Nghe đến đây, Vô Kỵ cũng đã hiểu được phần nào về thế giới này. Nơi thực lực vi tôn này có rất nhiều thế lực lớn, đặc biệt nhất là Tiên Linh học phủ ở Chiến Thiên đại lục, Băng Nguyệt Cung, Vạn Bảo Điện, Đông Hải học phủ ở Trường Sa Hải, Vạn Yêu học phủ, Thiên Sát môn ở Ma Thú Sâm Lâm cuối cùng là Chiến Hoang Thánh Địa, Đan Cốc và Thiên Cơ điện ở Hoàng Sa Địa.
Cấp bậc tu vi cũng chia làm 9 cảnh giới gồm Thể Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Anh Biến, Vũ Thần, Hư Không, Hợp Đạo, Thiên Kiếp, Bán Tiên. Mỗi cảnh giới còn chia làm 4 cảnh giới nhỏ là thiếu, trung, thượng, đại.
Ở đây không chỉ có một cách tu tiên đơn giản như vây, có muôn vàn cách thành tiên nhưng vạn năm gần đây tu tiên giới chỉ có thể dựa vào linh căn tự nhiên để tu luyện. Mỗi người đều có linh căn riêng của mình, mà tùy thuộc vào linh căn lồng đậm hay không để xác định thiên tài hay phế vật.
Có những người hoàn toàn không có linh căn, đó chính là thường nhân, họ sẽ đời đời kiếp kiếp không thể bước lên con đường cường giả, vĩnh sinh vô địch, trừ khi nào đó họ có cơ duyên mà thôi.
Thu lại suy nghĩ của mình, Vô Kỵ hiện tại muốn kiểm tra hệ thống công năng, hắn cần hiểu về hệ thống này, đây cũng là cách phát triển nhanh nhất mà Vô Kỵ có thể dùng đến. Hắn muốn trong vòng 20 năm có đủ khả năng phá không để về với Vô Nhã Ưu.
Như hiểu được ý Vô Kỵ, bàn tay bé nhỏ của tiểu tinh linh lập tức khẽ động. Một màn hình màu trắng trong suốt hiện lên trước mặt hắn. Trên đó có hình ảnh của một đứa bé có lưa thưa vài ngọn tóc bạch kim, đôi mắt hoàng kim lộng lẫy cao quý vô cùng. Phía bên phải là ô có hàng chữ mà hắn có thể hiểu “hành trang, thông tin, nhiệm vụ…”
Ngón tay Vô Kỵ nhanh nhẹn ấn vào thông tin của mình.
“Chủ nhân: Vô Kỵ
Tu vi:0
Linh căn:Khống Kim (dị biến)
, Thời Gian.
Thiên phú bẩm sinh: Bá Thiên Thập Địa
Huyết mạch: ???
Thể chất: ???
Hành trang: Quà tân thủ.
Tuổi: 1 ngày tuổi.”
Nhìn qua thông tin của mình, Vô Kỵ cũng lập tức thông linh cho tiểu tinh linh, cái này hoàn toàn mới hắn cần hỏi tiểu tinh linh để biết thêm nhiều thông tin tốt cho sự phát triển của hắn sau này.
“Tiểu tinh linh, Khống Kim là linh căn gì, Bá Thiên Thập Địa thiên phú là sao.”
Tiểu tinh linh cũng rất nhanh trả lời lại.
“Chủ nhân, Khống Kim là loại linh căn vô cùng hiến có, nó có thể sánh ngang với không gian linh căn. Trong ngũ hành linh căn được xếp theo thứ tự sức mạnh từ lớn đến bé Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Tuy hơn kém nhau cực kỳ nhỏ, nhưng thành cường giả rồi sự hơn kém này cũng hoàn toàn bộc phát. Lôi, Phong, Băng thì không như vậy, đây là những linh căn dị biến của thiên địa, chúng luôn sánh bằng với mọi nguyên tố không hơn không kém. Như một đại năng sở hữu kim linh căn chiến đấu với một đại năng sở hữu lôi linh căn, thì lúc này sự cách biệt về sức mạnh linh căn hoàn toàn không có hay người mang mộc linh căn chiến đấu với lôi linh căn cũng vậy, hoàn toàn không có cách biệt sức mạnh của linh căn.”
“Khống Kim là loại dị biến của kim linh căn, có thể khống chế hết thảy dị linh. Như người có Dị Hỏa mà không có hỏa linh căn để hấp thụ, Khống Kim sẽ thay hỏa linh căn mà khống chế giúp dị hỏa nhận chủ mà không cần đến hỏa linh căn. Đây chính là sự cường đại và quý hiếm của Khống Kim linh căn.”
