Vĩnh Sinh – Chương 1485: Vị diện nguy hiểm – Botruyen

Vĩnh Sinh - Chương 1485: Vị diện nguy hiểm

Giữa một mảnh hỗn mang, tiến thêm một bước là vô cùng vô tận, thần niệm của Phương Hàn thăm dò tới cực hạn, vẫn là một mánh pháp tắc khôn cùng cuồng bạo, vặn vẹo hỗn loạn.

Càng tiến tới trước, pháp tắc càng cuồng bạo.

Phong mang pháp tắc cuồng bạo không thể tưởng tượng, thậm chí Phương Hàn thấy được những ngọn núi cao do pháp tắc thời gian không gian tạo thành… vặn vẹo một chỗ, phát ra tiếng răng rắc, căn bản không thể tiêu trừ, cũng không biết động lực đến từ chỗ nào.

Khó trách Thiên Quân cũng không cảm giác được rốt cuộc Thiên giới lớn cỡ nào.

Giới Thượng Giới Tồn tại giữa hải dương pháp tắc cuồng bạo vô biên vô hạn này, không biết đâu là cửa vào. Nhưng Phương Hàn suy tính, cảm nhận được một tia khí tức Giới Thượng Giới.

Bởi vì Tiểu Túc Mệnh Thuật của hắn đã gần tìm hiểu tới cảnh giới Đại Mệnh Vận Thuật. Nếu trên thế giới này còn có ai biết chính xác vị trí của Cánh cửa Vĩnh Sinh, như vậy không ai ngoài hắn ra.

Đương nhiên, còn có Điện Mẫu Thiên Quân Phương Thanh Tuyết.

“Thanh Tuyết làm sao tiến vào Giới Thượng Giới? Theo lý, Giới Thượng Giới bị vây giữa pháp tắc cuồng bạo, hết sức khó tiến vào. Tuy rằng ta không e ngại, nhưng Thiên Quân thông thường tuyệt đối chỉ có con đường chết.”

Trong lòng Phương Hàn vẫn có một chút nghi hoặc, bởi vì pháp tắc, tốc độ gió cuồng bạo ở nơi này đã vượt xa tốc độ ánh sáng. Thiên Quân không thể sinh tồn được. Trừ khi là Thiên Quân vượt qua mười Kỷ Nguyên đỉnh phong như hắn mới có thể ra vào trong đó, chẳng lẽ Phương Thanh Tuyết cũng đột phá tu vi mười kỷ nguyên?

Dù là Phương Thanh Tuyết đột phá, nhưng mà Chúa tể Tâm Ma, Chúa tể Xích Uyên cũng không có khả năng đột phá được.

Hoặc là bọn họ có phương pháp khác, có thần vật hộ thân.

“Cánh cửa Vĩnh Sinh, suy tính một điểm, Giới Thượng Giới, xuất hiện trước mắt ta.”

Phương Hàn ở trong gió lốc cuồng bạo, thân thể xoay chuyển chân đạp các phía, bước chuyển vòng quanh. Hấp thu từng trận cuồng phong vào cơ thể, chuyển hóa thành lực lượng, tay hắn chấn động, xé rách bầu trời, trực tiếp chọc vào chỗ sâu nhất trời không, lần lượt biến hóa giữa không trung, vẽ thành những cánh cửa.

Ngàn vạn cánh cửa, toàn bộ hiện ra.

Cuối cùng, hắn dừng lại, ở trong đó hiện lên hư ảnh một cánh cửa cực lớn vô biên vô hạn, hiện ra ở một mặt kính.

Chính là vị trí Cánh cửa Vĩnh Sinh.

Hắn vù một cái xuyên qua mặt kính kia, lập tức cả người biến mất, ngay sau đó xuất hiện ở một nơi kỳ quái.

Nơi này dường như là một vị diện.

Non xanh nước biếc, tràn đầy nguyên khí, từng tòa núi lớn nguy nga đồ sộ. Trên bầu trời cũng có mặt trời chiếu rọi, Phương Hàn tùy ý hô hấp, trong không trung tràn ngập khí Vĩnh Sinh.

Khí Vĩnh Sinh là dòng khí cao cấp mạnh hơn nguyên khí thiên mạch, hít thở nó sẽ có trợ giúp lớn cho lĩnh ngộ Tiên Vương Đạo. Trên thực tế, Thiên Quân muốn tu luyện đến Tiên Vương, khí Vĩnh Sinh là nguyên khí không thể thiếu, tuy nhiên ở Thiên giới không Tồn tại khí vinh Sinh.

Chỉ có ở bên trong chư thiên thần vật mới tồn tại khí Vĩnh Sinh.

