Cả 2 đã làm chủ được Hỏa nguyên tố thì hắn cũng dạy các nàng luyện đan.
– 2 người chỉ cần chú trọng nhất chính là kiểm soát ngọn lửa của mình, lượng dược liệu tạo thành, còn muốn đảo ngoáy xoay lắc thế nào thì tùy !
Hắn làm mẫu cho 2 nàng mở mang 1 lần, thế nào là ‘Luyện Đan ‘.
Mọi chuyện chỉ bình thường cho đến khi….
– Ví dụ, giống như bây giờ, ta điều khiển được lửa, vậy nên …!
Hắn đạp bung nóc đỉnh nhưng vẫn không có vấn đề gì.
– Thế này nữa….
Hắn lấy ra 1 cái gậy rồi cho vào ngoáy, ngoáy đều như…nấu cám !
Chưa hết, đạt nắp đỉnh lại. Hắn….bắt đầu lắc !!!
2 nàng trố mắt nhìn Vô Thiên rồi nhìn nhau tự hỏi :
” Cái này cũng tính là luyện đan ?”
Hắn đặt lại đỉnh xuống đất, vẫn không có vấn đề gì.
– Đó, chỉ cần khống chế chuẩn, nhất định sẽ chẳng có vấn đề… cho tới khi….thả lỏng 1 chút !!!
Bùm !!!
Cái đỉnh nổ lăn lóc.
Vô Thiên 1 thân đen do bụi bám khiến 2 nàng phì cười.
Hai người giúp hắn tẩy đi bụi bẩn, cũng hiểu lời hắn nói.
Chỉ cần khống chế cực chuẩn, dù là hình thức thế nào cũng không quan trọng.
Nhưng tinh thần lực cần phải mạnh thế nào đây…
– 2 người mới luyện đan không cần vội quan tâm đan thành thế nào, trước hết cứ khống hỏa nắm chắc 7 phần đã, ta sẽ chỉ 2 người khống dược nữa là xong.
Có thể với người khác, khống hỏa mất thời gian, thậm chí cả đời người mới có thể điều khiển ngọn lửa tùy ý, nhưng các nàng thì khác. Ngọn lửa đã ăn vào máu, trở thành bản tâm của mình lẽ nào điều khiển còn khó sao. Chỉ là vấn đề ngày một ngày hai để thực sự nắm chắc, điều khiển được tinh chuẩn từng chút một mà thôi, như vậy cũng tiện giúp các nàng rèn giũa tinh thần.
Nhìn Vô Thiên luyện đan, nàng thấy hắn coi nó như 1 thú vui vậy, tùy ý biến hóa, điều chuyển, chiếc đỉnh cũng như thành 1 vật biểu diễn.Luyện đan như 1 nghệ thuật, mà đan sư như 1 người nghệ sĩ.
Mà phong cách luyện đan của hắn là độc đáo nhất nàng từng thấy, tùy ý biến, không gò bó.
Cốc !
– Ưm…
Tử Dao bị hắn cốc đầu kêu lên 1 tiếng.Phụng má nhìn hắn.
– Mẹ có thể yên tĩnh luyện đan như vậy nhưng em không muốn…em cũng muốn giống như anh !
Hắn nhìn sang Nguyệt Hiên, khẽ cười.
– Ừm, 2 người đâu có giống nhau, nếu vậy, em chỉ cần ngọn lửa của mình nghe lời là được !
– Ngọn lửa nghe lời ?
– Ừm, ngọn lửa của em khác với của mẹ, nó có linh tính hơn, chắc chắn có thể nghe lời em mà, cỏn làm thế nào để nó nghe lời, phải xem cách của em rồi !
Tử Dao gật đầu.
– Vậy ngọn lửa của anh thế nào ?
– Hửm…nó đây !
Trên tay hắn xuất hiện 1 tiểu tinh linh mang theo khí tức nóng bỏng , cơ mà ,vừa nhìn thấy Tử Dao thì quay ngoắt 180 độ, vẻ mặt thân thiện gần gũi, để Tử Dao ôm ấp.
Cũng may, nó là nữ , còn là nam thì dù có hỏa hệ hắn cũng thiến !
– Chủ nhân…cho ta bên cạnh nữ chủ nhân nha….nhoa…
Hỏa tinh linh làm mặt đáng yêu nhìn hắn.
– Được rồi, ngươi có gì thay ta hướng dẫn cho nàng !
Hỏa tinh linh gật đầu lia lịa, chỉ sợ hắn đổi ý.