“Bá Thiên Thập Địa thiên phú, là thiên phú tốp 5 trong Thiên Phú Thần Bảng 10 loại thiên phú cao nhất. Thiên phú này giúp ngài nhanh chóng tu luyện các môn pháp quyết, hấp thu linh khí nhanh hơn yêu nghiệt không biết bao nhiêu lần. Chưa hết, trong chiến đấu nó có khả năng tăng trưởng mỗi lúc chiến một mạnh, lại còn có thể giúp người sở hữu hồi phục nhanh gấp ngàn lần yêu nghiệt.”
Nghe đến đây, Vô Kỵ cơ thể có chút run run, nếu hiện tại hắn có thể nói có thể đi thì đây hoàn toàn là tuyệt thế kinh hỉ mà hắn có được. Vô Kỵ lại tiếp tục nói chuyện với tiểu tinh linh.
“Tiểu tinh linh, ngươi có tên không.”
“Chủ nhân, ta chưa có tên mời ngài ban tên”. Tiểu tinh linh bay đến trước mặt Vô Kỵ, đôi mắt to tròn hồng phấn chớp chớp như chờ đợi điều gì đó.
Vô Kỵ cũng không cho nó thất vọng, lập tức nghĩ tên cho nàng, dù hắn kiếp trước bất học vô thuật nhưng đặt tên cũng có biết một hai.
“Nhìn ngươi có đôi cánh hồ điệp hoàng kim, thêm đôi mắt và mái tóc hồng phấn khả ái, được, quyết đinh tên ngươi là Hồng Điệp”.
Nghe thấy cái tên này, Hồng Điệp vui vẻ vô cùng, nàng bay qua bay lại bên cạnh Vô Kỵ liên tục cười vui.
“Tạ chủ nhân ban tên, tên rất hay, ta rất thích.”
Nghe thấy giọng nói trong trẻo của nàng, Vô Kỵ cũng cảm thấy vui thích. Hắn nhìn nàng cũng bắt đầu hỏi về nàng.
“Hồng Điệp, ngươi như thế nào mà dung nhập được vào ta, với lại ngươi có mục đích gì.”
Hồng Điệp cũng rất nhanh trả lời Vô Kỵ.
“Chủ nhân, trong lúc ngươi di chuyển trong hư không vũ trụ ta lỡ va đập vào linh hồn người lên dung nhập xác nhập ngươi là chủ nhân. Còn mục đích, đương nhiên ta sẽ giúp ngài thành cường giả, trở về với em gái của mình.”
Nghe đến vậy, Vô Kỵ cũng vui vẻ tiếp nhận, dù nàng có lợi dụng hắn như thế nào, nhưng có thể giúp được hắn nhanh chóng về với Nhã Ưu thì hắn đã đủ mãn nguyện rồi.
“Tinh! Phát động nhiệm vụ sử thi.
Trở về đoàn tụ.
Trong vòng 25 năm, đạt tu vi Bán Tiên cảnh.
Thưởng: Vô Hạn Thông Tinh Phù ,1 lần thăng cấp hệ thống, ngũ hành hỗn độn, x2 thẻ huyết mạch, x2 thẻ thể chất, x1 thẻ thiên phú, x2 thiên địa dị vật, x1 thẻ công pháp, x1 thẻ vũ kỹ, x1 thẻ xuyên toa.”
Nghe đến nhiệm vụ Hồng Điệp vừa phát, có thể coi đây là mục tiêu của Vô Kỵ sắp tới. Hắn phải trở lên cường đại thật nhanh, lúc đó hắn mới có thể về với em gái của mình.
Nhìn về phía bé gái bên cạnh, đây chắc chắn là đứa em sinh đôi của hắn. Vô Kỵ lập tức thông tri với Hồng Điệp.
“Hồng Điệp, có thể xem thông tin của người khác hay không.”
“Có thể, nếu chủ nhân nâng cấp hệ thống lên cao cấp hơn có thể xem được thông tin của rất nhiều thứ.”
Vô Kỵ ngay lập tức hướng về đứa em gái mình mà thầm hô trong đầu. “Thông tin”. Một bảng số liệu khác lại được đưa ra trước mặt hắn.
“Tiểu thư: Tiên Anh
Tu vi: 0
Linh căn: Không
Thiên phú bẩm sinh: Thôn Phệ, Cửu Ngũ Chi Tôn.
Huyết mạch: ???
Thể chất:???
Tuổi: 1 ngày 30 phút tuổi. “
Ánh mắt Vô Kỵ có hơi nháy, suy nghĩ “chắc chắn là em sinh đôi của mình” liên tục lập đi lặp lại trong đầu. Hắn muốn giận, bất quá cơ thể bé nhỏ này làm sao có thể phát tiết được ra cơ chứ.
