hỏi huynh đệ xưng hô thế nào?
– Tại hạ Dạ Đế.
Nam tử trẻ tuổi áo đen này mỉm cười, hai mắt tối đen làm người ta có cảm giác an tĩnh.
– Dạ Đế Thiên Quân!
Phương Hàn chấn động:
– Chúa tể Dạ giới, nghe nói là đối thủ một mất một còn với Thiên Đình? Không phải ngươi đã ngã xuống hay sao? Làm sao còn xuất hiện ở chỗ này?
– Ồ? Không ngờ vẫn còn có người biết thanh danh của ta.
Dạ Đế Thiên Quân cười cười:
– Năm đó ta chiến đấu cùng Thiên Đình, cũng cân sức ngang tài. Tuy nhiên sau đó bị trọng thương, vì thế ẩn nấp tu dưỡng ở Giới Thượng Giới. Rất nhiều năm trước đã trọng sinh kiếp sau, pháp lực càng tiến thêm một bước, đạt đến tu vi hiện giờ. Ngược lại huynh đệ đây rất lạ mặt, lấy khí tức tu vi hiện giờ cũng không dưới ta, nhưng ta không gặp qua huynh đệ đây ở thời đại viễn cổ, không biết xưng hô thế nào?
– Ta gọi Phương Hàn, môn chủ Kỷ Nguyên Môn, hiện giờ thành lập Nguyên giới. Chỉ là Dạ Đế huynh không cần lộ ra thân phận của ta. Ta cải trang đến đây, có chút kẻ thù cũng là Thiên Đình.
Phương Hàn truyền ra thần niệm, hắn nhìn ra Dạ Đế Thiên Quân này cũng là đối tượng có thể tiếp nhận.
– Cái gì? Ngươi chính là Kỷ Nguyên Thiên Quân Phương Hàn? Nghe nói ngươi trước tiên hàng phục Thần giới, sau đó hàng phục Ma giới, Long giới, Phật giới, đại chiến Thiên Đình. Hiện giờ Thiên Đình triệu tập cao thủ chư thiên vạn giới muốn tiêu diệt Kỷ Nguyên Môn của ngươi. Tin tức này thậm chí có người Giới Thượng Giới cũng biết, ngươi còn dám tới Càn Khôn Thành? Nên biết, ngươi cướp lấy Đan giới, Chúa tể Đan giới Sát Na Thiên Quân là đệ tử của Chúa tể Càn Khôn, xoay người trở lại, cũng muốn đối phó ngươi. Còn nữa, hiện giờ Thiên Đình Vĩnh Hằng, Lôi Đế, Hỗn Độn, Tai Nạn, Sát Lục cũng đi đến Giới Thượng Giới, dường như tu luyện thành công một loại Thần thông vô thượng, thăng cấp đến Thiên Quân đỉnh phong, ngươi phải cẩn thận.
Dạ Đế Thiên Quân quả thật chấn động, chỉ là hắn là tử địch với Thiên Đình, vừa nghe là cùng lập tức cảnh báo.
– Huynh đệ yên tâm, Thiên Đình đều là một đám gà đồng chó chợ, lúc nào ta cũng có thể quét ngang.
Phương Hàn truyền lại thần niệm nói:
– Huống hồ hiện giờ ta chưa chắc sợ Chúa tể Càn Khôn kia. Đúng rồi. Dạ Đế huynh đệ đã sớm đến Giới Thượng Giới, có biết gần đây Giới Thượng Giới xảy ra đại sự gì không? Thân chuyển thế của Điện Mẫu Thiên Quân xuất hiện, bị Chúa tể Càn Khôn, Chúa tể Âm Dương, Lưỡng Nghi tổ sư… các đầu sỏ Giới Thượng Giới đuổi giết?
Phương Hàn mới hàn huyên vài câu với Dạ Đế liền quen thuộc, lập tức hỏi hắn tin tức. Hắn tự nhiên không sợ Dạ Đế bại lộ thân phận của mình, bằng pháp lực của hắn hiện giờ, có thể trực tiếp bóp chết Dạ Đế.
Hắn đã nhìn ra được, tu vi Dạ Đế là mười kỷ nguyên đỉnh phong, dù ở Giới Thượng Giới cũng có đủ trọng lượng, đáng tiếc trong tay hắn lại không qua được một chiêu sẽ chết ngay.
Hơn nữa, hắn dùng Đại Mệnh Vận Thuật âm thầm phủ lên người Dạ Đế Thiên Quân, phát hiện người này nghe được mình là Phương Hàn, ban đầu chấn động một chút, nhưng cũng không có tâm tư khác.
Nếu xuất hiện tâm tư khác, có âm mưu hay tính toán ác độc, vận mệnh của Phương Hàn sẽ lập tức sinh ra dao động, hắn cũng sẽ lập tức ra tay trước.
Đây là huyền bí của Đại Mệnh Vận Thuật vô thượng.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