– Làm sao….làm sao Hồn Căn của ta lại hỏng rồi ? Làm sao !!!!
Đan Thanh Duy gào lên như điên loạn.
Lão cha Đan Tùng bất lực nhìn con trai bên cạnh là người phụ nữ Hồ Mậu Tuyết nức nở khóc đến ngất đi.
Trải qua 1 ngày….
Đan Thanh Duy đè Hồ Mậu Tuyết xuống, dương vật thúc thẳng vào cái âm đạo rỉ nước.
– Đồ con điếm chó chết, ta đến bắt ngươi làm vợ mà còn dám từ chối, ta sẽ chơi chết ngươi !!! Chơi chết ngươi !!!
Tinh dịch bắn tóe loe lên mặt Hồ Mậu Tuyết, bà ta lại ngậm lấy dương vật của con trai mút lấy mút để, rồi lại chổng mông lên, để Đan Thanh Duy tiếp tục đâm dương vật vào.
Trong mắt bà ta cũng tràn đầy cừu hận, không phải hận con trai, mà kẻ đã biến nó thành thế này…, đã hủy hoại nó thế này !
– Duy nhi, cứ trút bỏ lên người ta, mẫu thân sẽ thay con gánh hết !!!
– Con đĩ , câm mồm, mẫu thân ta làm còn sướng hơn ngươi, ngươi không so sánh được với người !!!Cái dâm huyệt ngươi không bằng 1 phần của người !!! Ngươi không xứng, mãi mãi không xứng !!!
Cơn điên loạn cuồng dâm phát tiết tới xế chiều mới kết thúc.
Đan Thanh Duy phủ phục trên ngực Hồ Mậu Tuyết.
– Mẫu thân, làm sao người ra nông nỗi này?
Đan Thanh Duy có chút hồi phục tinh thần, dương vật vẫn căm trong âm huyệt Mậu Tuyết .
– Không sao, đừng lo cho ta…nào, con trai, lại tới đi !!!
– Ừm…mẫu thân là nhất !!!
Nhục dục xác thịt lại vang lên đều đặn.
Cơ mà sau vài cái nhấp, tinh dịch trắng ếu đã rỉ vào đầy âm huyệt.
– Có lẽ con mệt rồi, nghỉ ngơi chút đi…
Hồ Mậu Tuyết kéo gã lại nằm xuống lên người mình.
….
Tử Dao tỉnh dậy, nàng ngước lên nhìn hắn vẫn chăm chú nhìn nàng chỉ khẽ cười, chỉ là bên dưới hắn vẫn cương cứng bên trong nàng.
– Anh…khó chịu lắm không ?
Vô Thiên vuốt má nàng.
– Nó không nỡ làm em phải mệt mỏi đâu….
Nói vậy chứ trong lòng vẫn phải vận Thanh Tâm Chú lên để áp chế người anh em của mình để chứng minh cho nàng.
Thấy nó xìu xuống thật, Tử Dao cũng không muốn chọc để nó gây khó chịu cho Vô Thiên. Nàng nằm trong lòng hắn, nói chuyện phiếm .
– Ân, chúng ta sẽ làm gì ở đây ?
Nàng khẽ hỏi.
– Ừm, ta dự định mở 1 cái Đan Lầu , luyện đan dược bán, cũng giúp 2 người tu luyện !
Nhắc mới nhớ, trong đầu lóe lên 1 ý nghĩ lớn mật.
– Ừm…anh không sợ Đan Các tới gây sự sao ?
– Sợ thì anh đã không mang mẹ con em đi !
– Ừm…
– Bảo bối, còn thứ này cho em nữa… 1phần em dùng, 1 phần cho mẹ em…
– Đây là ?
– Thức tỉnh Huyết mạch Phượng Hoàng, các em vốn không phải ở Phượng Hoàng Sơn, nơi thủy tổ là ở Phượng Hoàng Cổ Trấn, nằm dưới Phượng Hoàng Sơn mới đúng, chỉ là trước kia có 1 vụ đồ sát toàn tộc, truyền nhân duy nhất khi đó tự phong huyết mạch lại, che giấu tung tích , cũng phân tách Thiên Hỏa ra mấy phần mà giấu đi .Một thân một mình trở lại Phượng Hoàng Sơn nhằm phục tộc. Tuy nhân thủ khôi phục 1 phần nhưng do thiếu khuyết Thiên Hỏa cùng Huyết mạch nên sức mạnh suy giảm mạnh.
Tử Dao nhận lấy, khoanh chân xếp bằng, dưới sự thúc đẩy của hắn, huyết mạch chậm rãi tự phá phong mà hiển lộ, Tử Dao như thay 1 lớp áo mới, nàng càng đẹp hơn.
Thiên Hỏa quay lại bản tâm , Phượng Huyết lưu thông , mái tóc nàng chuyển sang màu đỏ rực của lửa tinh khiết.
1 tiếng phượng hót thánh khiết vang lên.
