Đan Thành
1 cái hôn lễ khủng nhất thành diễn ra tại Nguyệt Dao Phủ.
Cả phủ được tân trang sắc đỏ thắm , gia nhân liên hoạt động hết công suất để trang trí toàn phủ thật trang hoàng, lộng lẫy.
Vô Thiên không mời ai, Nguyệt Hiên cũng vậy.
Còn đối với Tử Dao, hôn lễ này có hay không đều không quan trọng.
Nàng chỉ thật vui khi hắn thực sự yêu thương, quan tâm nàng.Nàng không chắc 1 người như hắn một mình nàng có thể giữ nổi, nhưng tin chắc rằng hắn sẽ vẫn lưu giữ nàng trong lòng.
Từ trên trời chiếu xuống 4 cột sáng , để lộ ra nguyên hình của Long , Phượng , Ly, Quy…
Tứ thú ngâm lên 1 tiếng dài, khảm nạm lên hỷ phục của Tử Dao những hạt ngọc lấp lánh, mang theo một loại khí chất bất phàm, hỷ phục làm từ Phụng Vũ của nàng cũng thoáng sáng lên một chút, giống như mang theo tiên phấn, lấp lánh mỗi khi nàng chuyển động.
Tứ thú mờ ảo rồi từ từ biến mất giữa trời mây khiến vô vàn người kinh ngạc.
Lại có thể để Tứ Đại Thần Thú chúc phúc…thật không thể xem thường !
…
– Hừ, để chúng ta trình diễn nhảy nhót 1 hồi vậy mà ly rượu cũng không mời !
1 tên có vẻ bất mãn.
– Lông ngươi mọc lại cũng nhanh đấy chứ !
1 câu cà khịa cực mạnh khiến gã hơi run lên, nhìn sang đồng bọn.
Hóa ra bọn họ là muốn tốt cho hắn ah…
– Ngươi mà bị vặt lông rồi thì lấy ai ngâm rượu / luyện đan / thổi lò cho ta…..
À…tốt thì cũng cần lí do…
Trong khi đám người trong thành bàn tán xôn xao thì trong phủ, gia nhân, người làm còn vui hơn.
Chỉ trong 1 hôm mà bọn họ như được đổi đời, ‘ bổng lộc ‘ ước mơ cả đời cũng không nghĩ tới : Linh Thạch !
Tử Dao ngồi trong phòng chờ Vô Thiên đi phát quà trở lại, nàng hạnh phúc nhìn hắn.
Vô Thiên nhìn vợ mình mĩ lệ ,dục hỏa bùng lên mạnh mẽ .
– Vợ…em thật đẹp !!!
Tử Dao ửng hồng, nàng nhìn hắn mê ly, để hắn bế bổng nàng lên.
– Ưm….~chồng !!!
Nàng cất tiếng gọi, nũng nịu thật ngọt.
Ngậm lấy bờ môi đỏ,lưỡi hắn cuốn lấy lưỡi nàng, khẽ mút.
Tử Dao cũng nhịp nhàng phối hợp.Khuôn mặt nàng ửng đỏ thật mê người.
Hắn luồn tay vào váy nàng thì bị ngọc thủ đỡ lấy.
~ Chồng….đợi em một chút !!!
Nàng nũng nịu, hắn chỉ khẽ cười đáp.
– Không biết vợ yêu có gì bất ngờ đây…?
– Vậy anh nhắm mắt lại đi….
Theo ý nàng, hắn nhắm mắt lại, nàng chậm rãi giúp hắn cởi bỏ y phục, đeo lên cho hắn 1 dài lụa bịt mắt.
Tiểu đệ được ngọc thủ vuốt ve, dựng cứng như trụ chống trời.
Tử Dao vừa ngại ngùng, vừa mê ly, nàng hé môi son, ngậm lấy…
– Ah….
Sướng tới tận óc !
Miệng nàng chật hẹp , ẩm ướt, chiếc lưỡi quấn lấy long trụ, thỉnh thoảng lại lướt qua long đầu mà trêu đùa, khiêu khích, hoặc là vuốt thẳng 1 đường từ gốc đến ngọn.
Tử Dao khẽ nhả long trụ ra…
Long trụ lần nữa tiến vào, nhưng cảm giác lần này không giống. Ban đầu còn hơi lúng túng, nhưng rồi lại rất thành thục,e là chỉ có 1 người ….
Nguyệt Hiên mặt đỏ bừng nhìn Tử Dao lõa thể, cũng để nàng giúp thoát ly y phục.
Ban đầu nàng cũng bất ngờ, bài trừ thứ ngậm trong miệng, nhưng khi giật ra khăn bịt mắt thì không bài xích nó nữa, thậm chí còn hăng hái chăm sóc nhiều hơn chút.
Cả 2 mẹ con dùng lưỡi liếm lấy long trụ.
