“Thật… thật sao?” Tô Vân Đồng đưa ra đề nghị này khiến Lăng Thiên vừa ngạc nhiên vừa mừng. Ngạc nhiên vì nàng giúp mình quá nhiều, còn mừng là vì có thể hắn sẽ có nơi ở và việc làm rồi, đến Hà Đô cũng không cần lo mấy chuyện này nữa a.
“Thật, tôi lừa anh làm gì. Chả qua chỗ tôi đang rất cần một thư ký, anh không có tài thì cũng phải chăm chỉ cho tôi, không thì cũng đừng trách bị sa thải đấy.” Nàng cũng không quên uy hiếp một câu để tránh việc hắn lười biếng.
“Được, được, tôi sẽ chăm chỉ, thế nhưng cô cho tôi làm việc ở đâu vậy?” Nói từ nãy đến giờ mà Lăng Thiên vẫn còn chưa biết mình sẽ đi làm ở đâu đây.
Nghe hắn hỏi câu này, Tô Vân Đồng nở một nụ cười, hào khí mười phần trả lời: “Diệp Thị a”
“Cái gì, cô làm ở Diệp Thị?!!”
Không biết thì thôi, còn sau khi biết Tô Vân Đồng làm ở Diệp Thị, Lăng Thiên sợ hết hồn. Phải biết Diệp Thị nghe đồn là một tập đoàn rất lớn, dù không biết chủ tịch là ai nhưng không thể phủ nhận nó là một con quái vật, đủ để càn phá hết thảy a. Nhân viên ở Diệp Thị hầu như đều là nhân tài, không là người từ trường trọng điểm thì cũng là người có kinh nghiệm lâu năm chuyển tới làm.
Hơn nữa cô gái này chắc cũng chỉ lớn hơn mình một chút, vậy mà có thể đề bạt mình vào làm, xem ra chức vụ cũng không nhỏ, thảo nào lại giàu như vậy. Dù là nhân viên quét dọn ở đó thì lương cũng cao hơn công nhân bình thường ở nhiều công ty khác rồi.
“Sao, anh không tin?”
“À… không có gì, tất nhiên là tin rồi, lời mỹ nữ là vàng là ngọc, haha” đùa sao, nói không tin có khi làm cô ấy tức giận thì lại khổ. Hắn còn muốn có ăn a.
“Được rồi, vậy giờ tôi chở anh tới biệt thự của tôi, anh ở đó tạm đi.”
“Ặc, biệt thự của cô? Chúng ta… chúng ta ở chung nhà sao?” Tô Vân Đồng nói ra một câu làm Lăng Thiên sặc nước bọt.
Tô Vân Đồng quay sang nhìn hắn với ánh mắt kì quái: “Suy nghĩ linh tinh cái gì vậy, cái biệt thự đó là tôi mua nhưng không ở đến vì suốt ngày đi công tác, vậy mới đưa cho anh ở tạm.”
“À, ra vậy, nhầm lẫn rồi, thật ngại.” Lăng Thiên biết mình nghĩ linh tinh, liền cười xin lỗi.
Sau đó cả hai cũng không nói gì nữa, không gian chìm vào im lặng, chỉ còn lại tiếng động cơ kêu ầm ầm.
————————-
Đi liền một mạch tới 7 giờ tối, hai người mới tới Hà Đô.
Ba mươi phút sau, Tô Vân Đồng mới chở Lăng Thiên tới biệt thự của cô.
Bước xuống xe, hiện lên trước mắt hắn là một căn biệt thự theo phong cách kiến trúc hiện đại vuông vức.
Hình khối kiến trúc của nó được thiết kế đồ sộ và cân đối với nhau, từ thiết kế không gian mặt tiền cho đến từng đường nét kiến trúc chi tiết, họa tiết cùng đường gờ sắc nét, tạo nên tính thẩm mỹ cao.
Bậc tam cấp trước mặt tiền được thiết kế tương đối rộng và thoáng, được ốp đá tự nhiên lên bề mặt cùng với hệ thống buồn hoa và cây cảnh, mang đến cho người ta cảm giác nhẹ nhàng và ấn tượng. Đá tự nhiên có vân ốp tường tại tầng trệt tạo điểm nhấn nổi bật cho toà biệt thự.
Kết hợp thêm khối ban công đưa ra với kích thước rộng, lan can kính, gạch giả gỗ ốp tường tạo nên một hiệu ứng khá lạ mắt nhưng lại có tính chất thẩm mĩ cao, thu hút làm nổi bật lên mặt tiền của nó.
” Đúng là xa hoa mà!” căn biệt thự đẹp và sang trọng quá mức khiến Lăng Thiên không nhịn được cảm thán.
” Thấy thế nào?” Tô Vân Đồng cũng bước xuống xe, tiến lại hỏi hắn.
” Quá tuyệt, người giàu đúng là biết hưởng thụ mà!”
” Vậy thì cố mà làm giàu đi, tôi ghét nhất người nào chỉ biết nói mà không biết làm.”
” Cô nói thì dễ đó, nhưng mấy ai làm được chứ” Lăng Thiên cười khổ trả lời. Giàu thì đâu ai không muốn, nhưng không phải ai cũng giàu được a.
“Tô Vân Đồng, cảm ơn cô, sau này nếu có thể nhất định tôi sẽ báo đáp.” Hắn thật tâm nói lời cảm ơn.
Một mình đến Hà Đô xa lạ, trong tay không có gì, cô là người đầu tiên chìa tay ra giúp đỡ. Ân tình này… cũng quá lớn đi.
” Bỏ đi, nói suông làm gì, giỏi thì hãy dùng hành động mà chứng minh với tôi.”
Lăng Thiên cũng không nói gì nữa, trong lòng thầm nhủ sau này nếu được nhất định phải báo đáp nàng.
+++VPC+++
ảnh biệt thự cho ai cần