Vị Thần Vô Danh – Chương 5 – Botruyen
  •  Avatar
  • 50 lượt xem
  • 3 năm trước

Vị Thần Vô Danh - Chương 5

– Oa….thật là….tuyệt quá…..

Hai mắt hắn lấp lánh ánh sao, độ phân giải cực khủng, chi tiết sắc nét vô cùng…

– Cái gì tuyệt ?!!!

– Tất nhiên là thân thể…..ặc !

Tử Dao véo lấy tai hắn, kéo ra khỏi bụi cây rậm rạp, trở về phòng tắm của mình rồi mặc kệ hắn luôn…

~ Vợ à….

– Ai là vợ ngươi !!!

Trong giọng nàng hơi tức giận, nhiều hơn là ấm ức.

– Thôi mà….chẳng qua là đi rửa mắt chút thôi….

– Ta không đủ để ngươi rửa mắt hay sao ?

Tử Dao hờn giận, gạt phắt tay hắn xoa bóp hai vai nàng.

Vô Thiên mặt dày, 2 tay khư khư ôm chặt lấy ngực nàng.

Tử Dao vùng vẫy 1 hồi rồi thôi.

– Chẳng lẽ ta không đủ vừa mắt ngươi sao ?

– Không…em rất tốt…người đẹp nhất mà anh yêu…

– Vậy sao vẫn còn đi rình trộm nữ nhân tắm ?

– Ặc…thói…thói quen khó bỏ….cơ mà chỉ cần có em bên cạnh, anh nhất định sẽ không như vậy nữa…được không ?

Tử Dao hơi quay đầu lại.

  • Nhìn thẳng vào mắt ta….

    4 mắt nhìn nhau đối diện trực tiếp. Tử Dao vươn mình, chủ động hôn lấy hắn.

    Nhưng nàng chưa dám quá chủ động, môi chạm môi bên ngoài, cái lưỡi không xương mơn trớn nàng, cạy hàm ngọc, tìm đến với lưỡi nàng cạ nhẹ.

    Từ chưa quen chuyển thành phối hợp nhiệt tình.

    Tử Dao mặt mày đỏ bừng, thở dốc. Bầu ngực phập phồng theo nhịp thở của nàng.

    Tử Dao nghịch ngợm, nàng giật mạnh, kéo hắn vào trong, y phục sũng nước.

    Vô Thiên chỉ khẽ cười.

    Nàng lấy 2 tay hắn khoác lên người mình, dựa vào ngực hắn.

    Nếu đã ngầm cho phép, vậy thì không làm gì có phải quá phụ lòng nàng rồi không !

    Hắn miết nhẹ 2 bầu vú, bầu vú lớn hơn bàn tay hắn 1 chút, lại săn chắc, mềm mại , đàn hồi, cho cảm giác thật thích thú !

    2 đầu núm hồng hào như hạt đỗ khiêu khích hắn.

  • Ưm…anh….thấy …thế nào….?

    Tử Dao che miệng không muốn rên lớn, gặng lắm mới nói được một câu.

  • Ừm…vợ anh tuyệt nhất ! Nào…em yêu, không cần kìm nén như vậy, anh thích em dâm đãng 1 chút …

    Tử Dao hừ 1 tiếng, nhưng tiếng rên rỉ rõ ràng hơn, không bị kìm nén như trước.

    -Ư…..ưm…….nha…..ah….ngự…ngực em….làm…làm so…sao vậy….ah…..uh….ummm…..ah….chỗ…chỗ đó…..ưm…..

    Đầu ngón tay chui vào âm huyệt ẩm ướt, khuấy đảo một hồi nhưng tuyệt nhiên không đi quá giới hạn.

    Chỉ một chút liền đã khiến Tử Dao đạt tới cao trào.

    Nàng xụi lơ trong vòng tay của hắn, mặt ngọc ửng hồng.

    Hắn bế nàng ra khỏi nước, linh lực hong khô nước còn đọng trên người nàng, lấy 1 tấm khăn quấn lấy thân thể của nàng .

    Tử Dao vòng tay ôm lấy cổ hắn ,mặc trên người hắn còn sũng nước.

– Nào, ngoan ngoãn 1 chút ….

– Không muốn !!!

Tử Dao ngúng nguẩy. Hẳn là đang trả thù đi.