Cho nên, chư thiên Thần vật là tài liệu chuẩn bị cho Thiên Quân tu luyện, tuy nhiên thật quá hiếm thấy, cho nên không mua được ở thị trường thông thường. Dù là ngẫu nhiên mua được một ít thần vật cấp thấp, cũng là Thiên Quân hấp thu hết khí Vĩnh Sinh trong đó mà lưu lại cặn bã.

Trong Thiên giới có nhiều thị trường, nhưng đối với Thiên Quân thì chỉ là cấp thấp, đã không cần phải đi mua.

“Đây là Vị diện gì? Chẳng lẽ chính là Giới Thượng Giới?”

Ánh mắt Phương Hàn đảo qua, cảm thụ pháp tắc nơi này, liền phát hiện pháp tắc trong Vị diện to lớn này hết sức chắn chắc, chắc chắn gấp ngàn lần so với Thiên giới, vận chuyển nguyên khí phun ra lực lượng cần hao phí nguyên khí rất lớn.

Đánh ra một quyền, ở Thiên giới không phí chút sức, nhưng ở Vị diện này lại như bị gông xiềng trói buộc toàn thân, là bởi pháp tắc quá mức chắc chắn.

Hơn nữa, ở vị diện này cho người ta ấn tượng đầu tiên là quá lớn!

Ngọn núi Thiên giới đã đủ lớn, mỗi một ngọn núi đều kéo đài đến mười ức dặm, cả ngàn ức dặm. Mà vị diện này mỗi đỉnh núi lớn như tinh cầu, người tiến vào vị diện như một tên tí hon đến vương quốc người khổng lồ.

Có một gốc cây mọc thẳng lên trời, chọc thủng tầng mây, căn bản không nhìn rõ nó cao bao nhiêu. Một con sông rộng lớn hùng hồn. không phải Thiên Quân khó mà bay qua, dòng nước ầm ầm chảy, lực đánh vào không thua gì Thiên Quân công kích. Nhất là ở bên trong dòng sông có những quái thú hình cá bơi tới bơi lui, giống rồng không phải rồng, giống thú không phải thú, phát ra khí tức mạnh mẽ.

Cũng không khác gì lúc trước Phương Hàn từ thế tục lần đầu tiến vào Long giới, ấn tượng đâu tiên ở Long giới là hồng hoang, xa xưa, rộng lớn.

Nhưng mà hiện giờ xem ra cò cây núi đá Vị diện này so với Long giới còn lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Long giới so với nơi này chẳng khác nào một cái thế giới bé xíu.

Thậm chí Phương Hàn cảm giác nơi này mới là Thiên giới chân chính, Thiên giới bên dưới chẳng qua là một cái ngụy Thiên giới mà thôi.

Không trung thường có chim chóc gào thét bay qua, con chim duỗi cánh che trời phủ đất, che phủ cả một vùng đất rộng lớn. Lực lượng con chim này cũng hết sức mạnh mẽ, ở thế tục có thể đánh chết rất nhiều cường giả vô thượng trên bảng danh sách Thiên Quân dự khuyết, mười người hạng đầu cũng chưa chắc là đối thủ.

“Đây là Giới Thượng Giới, chắc chắn là thế. Lực ảnh hưởng của Cánh cửa Vĩnh Sinh mở một cái vị diện bên trong hỗn độn nguy hiểm hơn cả Thiên giới.”

Phương Hàn quan sát hồi lâu, rốt cuộc hoàn toàn quen thuộc pháp tắc Vị diện này, Vị diện Giới Thượng Giới.

Nơi này quả thật khắp nơi đều là khí Vĩnh Sinh, dựng dục ra bảo tàng không thể tưởng tượng, là thánh địa của người tu hành. Đáng tiếc cũng cực độ nguy hiểm, Thiên Quân thông thường tiến vào nửa bước khó đi, sợ rằng sẽ bị quái vật giết chết.

Chỗ Phương Hàn đáp xuống là một khu sơn mạch, đỉnh núi to lớn, từng tòa từng tòa to như tinh vực, trực tiếp nối liền tinh hải không thể ra ngoài.

Hắn lập tức phi hành, lại đụng phải rất nhiều quái thú công kích. Trên bầu trời tựa hồ như có quái thú cảm giác được khí tức của hắn, đột nhiên có vô số quái điểu thành quân kết đội tới tập kích hắn. Quái điểu này có chín đầu, móng vuốt sắc bén dữ tợn, bộ lông nhiều màu sặc sỡ, hoa văn thiên nhiên biến thành thú văn vô thượng, miệng phun cực quang muốn xuyên thủng thiên địa, vây giết Phương Hàn như muốn cắn nuốt căn nguyên Thiên Quân của hắn.

“Thiên Cầm Cửu Đầu Điểu? Là ác điểu đã sớm tuyệt tích.”

Phương Hàn vừa thấy mấy con Thiên cầm Cửu Đầu Điểu này, mỗi con hung mãnh không dưới cường giả xếp mười hạng đầu bảng danh sách Thiên Quân dự khuyết, trăm ngàn con cùng xông lên che trời phủ đất, Thiên Quân thông thường nhất định phải nuốt hận.