“Hồng Điệp, có cần phải thêm ba mươi phút tuổi không”.
Cái này chính là Hồng Điệp chơi hắn, chắc chắn vậy. Cô em gái này của hắn chui ra chậm hơn hắn ba mươi phút, chắc chắn như vậy.
Hông Điệp cũng cảm ứng được suy nghĩ của Vô Kỵ mà bay lên trước mặt hắn. Nói một câu làm hắn đau đơn như vạn kiếm xuyên tâm.
“Cô ấy chắc chắn ra đời trước chủ nhân ba mươi phút, ngài không cần chối, ta đã chứng kiến.”
Lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa, nếu nàng ra đời trước vài năm thì không sao nhưng chỉ có những đứa trẻ song sinh mới hiểu, việc được chiu ra trước là sung sướng dường nào.
Hắn đang mải mê mà khóc trong long, Tiên Anh đã tỉnh lại lúc nào. Đôi mắt ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh, rồi lại nhìn tới Vô Kỵ.
“Mình trùng sinh”. Đây là ý nghĩ duy nhất của nàng trong đầu lúc này, nàng thật không ngờ rằng mình tự sát bạo thể lại có thể trùng sinh. Nơi này dù không có tiên khí nhưng linh khí cũng đã đủ để nàng tu luyện.
“Thiên Long, Lăng Thiên, Trần Phàm,… THIÊN ĐẠO. Bổn đế đã trùng sinh. Các ngươi cứ rửa sạch cổ của mình chờ bổn đế quay lại lấy đầu các ngươi”. Ý nghĩ nhỏ nhoi dâng lên trong đầu Tiên Anh, sau đó nàng cũng trấn tĩnh lại tinh thần mà đánh giá xung quanh.
Nơi đây là một cái hang động tối, ánh sáng bên ngoài mập mờ chiếu vào hai thân thể bé nhỏ đang nằm dưới chân một người phụ nữ. Dù không còn tu vi thông thiên như trước, nhưng Tiên Anh vẫn cảm nhận được huyết mạch tương thông trong hai người họ.
Người phụ nữ đã mất hết sinh cơ này là mẹ, còn người kia chắc chắn là em sinh đôi của mình. Nhìn đến Vô Kỵ, cả hai đều nhận đối phương là em của mình, hai đôi mắt hoàng kim bỗng va đập vào nhau mà nhìn lấy người kia.
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi không biết bao lâu, tiếng bước chân đạp trên những chiếc lá khô vang lại đã làm cho họ thoát ly khỏi không gian im nặng này.
Bước vào trong động, một nữ tử toàn thân bạch sắc y phục. Cơ thể lồi lõm đẫy đà, trên đâu, nàng chùm lên một cái mũ chùm hoàn toàn không thể nhìn ra khuôn mặt. Nàng bước tới chỗ Vô Kỵ và Tiên Anh, bàn tay thon thả như ngọc ôm chầm lấy hai người vào lòng.
Nhìn thấy cơ thể nữ nhân kia, một giọt nước mắt lăn dài trên mặt của nàng chảy xuống, một ngọn lửa thiêu rụi toàn bộ thể xác để nó trở về với cát bụi. Nhìn theo ánh lửa lụi tàn, tiếng nói trong trẻo đầy yêu kiều cũng mở ra.
“Tỷ, ngươi cứ an nghỉ, con của ngươi ta sẽ chăm sóc tốt cho bọn chúng”. Nói một tiếng cuối cùng, cả người bạch y nữ tử bay lên mà biến mất.
…
12 năm sau.
Vô Kỵ và Tiên Anh được người phụ nữ đó mang đi về một trấn nhỏ mà sinh sống một cuộc sống bình thường. Nhưng những siêu cấp thiên tài thì dù cuộc sống bình thường cũng không ảnh hưởng bước phát triển của họ.
Vô Kỵ và Tiên Anh đều là những người như vậy 1 tháng biết đi, 2 tháng biết nói, 3 tháng nhận rõ từng chữ nghĩa. Đến khi một tuổi càng là siêu cấp yêu nghiệt bắt đầu luyện võ.
Căn nhà nhỏ có 3 người phụ nữ, một là người mang hai từ hoang đảo về Tuyết Linh Lung, đệ tử của nàng Mộc Thanh và cuối cùng là Tiên Anh. Khi hai người nhìn thấy cả hai yêu nghiệt đều phát triển như vậy cũng dạy cho họ võ công, cách tu luyện. Tiên Anh đi theo Tuyết Linh Lung học thương kiếm, Vô Kỵ theo Mộc Thanh học luyện đan.