– Dao Nhi….
– Ân…mẹ…người cô tịch như vậy…..ưm…không nói nữa….người nhất định phải giúp con khiến anh ấy không xuống giường được !
Từ nhỏ, Tử Dao chỉ biết đến Nguyệt Hiên. Nàng không biết cha mình là ai, Nguyệt Hiên chỉ nói cha nàng chết rồi. Khi ấy nàng nhỏ tuổi không hiểu chuyện, chỉ thấy Nguyệt Hiên nắm tay đến bật máu. Nhớ lại càng không muốn hỏi mẹ về những chuyện đã xảy ra.
Nàng gỡ bịt mắt Vô Thiên xuống.
– Chồng à…anh thấy bất ngờ này thế nào ?
Vô Thiên kéo 2 nàng lại.
– Ừm…có 2 người vợ, tất nhiên phải vui rồi…còn nữa…chồng em không phải ăn chay đâu nha….
Hắn đè Tử Dao xuống, để Nguyệt Hiên nằm lên trên.
– Biểu hiện tốt 1 chút thì đổi lại vị trí…
Hắn cười dâm, long trụ ngoài 2 cửa động mà lộng hành….
Trận chiến này sẽ ác liệt lắm đây…
7 ngày sau….
Tử Dao cùng Nguyệt Hiên nhìn nhau rồi cùng nhìn Vô Thiên cùng kêu 1 tiếng :” Biến thái “
Các nàng từng người thay nhau chiến với hắn vậy mà còn bị đánh cho không còn manh giáp, đánh lên 9 tầng trời bay bổng, mệt mỏi thiếp đi đến khi tỉnh lại rồi tiếp tục cho tới khi các nàng thực sự phủ phục quy hàng.
Vô Thiên hắc hắc cười.
– Là do 2 người trêu chọc đó chứ !
Xoa xoa tấm lưng trắng nõn, hắn đỡ cả 2 người dậy tới hồ nước nóng.
Ngâm mình một chút khiến cơ thể thoải mái hơn phần nào.Tử Dao khẽ cọ tay hắn.
Vô Thiên vuốt vuốt mũi nhỏ của nàng, hỏi Nguyệt Hiên.
– Mẹ…cha của Tử Dao là ?
Nguyệt Hiên nhìn 2 người, lưỡng lự 1 hồi, nàng thở dài 1 tiếng . Chuyện bao năm nàng không muốn nhắc đến , nhưng cũng đến lúc buông bỏ rồi…
Mặc Vô Thiên xoa nắn bầu vú mình, nàng gật đầu.
– Chuyện này bắt đầu từ khoảng 20 năm trước…
…
Sấm sét giật đùng đùng, 1 trận mưa lớn tầm tã như báo hiệu 1 chuyện chẳng lành gì đó.
Phượng Hoàng Sơn ,…
– Công tử…chúng ta chạy mau, bọn họ sẽ đuổi kịp mất !
Đám người hắc y đuổi tới phía sau, chém giết từng thủ vệ.
– Đáng chết ,….
Nam tử nghiến răng, linh lực dồn xuống 2 chân tiếp tục bỏ chạy.
1 mũi tên xuyên phá mà phóng đi mang theo khí tức tử vong.
Keng !!!
Lá bùa trong tay gã mờ đi rồi tan biến.
Lại thêm 1 mũi tên xuyên không mà phóng tới, nhưng lần này hắn có thể nhìn ra quỹ tích của mũi tên mà né đi, tránh được 1 mạng, mà cũng vì vậy….hắn bị ép đến đường cùng rồi…
Phía trước mặt là thác nước ào ào, nhìn xuống bên dưới chỉ thấy bụi nước trắng xóa cuộn lên, tạo thành lớp sương phủ mờ ảo.
– Hừ….nếu đã đến, vậy thì chết chung đi !!!
Trời Nong Đất Lở !!!
Cự quyền giáng xuống khiến mặt đất rung chuyển mạnh mẽ tạo ra chi chít vết nứt .
Quyền lực bạo phát khiến cả 1 khu vực vỡ vụn đều rơi xuống hết chân thác….
Đá từ trên rơi xuống, nữ nhân nhíu mày, từ bình thản thành tức giận .
Thân thể trần trụi trước mắt nam nhân đầy máu me kia.
Vừa kịp khoác lại y phục, lại tới thêm 1 đám nam nhân áo đen.
Băng kiếm lạnh toát ngưng tụ, sát khí quyết liệt lạnh toát khiến mặt nước cũng phải đóng lại 1 lớp băng mỏng dù dòng thác vẫn ào ào đổ xuống.
– Các ngươi….chết !!!
Băng kiếm vung lên, những cái đầu lăn lốc trên mặt băng rồi dần chìm vào trong nước, nhuộm đỏ cả 1 vùng.