Vĩnh Hằng Hoa Viên – Chương 25: CHƯƠNG 25: NƯỚC CHẢY TÍ TÁCH. (THƯỢNG) – Botruyen

Vĩnh Hằng Hoa Viên - Chương 25: CHƯƠNG 25: NƯỚC CHẢY TÍ TÁCH. (THƯỢNG)

Mạn Toa ngắm nhìn Bố Lỗ đang đứng ngay trước mắt, một cỗ cảm xúc áp bức mãnh liệt từ gã tỏa ra.

Không cần dựa vào đặc điểm của tai hay tỉ mỉ quan sát cũng có thể dễ dàng phát hiện gã là một bán Tinh Linh. Một thân cao to hùng vĩ, ở trong Tinh Linh tộc không thể nghi ngờ gã là người to lớn nhất. Đem so sánh với Mã Đa, Mã Đa còn lùn hơn gã cả một khúc; Mã Đa chỉ cao tầm một thước bảy, trong khi gã đã cao ngót nghét gần hai thước.

Tinh Linh tộc nhân không thể có chiều cao tới bậc này, thậm chí cả loài người cũng rất hiếm gặp người có chiều cao xuất chúng như thế.

Qua giờ Ngọ, ánh mặt trời chói chang trải khắp núi rừng, chiếu xuống lòng sông trong vắt. Một người đàn ông thân thể hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt một nữ nhân cũng không một mảnh vải che thân.

Nữ nhân này đang quỳ.

– Ta chẳng những có thân thể hoàn mỹ như Tinh Linh mà còn mang sự cường tráng của nhân loại, đây chính là ta – người các ngươi gọi là tạp chủng Bố Lỗ! Mạn Toa, mau liếm dương cụ của ta, ta muốn phá nát tiểu huyệt của cô…

Mạn Toa ngẩng mặt lên, ánh mắt trốn tránh không nhìn vào cái vật to lớn. Gương mặt gã ta mang chút tuấn mỹ của Tinh Linh, có lẽ do được di truyền từ mẹ hắn, một Tinh Linh cực kì xinh đẹp. Trên thế giới này, chủng tộc xinh đẹp nhất không gì khác là Tinh Linh và Thiên Sứ, mang một nửa dòng máu Tinh Linh dĩ nhiên gã không thể xấu chút nào.

Chỉ là nếu mang so với một số nam Tinh Linh đẹp trai nhất, gương mặt của gã phải nhường nhịn vài phần. Tuy nhiên gã còn được kế thừa huyết thống của cha, một thân thể cường tráng hơn bất kì Tinh Linh nào, là thân thể mà nam Tinh Linh không có khả năng sánh bằng.

Thôi không nói đến chuyện hai dòng máu, gã dường như còn lai tạp giữa người da trắng và da vàng, mắt đen tóc đen, phối hợp với làn da màu đồng khỏe khoắn, đó chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa gã và Tinh Linh – vốn có màu da trắng nõn. Khuôn mặt tuy hơi gầy nhưng sống mũi cao và thẳng tắp, đôi môi không dày cũng không mỏng, thoạt nhìn rất có thiện cảm.

Tai không dài và nhọn như Tinh Linh tộc, nhưng cũng dài bất thường so với nhân loại, điều này khiến người ta dễ dàng nhận ra được, gã là một sản phẩm của con người và Tinh Linh, mà người ta thường gọi là “bán Tinh Linh”.

Đặc biệt gã có bộ râu khá rậm và dày, kết hợp với khuôn mặt sẽ sinh ra một loại mị lực đặc thù – ẩn chứa đầy dã tính.

Song trong mắt của Mạn Toa chỉ thấy được sự âm hiểm, giảo hoạt cùng ác độc…

Cho dù nàng không dám nhìn nửa thân dưới của gã, nhưng chỉ liếc mắt qua một cái nàng đã thấy được đôi chân to dài, ẩn chứa lực lượng bùng nổ trong từng thớ thịt, hoàn mỹ không thua kém nửa thân trên, từ đó tạo thành một thân thể ưu tú hơn hẳn bất cứ Tinh Linh tộc nhân nào.

Mạn Toa không thể tưởng tượng được, một tạp chủng phải chiến đấu để sống sót từ năm 8 tuổi, tại sao lại sở hữu một thân thể hoàn mỹ bậc này?

Nam Tinh Linh đích thực tuấn tú, họ lấy làm kiêu ngạo vì thân thể ưu nhã thanh tao của mình, đó là lí do bọn họ không thể nào trở nên cường tráng…

Ta có thể hiểu nôm na là: Ở Thái Lan hay Việt Nam, Happy Polla rất hot và nổi tiếng, nhưng không ai nói ả ta đẹp cả!!!