Tiên Anh cũng càng biến thái hơn, nàng hoàn toàn có thể nhìn thấy Hồng Điệp, lại biết được rất nhiều truyện của Vô Kỵ. Vô Kỵ cũng không để nàng chiếm tiện nghi, mà chuyện của nàng hắn cũng biết rất nhiều. Hai người là song sinh, lại là một cặp trong triệu cặp có tâm linh tương thông, mọi suy nghĩ đều có thể truyền tải cho nhau nên việc của hai người ai cũng đều hiểu được. Tiên Anh và Vô Kỵ cũng không vì lý do đó mà cắt bỏ tình cảm tỷ đệ, thay vào đó càng làm cho tình cảm của hai người thêm thân.
Việc Vô Kỵ có được Hồng Điệp trợ giúp, đây là Tiên Anh kiếp trước cũng biết được đôi phần về máy cái hệ thống này. Nàng kiếp trước giết người mang hệ thống không có 100 cũng là 80. Cũng chính hệ thống này nói cho nàng biết nàng chui ra trước Vô Kỵ khiến tiên anh vui vẻ vô cùng mà làm tỷ tỷ của Vô Kỵ.
Tiên Anh theo mẫu thân Tuyết Linh Lung tu luyện. Ba tuổi Tiên Anh bắt đầu tu luyện đến nay đã là Vũ Thần thiếu kỳ cường giả, bất quá chỉ có Vô Kỵ có thể biết, mẫu thân hai người hoàn toàn chỉ thấy Tiên Anh là Trúc Cơ đại kỳ mà thôi. Nhưng điều đó cũng làm cho nàng kinh ngạc vạn phần, thiên tài tu luyện như vậy, 12 tuổi đã Trúc Cơ thiếu kỳ, thử hỏi ngày trước nàng 12 tuổi tu vi như thế nào, lúc đó nàng còn đang nghịch đất mà chưa biết gì về tu luyện.
Vô Kỵ theo Mộc Thanh luyện đan, do ăn phải đan dược hỏng dẫn đến tắc nghẽn kinh mạch hoàn toàn không thể tu luyện. Đây cũng là nỗi buồn của Tuyết Linh Lung và Mộc Thanh hai người, điều đó lại càng khiến hắn được sủng ái hơn Tiên Anh. Hai người đều mong muốn cả hai đều trở lên cường đại để có thể bảo vệ chính mình, lên cũng hết sức bồi dưỡng. Vô Kỵ tuy không tu luyện nhưng luyện đan, chế phù hắn không có kém, Bá Thiên Thập Địa thiên phú trợ giúp lại thêm Hồng Điệp hỗ trợ, 12 tuổi đã Địa Cấp thiếu kỳ luyện đan sư, Địa Cấp Trung kỳ Phù sư, hoàn toàn là siêu cấp yêu nghiệt, mà Mộc Thanh cũng hoàn toàn không biết điều này.
Tiên Anh cũng không có bất mãn, hắn được sủng ái hơn nàng thì đã sao, tài nguyên tu luyện từ mấy cái nhiệm vụ của Vô Kỵ hoàn toàn bị nàng tịch thu. Vô Kỵ cũng là vui vẻ mà đưa cho nàng, hắn không tin hắn không thể tu luyện, chỉ là tu luyện muộn hơn mà thôi.
Tiên Anh mặc dù lúc nới sinh là vô linh căn, nhưng ký ức kiếp trước nàng đã từng lấy được một quyển cấm kỵ kinh thư Vĩnh Sinh Vạn Hóa Chân Kinh, nhờ có sự giúp đỡ của Vô Kỵ mà nàng hoàn toàn được kinh thư nhận chủ bắt đầu tu luyện.
Vĩnh Sinh Vạn Hóa Chân Kinh
Tầng 1: Vạn tế.
Vạn vật đều có linh, tế luyện thiên địa dị vật, rút ra linh căn của chúng, bổ xung, bồi đắp linh căn của chính mình. Dung hòa chúng lại thành hình người, mỗi linh nhân có thể liên tục hấp thu linh khí bên ngoài mà bồi bổ không cần tu luyện hay trong chiến đấu cũng là một quái vật không cạn linh lực.
Với lượng tài nguyên khổng lồ xuất ra từ Vô Kỵ, Tiên Anh cũng có riêng cho mình 5 loại linh căn. Lôi, Băng, Phong, Hỏa, Hắc ám. Nàng cũng không lo lắng cho Vô Kỵ, dù sao nàng tin có Hồng Điệp trợ giúp chả mấy chốc sẽ có thể tu luyện lại thôi.