Nguyệt Hiên cũng vậy mà tới, hắn đưa cho nàng thức tỉnh.
Phượng Hoàng bay xung quanh Tử Dao, giúp nàng từ Tinh Anh cảnh giới 5 cấp tăng thêm 2 cấp lên tới cấp 7.
Trên mi tâm cũng xuất hiện ấn kí phượng hoàng đỏ rực.
Tử Dao tỉnh lại, ôm trầm lấy hắn.
Nhận ra còn có mẫu thân đang luyện hóa nên yên lặng, mặc lại y phục chỉnh chu.
Tiếng phượng hoàng hót lên 1 tiếng, trên mi tâm dần hiện 1 dấu ấn phượng hoàng .
Có điều…
Y phục trên người nàng bị Hỏa Phượng thiêu cháy, 1 thân thể hút mắt làn sao thoát khỏi đôi mắt của hắn.
Tử Dao phụng má, đứng trước mẫu thân che đi, bắt hắn quay đầu đi chỗ khác…
Tuy Nguyệt Hiên vẫn là Đế cảnh giới 8 cấp nhưng chắc chắn nàng bây giờ mạnh hơn lúc trước nhiều !
Nàng thở ra 1 tiếng, liền quỳ phục xuống đất, không quan tâm trên người.
– Đa tạ ân nhân cứu giúp, Nguyệt Hiên đời này không quên, nguyện vì người dầu sôi lửa bỏng cũng không từ !
Nàng không hề ngẩng đầu lên dù chỉ 1 chút, thành tâm mà cảm tạ, toàn tâm toàn ý bái phục, cho dù hắn có muốn thân thể nàng cũng đồng ý.
‘ Hazzz, cứng đầu đúng là do di truyền mà !’
– Mẫu thân đại nhân, bây giờ người là mẹ vợ của ta ah !
Hắn cùng Tử Dao đỡ nàng đứng dậy.
Vô Thiên thừa cơ đảo mắt nhiều một chút.
– Dầu sôi lửa bỏng thì không cần…2 người làm vợ ta thì tốt quá !!!
Vô Thiên cười gian, liếc mắt nhìn nàng liền bị Tử Dao nhéo đến đau điếng.
– Mẫu thân, để con trị !
Tử Dao kéo hắn ra ngoài.
Nguyệt Hiên ánh mắt lấp lánh, có thể người khác không để tâm, nhưng nàng để tâm.
Chỉ cần hắn muốn, nàng sẵn lòng dâng hiến !
…
– Anh……nếu…chỉ nếu thôi nha…nếu mẹ cũng làm vợ của anh…thì sao ?
Tử Dao trong lòng hắn ỉ ôi.
– Thì cưng chiều yêu thương cả hai chứ sao, chỉ cần ta còn chút hơi thở, nhất định sẽ bảo vệ các nàng chu toàn !
– Dâm ma !
Tử Dao nhéo hắn 1 cái rõ đau. Chuyện phía hắn đã xong, còn bên mẫu thân nàng nữa….
– Nha đầu, em đang nghĩ gì đó !
Hắn thì thào bên tai để Tử Dao đỏ mặt không thôi.
– Tay anh đang làm gì đó !
Cặp ngực vĩ đại được hai bàn tay nâng niu chăm sóc khiến chủ nhân nó vô lực phản kháng, tựa vào người hắn mà rên nhỏ.
…
Đan Thành chính là nơi mà các Đan Sư ao ước tới, ở đó có 1 tên đan sư cấp 7 và cấp 8 nên lúc nào người tới cũng đông như hội.
Người tới cầu đan, kẻ tới lĩnh hội. Đan Thành giống như Tổng bộ cao nhất, quyền lực ngang ngửa với Khí Thành của các khí sư.
Dưới Đan Thành chỉ huy chính là Đan Các, cánh tay nối dài vươn đi khắp nơi.
Là 1 trong 3 thế lực hùng mạnh không ai muốn chọc tới nhất.
Đan Các Tổng bộ nằm tại Đan Thành, Đại Nam Đế Quốc, phía Nam giáp với Thổ Chu Quốc có Khí Thành, phía Bắc giáp với Phượng Hoàng Sơn kéo dài. Phía Đông giáp với Lưỡng Nghi Quốc , Tây giáp Rừng Rậm Chết Chóc và Sa Mạc Vô Tận.
Hắn tới Đan Thành, một phần là vì tư thù giúp 2 người chơi lại Đan gia 1 vố, 1 phần là vì sự nghiệp giang dở !
Có điều, tạm thời trong nhà có 2 đại mĩ nữ nên tạm không tiện ra ngoài hành sự. Thôi thì hành sự trong nhà vậy….
Thân thể của Nguyệt Hiên cũng rất là tuyệt vời nha, nhìn qua 1 lần vẫn chưa đủ, nhất định phải nhìn thêm !
Vô Thiên hắc hắc cười tà, 2 mắt sáng như đèn pha ô tô bắt đầu hành động!