Tại Địa Cầu, châu Á, nước Việt Đại.
Ở Hà Đô, trong một căn phòng ngủ của một biệt thự xa hoa.
Lúc này tại đây có một nữ tử đang ngồi trên giường.
Trên người nàng mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng manh, dưới lớp lụa mỏng là làn một da trắng muốt.
Bộ ngực cỡ lớn phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở cùng bờ mông căng mọng tạo nên khung cảnh đẹp hơn bao giờ hết.
Ngó lên trên một chút, chỉ thấy đây là một mỹ nữ dung mạo như tiên. Khuôn mặt Vline, đôi mắt to tròn long lanh, mày lá liễu, chiếc môi đo đỏ trông rất quyến rũ. Kết hợp với thân thể ma quỷ kia khiến nàng trông thật dụ hoặc, có thể khiến bao nhiêu thằng đàn ông mê đắm.
Nói tóm lại có thể hình dung vẻ đẹp của nữ tử này bằng một chữ: Mị
Nàng chính là Diệp Thanh Tuyết. Là một nữ doanh nhân giàu có nhất đất nước này, địa vị rất cao, nhưng vì không công bố nên người thường không ai biết việc này.
Người thường không biết, nhưng mấy người lăn lộn trong thương giới lại không ai không biết nàng. Nghe đến cái tên Thanh Tuyết, người ta sẽ nghĩ ngay đến con quái vật trên thương trường, sở hữu cả tập đoàn Diệp thị.
Cho những ai không biết thì Diệp thị là một tập đoàn cực lớn, đi đầu trong mọi lĩnh vực. Thậm chí một vài tập đoàn lớn mà người thường hay nghe thấy còn phụ thuộc vào Diệp thị, cho nên có thể thấy tập đoàn này không đơn giản chút nào.
Trên thương trường, Thanh Tuyết chính là một ác ma không từ thủ đoạn, chính vì thế người ta cũng đặt biệt danh cho nàng là Nữ Quỷ Tuyết.
Biệt danh này một phần là do nàng quá ác độc, phần còn lại là nàng quá lạnh lùng, đã từ chối không biết bao nhiêu công tử ca theo đuổi. Nhưng người ta cũng chẳng làm gì được, đánh không lại a.
Lúc này, vốn Thanh Tuyết đang cúi đầu chơi điện thoại chợt ngẩn người. Như cảm nhận được gì đó, nàng ngẩng đầu lên, nở nụ cười thật tươi. Nếu để người ta nhìn thấy nụ cười này của nàng, sẽ chẳng ai liên tưởng đến Nữ Quỷ Tuyết vô tình ác độc được.
” Anh ấy vậy mà lại đến đây sao”
—————————
25 năm sau, tại ngoại ô Hà Đô, trên một quốc lộ cũ
” Anh có thể cho tôi đi nhờ xe được không ạ?” Một chàng trai đang ghé vào một chiếc xe, cố gắng xin chủ nhân của nó cho đi nhờ.
” Chàng trai à, không phải tôi hẹp hòi gì đâu, nhưng giờ tôi đang lái xe đi đón mấy người bạn, nếu chở cậu thì không đủ chỗ mất, ráng tìm người khác nha. Thôi, tôi đi trước.”
“Khoan, chờ… ài”
Chàng trai này tên là Lăng Thiên, năm nay 25 tuổi, là sinh viên đại học khoa kinh tế vừa mới tốt nghiệp. Lần này tới Hà Đô vì muốn xin được một công việc tốt.
Đứng ở đây xin đi nhờ xe là vì hắn quên đem theo tiền, khi lão tài xế taxi biết được chuyện này thì ngay lập tức đuổi hắn xuống đường.
Tuy nhiên đứng cả buổi mà chả ai chịu cho hắn đi nhờ, những chiếc xe đến rồi lướt qua nhanh như một cơn gió.
Bỗng có một chiếc xe Lamborghini Veneno tiến về phía này. Khi đến gần Lăng Thiên, chiếc xe chậm lại rồi dừng hẳn trước mặt hắn.
Cửa kính mở ra, đập vào mắt Lăng Thiên là một vị mỹ nữ xinh đẹp như hoa.
Chủ nhân chiếc xe là một nữ tử, nàng rất đẹp, còn đẹp hơn mấy minh tinh trên mạng nữa. Nếu lấy thang điểm một trăm thì hắn phải chấm nàng chín lăm điểm.
” Này, anh đang muốn đi nhờ xe sao?”