Không biết cố tình hay cố ý, cửa sổ phòng của Nguyệt Hiên lại hé mở. Nếu điều chỉnh một chút thì hắn vừa có góc tuyệt vời, lại có thêm lí do để lươn lẹo với Tử Dao.
Gió mát như mang theo hương thơm cùng hình ảnh mĩ nhân trần trụi đầy gợi cảm như liều thuốc mê hoặc.
Còn gì tuyệt vời hơn !
Mái tóc đỏ rực, sậm hơn so với của Tử Dao, có vẻ quyến rũ ma mị hơn.
Vẻ đẹp của nàng là vẻ đẹp thành thục, so với Tử Dao không hề kém, có phần mặn mà hơn.
Khuôn mặt thanh cao, có nét cương chính, cũng có kiều diễm, nhiều thêm vẻ uy nghiêm .
Nếu như Tử Dao như một thiên sứ, Nguyệt Hiên mang phong thái, khí chất của bậc nữ hoàng.
Hắn thỏa mãn thu lại con mắt. Mĩ nhân là để thưởng thức ah…
Nguyệt Hiên nhìn về phía hắn, khẽ mỉm cười.
‘ Hóa ra nàng biết ! Trực giác của nữ nhân, thật đáng sợ ‘
Hắn chỉ khẽ cười.
Vô Thiên nhìn bầu trời đêm, cảm giác thư thái .
- Ah….đúng là thật tuyệt !!!
Hắn khẽ thốt lên.
- Mịa nó, tính làm anh hùng bóng đêm hả !
Tuy chỉ là mấy tên Cao Thủ cảnh đuổi nhau rượt qua rượt lại nhưng cũng hết sức ngứa mắt. Nhất là khi có 1 tên có ý định lao về phía này rồi.
Hắn khẽ cười, lẩm bẩm.
- Có giỏi thì húc thử coi !
Tên kia quả thực phi như tên bắn và đâm phải đá cứng vậy.Thân thể bị đánh bật ngược lại, kẻ đuổi theo sau may mà hãm phanh kịp thời, không thì cũng đi đời nhà ma !
Trận pháp của hắn không chỉ có phòng ngự không thôi mà còn có cả phản lực. Dưới Thánh cảnh công kích sẽ bị phản lại gấp 5 lần lực công kích tác động lên.Thế nên là…
Kẻ phía sau kia sau 1 hồi rượt bắt thù chỉ việc nhẹ nhàng xuống hốt xác mục tiêu.
Hắn không rảnh mà quan tâm bọn chúng .Hắn trở lại phòng, Tử Dao vẫn còn chìm đắm trong Thiên Hỏa Phần Quyết mà Nguyệt Hiên truyền lại cho nàng.
Tử Dao vẫn chưa hồi tỉnh, hắn đi tìm Nguyệt Hiên nói chuyện.
Nàng ra mở cửa, chỉ mặc 1 bộ y phục mỏng hồng phấn vô cùng bổ mắt.
Nguyệt Hiên cũng có phần ngượng, mặt nàng thoáng hồng khi mà hắn cứ chăm chú nhìn như vậy.
-
Ân nhân tới tìm ta có chuyện ?
-
Ừm….mà đừng gọi ta là ân nhân, ta đang là con rể của mẫu thân đại nhân người ah ! Mẫu thân, ta muốn cùng người ra ngoài một chút !
-
Ân…vậy để ta đi thay đồ…
Vô Thiên híp mắt, hắn ghé sát vào tai nàng, thở từng hơi nóng rực. Bàn tay chạm vào đầu ti, khẽ vo nó, 1 tay nắn lấy cặp mông đầy đặn của nàng.
- Mẫu thân, người thực quá câu dẫn người ta mà !!!
Nguyệt Hiên hơi run lên thoáng chốc, khuôn mặt ửng hồng rên nhỏ.
Chỉ 1 chốc, âm huyệt nàng đã đẫm nước rồi.
Hắn khẽ đẩy nàng tựa vài bàn, nâng 1 đùi nàng lên, long trụ nhắm thẳng mà tiến vào âm huyệt ẩm ướt chật ních.
Tiếng Phạch phạch vang khắp căn phòng hòa cùng tiếng rên rỉ câu hồn của Nguyệt Hiên.
Hắn vừa nhấp, vừa đánh vào cặp mông đẫy đà của nàng. Đến cuối cùng gầm lên 1 tiếng rồi phóng xuất vào tận tử cung nàng.
Nguyệt Hiên thở dốc.
Nàng có phải chọc phải thiết tinh gì không, phương diện này quả thực bưu hãn mà !
Vô Thiên sau khi xuất đầy tử cung nàng thù kìm lại dục hỏa.
- Mẫu thân đại nhân quả thực mê người ah…
Hắn khẽ kêu, hôn nhẹ lên môi nàng.
- Ân, chỉ cần…con thích ….là được rồi…
Hắn khẽ cười, xem ra Tử Dao có người cứu cánh rồi ah…
Tuy mê dâm háo sắc là vậy, nhưng hắn chưa quên mục đích tới đây.
-
Mẫu thân, chúng ta ra ngoài 1 chuyến !
-
Ừm….không phải tại con sao, đến bây giờ ta còn chưa thay đồ xong ?
Mọi tội lỗi bị đẩy lên người hắn, Vô Thiên chỉ khẽ cười.
- Ân, một phần cũng do mẹ quá xinh đẹp, khiến con không kìm lòng được mà ?!
Vô Thiên tiếc nuối, bóp mông nàng 1 cái rồi mới chịu rời đi.
Nguyệt Hiên nguýt hắn 1 cái, đổi lấy 1 bộ y phục lam sắc, tôn lên dáng vẻ mê người của nàng.
