Vị Thần Vô Danh – Chương 4 – Botruyen
  •  Avatar
  • 54 lượt xem
  • 3 năm trước

Vị Thần Vô Danh - Chương 4

Tử Dao tỉnh lại, trên người khoác 1 cái áo choàng lông ấm áp nằm trên giường của mình.

Trên bàn còn có 1 bộ y phục sắc đỏ kim gấp gọn.

Tử Dao khuôn mặt thoáng ửng hồng.

Tối qua vậy mà nàng lại ngủ trong lòng hắn.

Khoác y phục lên người, mới thấy hết được sự đặc biệt của nó.

Không chỉ vừa vặn linh hoạt, đẹp về ngoại hình, nó khiến tinh thần nàng rất dễ chịu, khí chất đặc biệt…

Tử Dao bước ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của chính gia nhân hầu hạ.

– Dao Nhi….

– Mẫu thân…

– Dao Nhi,…đây là….

Tử Dao chỉ khẽ cười.

Mẫu thân cũng không hỏi gì nàng nữa.

Trên người con gái có thêm 1 tầng khí chất cao quý , dù là nàng cũng nhìn không ra.

Tử Dao lại bước lên cao đài với khăn che mặt quen thuộc, nhưng bộ y phục của nàng thực nổi bật, tôn lên vẻ đẹp cùng khí chất của nàng khiến đám nam nhân sôi sục.

Nàng liếc mắt nhìn đám người, vô tình phát hiện hắn đứng cách đó khá xa dựa vào cây mà mỉm cười với nàng.

Trong lòng Tử Dao nhộn nhạo.

– Luật cũ, thắng ta rồi mới có tư cách bàn chuyện hôn sự !

Tiếng hò reo bên dưới kêu gào.

Nếu không phải tộc quy, bắt buộc chọn người mạnh hơn mới có tư cách cùng tộc nhân kết hôn thì cũng chẳng cần tới những trận đánh vô nghĩa này rồi.

Lại có thêm 1 tên bại trận rút lui…

– Nương tử, về làm phu nhân bên cạnh Hồng Y Giáo chúng ta đi…

1 cái kiệu 4 người khiêng từ trên trời hạ thấp để 1 tên nam thiếu từ bên trong kiệu phi ra.

– Hồng Y Giáo là cái thá gì ! Nương tử, về làm áp trại phu nhân cho Độc Bá Sơn ta đi.

1 tên khác đô con hung hãn hơn cùng phi tới.

– Hồng Quảng, Độc Bá Sơn, 2 ngươi chỉ xứng làm thảm trải đất cho nàng cùng ta bước lên thôi !!!

1 tên khác chui từ đâu ra đạp lên đầu Độc Bá Sơn cùng Hồng Quảng để tiến lại gần chỗ Tử Dao.

– Hắn chui ở đây ra này….

1 tên nào đó không biết sợ là gì kêu lên khiến tất cả mọi người hướng về phía 1 con Kim Ưng là yêu thú phi hành.

Tử Dao mong chờ nhìn về phía hắn, chỉ là đã không thấy nhân ảnh hắn đâu nữa.

– Em tìm cái gì nữa….

Thanh âm vang vọng bên tai khiến nàng vui vẻ.

Hắn đã từ phía sau ôm lấy eo nàng trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.

Còn Vô Thiên bồi 1 cước giữa mặt tên nam thiếu phi thân tới kia…

– Ngươi….làm gì vậy ?!!!

– Giải quyết việc này, xóa bỏ phiền phức cho em !

Hắn thì thào vào tai nàng khiến nàng càng thêm xấu hổ. Dù sao, thân mật như vậy giữa nơi đông người khiến nàng muốn tìm lỗ mà chui xuống.

Quả không sai, 2 người thân mật đã trở thành trung tâm của mọi ánh mắt.

– Nếu các ngươi đã tự giác tập trung nhìn về phía này rồi thì…..mỗi tên ở đây khôn hồn nhả ra trăm vàng !

– Hừ….ngươi là cái thá gì mà bắt chúng ta trả tiền, còn không mau cút xuống !

Đám người này tới Tinh Anh cảnh giới còn chưa tới, hắn chỉ cần thả ra chút uy của Cao Thủ cảnh giới đã đủ nghiền ép hoàn toàn !!!

Hắn chạy tới trước mặt Hồng Quảng cùng Độc Bá Sơn, 2 tay lăm le…. lục lọi 1 hồi.

– Không có gì thú vị, mau xì tiền ra !

Thanh âm nhẹ nhàng như không nhưng mang theo uy áp đè nặng trong câu nói khiến chúng không thể không nghe.

