Khi Băng Nghi trở về thì nàng đã ngất, bác sĩ bảo sức khỏe nàng yếu vì không ăn uống và thương tâm quá độ, tịnh dưỡng một thời gian là tỉnh lại. Tần Khuynh Dương lo lắng cho nàng, luôn ở cạnh chăm sóc nàng 24/24.
Lâm Nguyệt Y và Vi Yên nghe tin cũng chạy đến Tần Gia thăm Băng Nghi.
Sáng hôm sau, lúc tỉnh lại thì cũng vừa lúc Lâm Nguyệt Y và Vi Yên tới. 3 người nói chuyện phiếm với nhau cũng khá lâu. Đại khái là trò chuyện này nọ, Lâm Nguyệt Y cũng biết Băng Nghi mới tỉnh lại, không tiện nhắc đến vụ bắt cóc hôm bữa. Cô cũng biết trận chiến kịch liệt cỡ nào qua lời kể của Cố Thiên Vũ – chồng cô.
Dưới lầu, 3 người đàn ông đang bàn chuyện với nhau. Cố Thiên Vũ, Tần Khuynh Dương và Trương Nghiêu.
– ” lão Hoắc Khang chết rồi, lần này tác động không nhẹ đến hắc đạo “. Cố Thiên Vũ đang hút điếu thuốc, từ tốn nói.
Hoắc Khang dù sao cũng là ông trùm có tiếng của hắc đạo, đột nhiên bị giết nên cũng gây chấn động không ít. Một số bang hội khác cũng thừa cơ mà tung hoành.
– ” cậu định thế nào, bầu lại người lãnh đạo à? “. Tần Khuynh Dương nhíu mày hỏi.
– ” tôi rút khỏi hắc đạo lâu rồi, không hứng thú nữa, chỉ là hơi quan tâm thôi “. Cố Thiên Vũ trả lời.
– ” lần này rắc rối hơi bị to à. Quán Bar thuộc Trương Thị gần đây có người lén buông bán ma túy “. Trương Nghiêu đăm chiêu nói.
– ” tên nào to gan nhỉ, dám vào quán Bar của Trương Nghiêu công tử đây mà làm loạn? “. Cố Thiên Vũ thảnh thơi với điếu thuốc trong tay mình.
– ” còn nhớ Ben không? Thuộc hạ trung thành của lão Hoắc Khang “. Trương Nghiêu nói.
– ” xem ra lần này quay lại trả thù dùm chủ của mình rồi “. Cố Thiên Vũ cười lớn rồi quay sang Tần Khuynh Dương -” có lẽ cậu khó đối phó quá nên mới quay sang đối phó Trương Nghiêu “.
– ” tên này xử lý sao đây, tôi không tiện ra mặt rồi “. Trương Nghiêu ngã người dựa vào ghế rồi nói.
– ” để Phỉ Ngạn xử lí, thuộc hạ của tôi làm việc hiệu quả lắm “. Cố Thiên Vũ lấy từ túi ra chiếc điện thoại rồi gửi tin nhắn cho Phỉ Ngạn. Chưa đầy 2 phút đã có âm hồi đáp.
– ” rồi đấy, từ đây đến tối sẽ có tin, cứ ngồi chờ “. Cố Thiên Vũ nói.
– ” Thịnh Thị và Lâm Thị đang tranh giành lấy được hợp đồng của Hoài Phương, theo như anh biết, lão Hoài Phong rất coi trọng việc sỉ diệm và uy tính. Thịnh Thị xưa nay đều dùng thủ đoạn bẩn để giành họp đồng. Lần này, anh sẽ tìm chứng cứ hối lộ và hành vi bẩn của Thịnh Thị đưa ra phiên tòa. Vậy là Lâm Thị sẽ thành công giành được hợp đồng của Hoài Phương “.
– ” không được, đấy cũng là chơi bẩn. Lâm Thị trước giờ cạnh tranh công bằng. Lâm Vi Yên em cũng trước giờ không giở thủ đoạn sau lưng người khác “. Vi Yên phản bác ý kiến của Trương Nghiêu.
– ” ngốc à, đấy không phải là chơi bẩn, anh chỉ là đang giúp ít cho đời, để đời bớt đi một kẻ xấu. Anh nào chơi bẩn, anh tìm chứng cứ bất lợi của Thịnh Thị, đưa hắn vào tù thôi. Em cũng biết, xưa giờ Thịnh Phong – tổng giám đốc của Thịnh Thị chưa bao giờ chơi sạch “. Trương Nghiêu vuốt tóc Vi Yên, khẽ nói.
– ” nhưng còn chuyện của anh thì sao, chẳng lẽ để vậy à? “. Vi Yên sốt ruột quay sang hỏi.
– ” em không cần lo, Cố Thiên Vũ cử người giúp anh rồi, tối nay sẽ có tin “. Nói xong anh áp môi mình lên môi cô, nhẹ nhàn lưu luyến.
Vi Yên xấu hổ đẩy Trương Nghiêu ra -” anh làm gì vậy, đứng đắn một chút đi “.
– ” vợ anh anh cần gì đứng đắn “. Nói xong Trương Nghiêu còn hung hán ngặm nhắm môi cô.
Vi Yên khó khăn đẩy anh ra -” có đi thử váy cưới không? “.
– ” đi, đi chứ “. Trương Nghiêu vui mừng ngồi lại vị trí lái. Chiếc xe chạy thẳng đến tiệm váy cưới.
– —–
Bên phía Cố Thiên Vũ.
– ” vợ ơi, cho anh vào “. Cố Thiên Vũ ở bên ngoài đập cửa phòng mình, uất ức nói.
– ” đêm nay cấm đụng vào em, qua phòng khách ngủ đi “. Lâm Nguyệt Y quát lớn.
~~~~tội Cố lão nhị~~~~