Nàng còn đeo thêm 1 chiếc mạng che đi dung nhan. Dù sao nàng cũng không thích quá nổi bật.
Cả 2 bước ra ngoài Nguyệt Dao Phủ, sóng vai trên đường .
Đan Thành náo nhiệt, buôn đan bán dược, không chỉ vậy, còn nhiều người tới trao đổi lấy đan dược nên dường như thứ gì cũng có ở đây.
Đại bộ phận đều là đan dược tứ phẩm trở xuống , còn hàng ngũ phẩm trở lên thì phải đấu giá mới có.
Hắn đi tới đâu, vét dược liệu tới đó, đan thì hắn không cần.
Tới cửa Đấu Giá Hội, hắn đặt lấy 1 phòng thượng hạng rồi cùng Nguyệt Hiên tiến vào.
Buổi đấu giá chưa diễn ra nên vẫn còn khá nhiều thời gian, hắn liếc nhìn Nguyệt Hiên, đặt 1 cái cấm chế rồi kéo nàng vào lòng mình, kéo váy của nàng lên, bàn tay mò mẫm tìm tới 2 trái đào tiên, long trụ lại trở về huyệt động sinh ra dành cho nó.
Dù cho bên trong ầm ĩ thế nào thì bên ngoài cũng không lọt nổi 1 tiếng động.
Cả hai quấn lấy nhau 2 hiệp nữa thì buổi đấu giá mới chính thức bắt đầu.
Nguyệt Hiên thở dốc, nghỉ ngơi, để âm huyệt ôm lấy long trụ. Hắn chăm sóc 2 trái đào tiên mọng nước của nàng.
- Mua nó đi mẹ !
Hắn khẽ nói.
Nguyệt Hiên tận lực ,kiềm chế lắm mới thốt được lên.
- 1000 vàng !
Đám người im lặng như tờ.
Cỏ Linh Đàm chỉ là dược liệu cấp 3 cũng không đáng giá xấp xỉ 1 linh thạch như thế. Vậy mà người này mở miệng đã đặt giá trên trời khiến bọn họ im lặng không biết nói gì.
- Tốt lắm mẹ…người thực quá đã !!!
Hắn lại nhấp không ngừng vào âm huyệt âm ỉ nước của nàng.
Tiếng ” Thành Giao ” đã vang lên, Nguyệt Hiên vén lại váy, ra cửa nhận đồ giao tiền rồi trở lại, ngồi xuống dương vật sừng sững ướt đẫm dâm thủy của nàng.
Hắn đè nàng xuống ghế, nhấp một hồi rồi phóng xuất vào tử cung nàng.
Lần này tiểu đệ mới ý thức tự giác mà thu miễn, buông tha cho Nguyệt Hiên.
Hắn để nàng dựa vào lòng mình, hít hà hương thơm cơ thể quyến rũ của nàng.
-
Mẹ, người thật quyến rũ ah…
-
Hừm…còn con muốn làm chết ta rồi…
Nguyệt Hiên u oán, nàng dí tay lên trán hắn. Vô Thiên vận linh lực ,thay nàng điều tiết lại cơ thể.
Từ đầu đến cuối, hắn để nàng ra giá mua đồ.
Chỉ cần là dược liệu liền mua. Đám người kia phỏng đoán người trong phòng là 1 đan sư, bởi ngoại trừ dược liệu thì không mua gì nữa.
Mà đối với đan sư ra thì còn gì hấp dẫn bằng dược liệu và đan phương, lô đỉnh ,hỏa diễm ?
Hai người trở về, Tử Dao vậy mà vẫn chưa tỉnh ? Khóe mắt nàng nhỏ lệ, hắn chạm tay lên má nàng, Thần lực chuyển động.
- Vợ yêu,thanh tĩnh, dù có chuyện gì, ta sẽ luôn bên cạnh em !
Hắn chỉ có thể giúp nàng đến thế , mọi chuyện còn lại, phải dựa vào nàng rồi.
Nhưng với Tử Dao, chỉ cần câu nói của hắn như vậy là đủ.
Nàng tự tin vào bản thân mình , cũng chỉ là 1 cái pháp quyết , chỉ là 1 cái Thiên Hỏa mà thôi…
Tử Dao tiến lên, xông vào giữa ngọn lửa .
Tinh thần nàng như bị đốt cháy, thống khổ, nhưng nàng tuyệt không kêu 1 tiếng.
Trung tâm ngọn lửa là Thiên Hỏa thuần khiết nhất, ngưng đọng thành 1 đóa liên hoa.
Mà đóa liên hoa này bay tới chỗ nàng , lượn lờ xung quanh rồi nhập thể.
– Đây là ?!
Cả Tử Dao cùng Vô Thiên thốt lên.
Y phục của nàng bị thiêu rụi, ngọn lửa phát ra trên cơ thể mang theo áp bách , vừa mang theo sinh mệnh, vừa mang theo hủy diệt .
Vô Thiên dựng 1 cấm chế xung quanh để nhiệt lượng tỏa ra không hủy diệt cái chỗ này.
Khóe miệng tươi lên 1 vòng.
Vợ của hắn cũng không đơn giản nha….Từ Thiên Hỏa tiến hóa thành Thần Hỏa…tương lai chắc chắn thành Thần.
– Chậc…
Hắn nhìn nàng mà cảm thấy hưng phấn đến lạ, chỉ muốn lập tức đè nàng xuống.
Có điều, Tử Dao phải tỉnh lại đã.
Tử Dao mắt phượng hé mở, tâm nhãn vậy mà cũng chuyển thành màu đỏ lửa rồi…
Nàng chưa kịp kêu lên đã bị Vô Thiên xô ngã, long trụ tiến nhập huyệt động để cả 2 cùng thăng thiên 9 tầng trời.