– Tên kia là Tô Bội Thanh của Tô gia, hắn chắc chắn có nhiều tiền hơn chúng ta nhiều !!!

Cả Hồng Quảng cùng Độc Bá Sơn chỉ vào tên nam thiếu vừa rồi coi 2 người như tấm đệm, vậy thì cũng phải ăn miếng trả miếng một chút mới chịu.

Vô Thiên liếc mắt nhìn qua Tô Bội Thanh, cười tà…

– Khà khà….nào, nghe nói ngươi giàu lắm, phú hào phải không, không nhả ra ngàn vàng thì ngươi sẽ biết tay ta !!!

Tô Bội Thanh vừa đột phá Tinh Anh cảnh giới không lâu, ôm hi vọng tới đây , chỉ là không ngờ lại xảy ra 1 màn này.

Hơn 200 người cứ đứng như tượng, không thể nhúc nhích cho tới khi hắn đến gần. Và 1 điều là chắc chắn phải xì tiền ra !!!

– Nào, phí chào hỏi đã xong, tiếp theo là….phí đất đai, thuế không khí, phí ngắm giai nhân….mỗi loại 100 vàng …

Quả là chỉ cần có sức mạnh, sẽ không có kẻ nào dám phản kháng.

Hắn đây là muốn moi sạch túi tiền của đám người này ah.

Vơ vét nửa ngày trời mới thả bọn họ rời đi…

– Ngươi ….chính là người mà Dao Nhi nhắc tới ?

Mẫu thân của nàng bây giờ mới ra mặt.

Dù sao ,nàng cũng muốn xem con rể mình có tài cán gì !

– Hửm….đúng vậy !

Vô Thiên nhẹ nhàng đáp như không, khiến nàng bất ngờ…

– Mĩ nhân xinh đẹp đây hẳn là thân mẫu của Tử Dao đi….

Uy áp bậc Đế cảnh giới không hề có tác dụng gì với hắn, nhìn Vô Thiên vô cùng nhàn nhã.

– Ầy dà…mẫu thân đại nhân, để dành lực lượng lo đám thích xen chuyện nhà người khác đi…

– Hử ?

Nàng thu hồi lại khí thế, liếc nhìn bầu trời che kín bởi những chiếc thuyền bay.

  • Mà thôi, chuyện này…vẫn cứ để mình ta xử lí được rồi !!!

    Vô Thiên xoay người lại, nhìn đám người phía trên cao cao tại thượng nhìn xuống phía hắn.

  • Các ngươi nếu đã mang tiền tới rồi…..vậy thì, ta sẽ nhận !!!

    Hắn khẽ cười, bàn tay lật úp, toàn bộ số phi thuyền đó bắt đầu như chim rụng xuống hết !!!

    Cũng may mà phi thuyền bảo hộ va đập, cũng không tính là nát hoàn toàn.

    Không biết hắn lấy đâu ra 1 cây gậy, nhưng nom rất giống 1 tên côn đồ đi thu tiền bảo kê.

  • Dao Nhi….

  • Mẫu thân ,…người đừng hỏi con…

    Cả 2 người đứng yên 1 chỗ, phía sau là người của gia tộc cũng chỉ nhìn hắn tung hoành nhẹ nhàng ….kiếm tiền !

    Bên ngoài nhìn vào chỉ cần hắn đi tới đâu khiến đám người khia phủ phục tới đó, rất dễ dàng đến nỗi nhiều người không tin vào mắt mình.

    Nguyệt Hiên – mẫu thân Tử Dao nhìn chằm chằm thân ảnh của hắn.Tử Dao bên cạnh hắn, liệu là tốt hay xấu đây ?

  • Chỉ mong con lựa chọn đúng !…

  • Ân ? Mẫu thân, người nói gì ?

  • Không, không có gì….

  • Con tin vào trái tim mình….

    Tử Dao nói nhỏ.

  • Ừm…

    Nguyệt Hiên khẽ gật đầu.

    ….

  • Ha….to nhất, sang nhất, hẳn là cũng nhiều tiền nhất đây….

    Vô Thiên vác gậy tìm tới nơi, đám người quỳ sụp xuống mà không ngóc nổi đầu lên, toàn thân run rẩy không ngừng.

  • Xì tiền ra đây !

    Hắn chốt 1 câu cộc lốc. Khí thế thoáng chốc được giải thoát để cho bọn họ hít hà không khí, hít lấy hít để, hít muốn bể phổi.

    Cũng may là bọn họ chưa quên, những gì có giá trị liền bỏ hết ra ngoài. Vô Thiên còn chưa kịp báo giá mà đã thấy tinh thần ‘ tự giác ‘ nên thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.