Đáng tiếc Phương Hàn là nhân vật cỡ nào, vung tay lên chém ra một đạo kiếm khí, quái điểu này liền nổ tung hóa thành nguyên khí hút vào trong người. Chút nguyên khí này bổ dưỡng cho hắn nhỏ tới đáng thương, tuy nhiên có còn hơn không. Hơn nữa hắn thu thập hồn phách các Thiên Cầm Cửu Đầu Điêu này về cho đệ tử cô đọng phi kiếm, tuyệt đối xoay chuyển như điện, trảm quỷ sát thần…

– Đáng ghét!

Dọc theo đường đi, Phương Hàn bay ra mảnh sơn mạch này gặp không biết bao nhiêu quái thú mạnh mẽ đột nhiên công kích vô cớ, đều là tồn tại mạnh mẽ hiếm thấy trong thiên địa. Thậm chí còn có quái vật chưa từng diễn sinh ra, hình như chỉ có ở Giới Thượng Giới này.

Đôi khi hắn xuyên qua một dòng sông, bên trong dòng sông kia lại bay ra những quái thú như Ma Long công kích hắn, hơn nữa thành quân kết đội, có quái vật Ma Long thủ lĩnh đều là cao thủ tương đương với tồn tại Thiên Quân.

Đáng tiếc quái thú này cũng không phải đối thủ của Phương Hàn, phất tay liền tan thành tro bụi, nhưng hết sức phiền phức, chán ghét như ruồi bọ.

Nhất là khi Phương Hàn bay qua một ngọn núi chọc thủng tầng mây, trong đó xuất hiện từng đàn ma thú như dơi. Đám ma thú này có cánh như dơi, thân thể như tu la ma quỷ, mỗi con thân cao trăm ngàn trượng, rống to như sấm, phóng lên trời tay còn cầm vũ khí như làm bằng máu, là Thần binh dùng Huyết pháp tắc tạo thành.

“Đây là bộ tộc Huyết Thần trong truyền thuyết, xuất hiện ở thời điểm Thú đạo vô thượng thịnh hành, đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử, không ngờ lại xuất hiện ở chỗ này?”

Phương Hàn lập tức rà quét trí nhớ khồng lồ, lập tức biết những con dơi như ma thần kia chính là bộ tộc Huyết Thần. Không phải Thần tộc, mà là Thú Thần Thú tộc, mỗi người đều tu luyện Huyết Đạo vô thượng, nghe nói bộ tộc Huyết Thần chiếm được chữ Huyết phun ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh mà sinh ra, chữ Huyết kia là một chữ vô cùng mạnh mẽ, không dưới chữ Phật chữ Ma.

Bộ tộc Huyết Thần này phiền hết chỗ nói, lao lên đánh giết Phương Hàn, càng giết càng nhiều.

Phương Hàn giết một hồi, thật sự nổi giận, thi triển thủ đoạn nghiêng trời lệch đất trực tiếp đảo lộn cả một ngọn núi, bố trí Kỷ Nguyên Thần Trận bao vây cả bộ tộc Huyết Thần trong đó, sau đó trực tiếp luyện hóa.

Cả thế giới lập tức yên tĩnh, tất cả bộ tộc Huyết Thần tan thành tro trong một mảnh kêu la, chỉ lưu lại một giọt máu huyết. Mỗi một con Huyết Thần dựa theo năng lực mạnh yếu mà giọt máu cũng lớn nhỏ, có nhỏ như hạt đậu, có lớn như nắm tay, đều đỏ tươi lấp lánh. Từng giọt xoay tròn, trong đó từng chữ Huyết lóe lên vặn vẹo uốn lượng, hình tượng máu tươi, không phải bất kỳ một loại văn tự nào trên đời, chính là thể chữ mạnh nhất truyền ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh.

Tuy nhiên, thể chữ này cũng không phải nguyên bản.

Phương Hàn chém giết một mảnh bộ tộc Huyết Thần này, cũng không có được chữ Huyết nguyên bản mạnh nhất.

“Cuối cùng ra khỏi mảnh sơn mạch này…”

Sau khi chém giết bộ tộc Huyết Thần này xong, Phương Hàn liền thấy sơn mạch phía trước biến mất, một dãy bình nguyên rộng lớn xuất hiện trước mắt, xa mãi tận chân trời, bằng tu vi của hắn cũng không nhìn thấu. Còn ở trên bình nguyên là một tòa thành trì nguy nga, trong đó người người rộn ràng nhốn nháo, còn truyền ra khí tức tu sĩ Thiên Quân…

“Chẳng lẽ đây là nơi tu sĩ Thiên Quân Giới Thượng Giới tụ tập?”

Phương Hàn lập tức bay tới đó.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.