Bất kể các Tinh Linh thừa nhận hay không thừa nhận, một nam nhân cường tráng vẫn ngon giai hơn một thằng mặt trắng ẻo lả rất nhiều.

Mà Bố Lỗ – mang đặc điểm của nhân loại và Tinh Linh, thân thể của gã có hai loại khí chất rất đặc trưng: cường tráng và ưu nhã.

– Mạn Toa, ta nhớ không lầm cô rất thích liếm mút cái vật đó của Mã Đa, cô không phải muốn ta đem chuyện này đi kể với mọi người chứ?

Cơ thể trần truồng của Mạn Toa khẽ run rẩy, nàng đã thỏa hiệp, nàng đã đầu hàng, nàng nguyện ý cho hắn chà đạp thân thể mình, tiếc là hắn vẫn chưa thỏa mãn, cái hắn muốn không chỉ chà đạp thân thể mà còn cả tâm hồn của nàng.

Không thể chống cự, nàng mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào thứ đồ vật đang gào thét của nam nhân. Đúng như những gì hắn nói, hắn có dương cụ rất lớn, rất dài, Mã Đa căn bản không thể sáng ngang. Theo như suy nghĩ của hắn, toàn bộ nam nhân Tinh Linh tộc không ai có thể so kè bộ phận sinh dục cùng hắn, ngay cả nhân loại cũng khó tìm được một người hàng khủng tới mức này.

Nàng dường như đã hiểu, hắn là một tạp chủng có một không hai, có khuôn mặt đẹp như thiên sứ, thân hình như ma quỷ, ẩn chứa sự cuồng dã của động vật…

Cự vật của hắn đang ngẩng cao hùng dũng, quy đầu màu tím sáng bóng lưỡng dưới ánh sáng mặt trời, từng mạch máu nhỏ li ti trên thân cự vật, thoạt nhìn cực kì kinh khủng, không khỏi khiến nàng nhớ đến những cây cổ thụ…?!

Kì lạ nhất chính là cự vật hơi chếch lên, cong cong như lưỡi liềm. Cong như vậy, khi tiến vào mật đạo của nữ nhân rất dễ dàng ma sát các thớ thịt trong huyệt động, chạm đến điểm G thần bí.

Mạn Toa bỗng nhớ tới dương cụ của Mã Đa, nó trắng nõn và được phủ một chút xíu da quy đầu, nàng thấy đẹp mắt hơn, đáng yêu hơn nhiều so với cái thứ thô dài của Bố Lỗ.

Hai tay run lên bần bật cầm lấy cự vật trước mặt, nàng thực sự kinh ngạc. Bởi vì trước kia cầm của Mã Đa rất vừa một bàn tay, dương cụ sẽ không lòi ra ngoài, nhưng khi cầm của Bố Lỗ, phần lòi ra thậm chí còn dài hơn phần nàng đang nắm.

Tiểu huyệt nhỏ bé của nàng sao có thể chứa chấp tiểu tử kinh khủng bực này cơ chứ?

Nàng bắt đầu sinh ra khiếp sợ, cầu khẩn:

– Bố Lỗ à, ta giúp ngươi làm…làm bằng tay nhé…Ngươi đừng cho nó vào cơ thể ta…

– Nếu biểu hiện của cô khiến ta hài lòng, ta may ra có thể đáp ứng, giúp Mã Đa của cô chiếm được đại tiểu thư Đan Mã.

– Ta…ta nhất định sẽ làm ngươi hài lòng…

– Tốt lắm, cô hãy nói một tiếng “cô là con điếm của ta” cho ta nghe…

– Ta, ta, ta…..ta là con điếm của chàng.

– Ha ha ha! Rất ngoan đó, con điếm kia, mau liếm cho gia gia đi!

Mạn Toa hơi do dự cúi đầu xuống, miệng xinh hé mở, từ từ ngậm vào “tiểu Bố Lỗ”, rất thành thục dùng tay vọc lên vọc xuống, thỉnh thoảng đầu lưỡi còn đánh lên quy đầu nam nhân. Đồng thời tay kia cũng không nhàn rỗi, nhẹ nhàng xoa nắn hai quả trứng nhỏ.