Tử Dao hơi lúng túng, nàng muốn cởi đồ thấm nước của hắn ra mà loay hoay một hồi mới chỉ cởi được chiếc áo xuống.

Hắn nắm lấy ngọc thủ của nàng, bế nàng kiểu công chúa.

– Được rồi…chồng em cũng là người thôi ….

Linh lực tỏa ra tự hong khô hết thảy để Tử Dao bĩu môi.

Vô Thiên mang nàng về phòng.

– Không cho chạy đi rình mò nữa !!!

Tử Dao lí nhí nói, mặt đỏ thêm đỏ, trông thật đáng yêu.

– Ừ, vợ yêu là nhất !

Tử Dao khẽ nép sát người, dán thân nàng với thân hắn.

Vô Thiên 2 tay ôm lấy 2 bầu ngực màu mỡ không khỏi thầm kêu ‘ Vợ mình đúng yêu tinh trời sinh mị hoặc ‘

Vô Thiên nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể nàng, đả thông kinh mạch…mà Tử Dao lại thiếp đi lúc nào không hay, nhưng nàng vẫn 1 mực dán lấy hắn, như mèo nhỏ cuộc người trong lòng để hắn bao bọc lấy.

Chỉ khổ cho tiểu đệ sừng sững nhưng vẫn phải nhẫn nhịn vì 1 tương lai tươi sáng ah

….

Tử Dao tỉnh dậy, cảm giác ấm áp, xoay lại nhìn thì thấy hắn ôm lấy nàng như cũ . Khuôn mặt đẹp trai hiền hòa đến lạ, khiến nàng thêm say đắm.

‘ Sao lúc ngủ và thức lại khác nhau vậy chứ ‘

Còn nữa, thứ gì cộm lên bên dưới quần , cọ vào thân dưới nàng.

Tử Dao vươn tay chạm tới, đầu óc chợt tỉnh táo. Làm sao nàng không biết đó là thứ gì. Nhưng lá gan của nàng to hơn trời, Tử Dao vẫn muốn thử nắm lấy.

– Ưm…ah…

Nàng khẽ kêu. Vừa to lớn , hơi thô , còn rất ấm nóng !

Cứng cáp như vậy, lại còn như đã nhịn lâu lắm rồi ah…

Nàng khẽ liếc nhìn hắn, ngọc thủ nhẹ nhàng vuốt lấy long trụ.

– Đồ ngốc…

Nàng khẽ kêu, ngọc thủ bám trụ . Hắn khiến nàng ra, nàng cũng phải khiến hắn xuất ! Tinh hiếu thắng trong người nổi lên. Tử Dao không biết, con sói đã thức giấc và đang tận hưởng chăm sóc của vợ yêu mà thôi.

Tử Dao vuốt ve một hồi, loay hoay thêm một lúc mãi mới khiến nó xuất ra.

Tay nàng ướt đẫm tinh dịch nóng hổi.

– Vợ yêu…

Tử Dao giật mình, nhìn hắn hưởng thụ nhìn nàng khiến nàng không khỏi xấu hổ.

Hắn ôm nàng, để nàng nằm trên người mình.

– Khi….khi nào…chúng ta đại hôn…

– Hửm, không ngờ vợ yêu lại gấp gáp như vậy….

– Lỡ…lỡ như bọn chúng lại đến…..

Tử Dao giờ đây đã chắc chắn giao phó cho hắn, nàng cũng có lo sợ của nàng.

– Không cần lo, tin tưởng vào chồng em…còn đại hôn, em thích lúc nào liền diễn ra lúc đó đi…

– Ân…

Tử Dao gật đầu, ngoan ngoãn nằm trên người để hắn vuốt ve.

– Tiểu thư, gia chủ cho gọi người tới đại sảnh !

Tiếng của thị nữ bên ngoài phá hỏng không khí thân mật.

– Biết rồi !Lui đi.

Nàng đáp lại 1 câu, có chút mất mát.

Hắn giúp nàng mặc lại y phục rồi chải chuốt tươm tất.

– Đi đi, anh sẽ luôn bên cạnh em !

Thân ảnh hắn lại biến mất.

Tử Dao khẽ cười ,vui vẻ gật đầu rồi bước ra ngoài.

Nếu đã ở đại sảnh, hẳn là có chuyện quan trọng gì đây…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.