Tử Dao ôm tiểu tinh linh về phòng.
Nguyệt Hiên chăm chú nhìn ngọn lửa, hắn khẽ lay nàng.
– Mẹ, đổi cho người cách khác.
Trước tiên, người giải phóng Thiên Hỏa đi…
Nguyệt Hiên gật đầu, Thiên Hỏa đốt cháy y phục của nàng.
– Mẹ, kiểm soát nó, để nó không tự đốt cháy y phục của người trước.Bình tâm, không cần vội….
Nguyệt Hiên chậm rãi, thử đi thử lại mấy lần, cuối cùng cũng không đốt cháy y phục của minh nữa.
Vô Thiên để Thủy nguyên tố bao bọc.
– Mẹ, thử không làm bị thương con đi…
Nguyệt Hiên nhíu mày, hắn nói như vậy là có khả năng bị thương ?
Nàng chạm vào Vô Thiên, lớp nước nhanh chóng biến mất, dù Vô Thiên không biểu hiện gì nhưng nàng vội thu tay về.
– Không cần lo cho con, người tiếp tục….
Nguyệt Hiên cật lực khống hỏa, nó không được phép làm tổn hại tới Vô Thiên.
– Mẹ, người bình tâm lại, người có thể giữ tâm mình tĩnh lặng hơn Tử Dao, thì ngọn lửa này cũng sẽ nghe lời, không cần vội.
Nguyệt Hiên hít 1 hơi thật sâu, nàng nhắm mắt lại.
Ngọn lửa vẫn hừng hừng nóng bỏng.
Nàng chạm lấy hắn. Nhưng ngọn lửa lan tỏa quanh Vô Thiên không làm phương hại gì đến hắn, thậm chí còn cháy trên lớp nước kia.
Hắn hôn lên đôi môi căng mọng của nàng.
Nguyệt Hiên cuồng nhiệt đáp trả.
1 khóa học mới bắt đầu.
…
– Tiểu Hỏa hình thành như thế nào vậy ?
Tử Dao hỏi tiểu tinh linh.
– Nữ chủ nhân, trước đó ta chỉ phục tùng chủ nhân tuyệt đối, nhưng sau 1 thời gian , chủ nhân lại trao cho sinh mệnh, cho phép ra nhìn ngắm thế giới bên ngoài…Cũng không nhớ rõ mình được hình thành thế nào nữa…
Tử Dao xoa đầu Tiểu Hỏa.
– Vậy làm sao ta mới có 1 tiểu Hỏa của riêng mình đây ?
– Nữ chủ nhân, người thử liên hệ với Thần Hỏa thử xem ?
Tử Dao gật gù, hai mắt nhắm lại.
Tinh thần liên kết với Thần Hỏa ở sâu trong Hồn Căn.
Đứng trước ngọn lửa rực rỡ, Tử Dao vươn tay đón lấy ngọn lửa.
Thần Hỏa bay xung quanh nàng, chậm rãi nằm gọn trong tay nàng.
Nó giống như 1 con thú nhỏ vẫn còn e ấp, cần phải chậm rãi tiếp thu.
Tử Dao khẽ cười .
– Anh ấy nói ngươi có thể nghe lời ta, không biết có thật không ?
Thần Hỏa xoay vòng vòng, gật gật như đồng ý với lời nàng nói.
– Nha…thật đáng yêu !
Thần Hỏa lại xoay quanh nàng, nàng vui, nó cũng vui.
– Sau này cần ngươi giúp đỡ nhiều ah…
Thần Hỏa lại gật gật.
Thấy Tử Dao tỉnh lại , Tiểu Hỏa hỏi : ” Thế nào rồi ?”
Tử Dao khẽ cười, ngọn lửa đỏ rực tinh khiết bừng lên trong tay nàng, tùy theo ý nghĩ của Tử Dao.
Vô Thiên sau khi cùng Nguyệt Hiên ‘ trao đổi kinh nghiệm ‘ thì tới tìm Tử Dao.
Nàng ôm chầm lấy hắn, khoe lấy ngọn lửa trong lòng bàn tay.
Hắn xoa đầu nàng.
– Tử Dao khiến anh bất ngờ đó !
Tử Dao được hắn bế lên, 2 má hồng hào, đầu hơi ngẩng cao ,kiêu ngạo nói :
– Tất nhiên rồi…
– Đi, đưa em ra ngoài chơi, chịu không ?
– Được !!!
Nàng hôn cái chụt vào má hắn.