Bố Lỗ sung sướng rên rỉ:

– Thì ra miệng của nữ nhân lại sảng khoái thế này, so với dùng tay còn hơn gấp trăm ngàn lần. Mạn Toa, quả nhiên vì Mã Đa cô cái gì cũng dám làm! Nếu như cô có thể làm ta xuất tinh, ta sẽ giữ gìn cái trinh tiết của cô dành cho Mã Đa. Song nếu cô không làm được, đừng trách ta mượn tiểu huyệt nhỏ nhắn kia dùng một chút, dâng hiến lần đầu của ta cho cô….A a a! Thật sướng làm sao! Chậc chậc, chả trách Tinh Linh tộc dù thanh cao đến đâu cũng không tránh được phải làm chuyện này, nhưng muốn làm thoải mái được như cô thì….Úc…

Bố Lỗ hưng phấn lẩm bẩm, trên mặt tươi như nở hoa. Tuy nhiên Mạn Toa có cảm giác như hắn đang cười nhạo, chế giễu nàng.

Vì Mã Đa, vì bản thân, Mạn Toa giờ đây đành âm thầm lặng lẽ chịu nhục, ra sức nhả nuốt cự vật của hắn. Chỉ là cái thứ đồ này
tựa hồ như có sinh mệnh, vô luận nàng cố gắng như thế nào nó đều sừng sững không ngã. Tận khi tay mỏi nhừ, nàng vẫn không tài nào làm hắn xuất tinh.

Thời gian trôi qua rất lâu, nàng bỗng nảy sinh xung động muốn cắn cái vật xấu xí này một cái.

– Mạn Toa, nhanh nhanh nữa lên, ta sắp ra, ta sắp ra…

Nghe như có vẻ đang trợ uy, Bố Lỗ vừa hưởng thụ sự phục vụ của Mạn Toa vừa thoải mái gào thét.

Mạn Toa đẩy nhanh những nỗ lực cuối cùng, nàng cảm thấy khó mà duy trì thêm được nữa, miệng nhả cự vật ra, trên mép còn vương lại chút nước bọt cùng tinh tương dinh dính, hai tay chống xuống đất thở hổn hển.

– Ta sắp ra rồi, sao cô lại dừng? Muốn Mã Đa bị bêu đầu phải không?

Cả người bị rút hết sức lực, Mạn Toa ngả người bên bờ sông, ánh mắt mơ màng nhìn bóng hình cao to của Bố Lỗ, thở dốc từng ngụm khẽ thốt:

– Ngươi…ngươi tự xử đi! Miệng ta muốn trật khớp luôn rồi, ta không thể dùng miệng hầu hạ ngươi được nữa. Ta, ta cho ngươi là được chứ gì, nhưng ngươi phải giữ lời, không được phép lật lọng tiết lộ bí mật của ta và Mã Đa. Ngươi làm được không?

Bố Lỗ từ trên cao nhìn xuống Mạn Toa đang nằm dưới đất, lạnh lùng nhếch miệng:

– Ta làm được thì sao? Không làm được thì thế nào?

Hít sâu một hơi, hắn nói tiếp:

– Cô cảm thấy mình bây giờ còn khả năng đặt điều kiện với ta nữa à? Ngay cả khi có Mã Đa ở đây, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn đứng bên cạnh chiêm ngưỡng thôi. Hắn nghĩ ta dễ bị bắt nạt, tùy ý chiếm dụng nhà gỗ của ta, đáng tiếc hắn đã quên mất một chuyện, dù thế nào đi nữa các ngươi cũng không thể trong khoảnh khắc giết chết ta, ta lại có đủ thời gian và chứng cớ để tố cáo các ngươi. Toàn bộ Tinh Linh tộc không tin ta, nhưng Tinh Linh Hoàng hậu, bà ấy sẽ khác.

– Mạn Toa ơi là Mạn Toa, đừng trách ta độc ác, có trách thì trách các ngươi dám đến nhà gỗ của ta hành sự. Ta đã giữ khoảng cách, các ngươi lại hết lần này tới lần khác trêu chọc ta. Con mẹ nó, ta có thể chịu đựng được việc bị chà đạp, bị người đời phỉ nhổ, nhưng ta triệu triệu lần không cho phép các ngươi làm chuyện dơ bẩn đó trong căn nhà gỗ của mẹ ta! Mã Đa từng ép ta liếm giày cho hắn, ta liền liếm con đàn bà của hắn. Không những thế, ta còn phải thay cha mẹ ta phá nát tiểu huyệt của cô…Bây giờ hai ta sẽ xuống dưới kia, ta giúp cô tắm rửa sạch sẽ, sau đó ta sẽ rót đầy bụng cô bằng tinh dịch của ta, để cô nếm thử mùi vị của một tạp chủng! Ha ha ha…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.