Vạn Giới Mỹ Nữ Đều Là Ta Thê Tử – Chương 15 Thức ăn có vấn đề!! – Botruyen

Vạn Giới Mỹ Nữ Đều Là Ta Thê Tử - Chương 15 Thức ăn có vấn đề!!

Hai nam tử này chính là Tiêu Hải Và Tô Vân Trường. Tiêu Hải là người Tiêu gia, tuy là gia tộc này không bằng tam đại gia tộc, nhưng ở đất Hà Đô này vẫn còn là có chỗ đứng. Tô Vân Trường thì chính là công tử của Tô gia, vị hôn phu của Liễu Như Nhi.

Ở đế đô, chắc ai có bối cảnh một chút đều biết tới hai người này. Một là kẻ ăn chơi trác táng của Tiêu gia, một là công tử lạnh lùng của Tô gia. Hai người nghe thì chả thể liên tưởng với nhau được, nhưng thực tế thì lại có quan hệ.

Tô gia có thế lực lớn hơn Tiêu gia, tên Tiêu Hải đi theo Tô Vân Trường chỉ là vuốt mông ngựa vì hắn là thiếu gia nhà họ Tô. Tô Vân Trường tuy biết nhưng vẫn để Tiêu Hải đi theo làm chó săn cho hắn, bình thường đều để Tiêu Hải xử lý những việc Tô Vân Trường hắn không tiện ra mặt. Còn là chuyện gì ư? tất nhiên là vài việc xấu không muốn ai biết rồi. Nói tóm lại cũng chỉ là ngụy quân tử.

Hôm nay, hai người vốn có việc đi qua đây, định ghé qua nơi này ăn trưa thì vô tình gặp được cảnh này. Tô Vân Trường thấy vị hôn thê đã từ chối mình giờ lại đi với thằng con trai khác thì vô cùng tức giận, trong tiềm thức, cái gì đã muốn thì nhất định là của hắn. Chính vì vậy, dù biết Tiêu Hải đang khích tướng nhưng Tô Vân Trường vẫn không nhịn nổi.

Hắn đánh một cú điện thoại:

– Alo, Lâm tử hả?

– Anh đang ở quán chú đây, giúp anh một việc cái.

– Rồi, cứ như mọi lần mà làm!

Tô Vân Trường vừa tắt máy, Tiêu Hải đã vội hỏi: “Tô thiếu, anh tính dùng đến biện pháp mạnh à?”

“Hừ, với loại đàn bà này, cứ làm như vậy mới chịu ngoan ngoãn” Tô Vân Trường hừ lạnh, trong lời nói ẩn chứa một tia tức giận.

———————–

Trở lại với hai nhân vật chính lúc này.

– Lăng Thiên, mau ăn cái này, gà sốt Kungpao nha.

– Anh ăn cả cái chân gà này nữa. A, thịt bò cũng ngon lắm nè!

Đồ ăn vừa mới được mang lên, Liễu Như Nhi đã lập tức cầm đũa, vừa ăn vừa không ngừng nói. Lăng Thiên thấy nàng ăn nhiều đến nỗi phồng cả hai má, xong lại kêu hắn ăn thì càng cảm thấy nàng dễ thương.

“Ăn từ từ thôi! Đâu ai ăn tranh đâu mà sợ chứ”

“Tại nó ngon mà, anh cũng ăn thử một chút đi!”

Nghe nàng nói, Lăng Thiên cũng thử một miếng thịt bò.

[Chủ nhân cẩn thận, trong thức ăn này có xuân dược!]

Đúng lúc Lăng Thiên gần đưa miếng thịt vô mồm, giọng nói của tiểu Hồng vang lên khiến hắn cả kinh.

“Cái gì! sao ngươi không nói sớm, Như Nhi nàng ăn cả một đống rồi

[tiểu Hồng chỉ có nghĩa vụ cảnh báo cho chủ nhân thôi, những người khác đâu phải chủ nhân của hệ thống chứ]

Lăng Thiên nghe nàng trả lời đành lắc đầu ngao ngán, lúc này hắn lại nghe được tiếng than thở của Liễu Như Nhi:

“A, sao tự nhiên nóng quá vậy?” nói đoạn, nàng cởi lớp áo khoác ngoài ra.

Thấy vậy, hắn cũng biết có lẽ thuốc đã bắt đầu phát tác. Dù chưa biết lí do tại sao trong thức ăn lại có xuân dược và ai lại làm vậy nhưng tạm thời vẫn nên đưa nàng rời khỏi đây trước a.

Nói là làm, Lăng Thiên đứng dậy kéo tay Liễu Như Nhi trước ánh mắt ngỡ ngàng của cô:” Đi, chúng ta rời khỏi đây thôi, một lát anh sẽ giải thích”

Tuy không biết Lăng Thiên định làm gì, nhưng Liễu Như Nhi vẫn lựa chọn đi theo. Nhờ chuyện tối qua mà trong lòng cô xuất hiện một lòng tin vô hình dành cho hắn.

Lăng Thiên kéo nàng ra khỏi cửa, vốn định bắt một chiếc taxi rời đi thì một giọng nói bất chợt vang lên từ đằng sau:

“Như Nhi, em chờ tôi một chút!”


Chuyện là vừa vô năm học thì tác đang choáng đống kiến thức mới, thời gian vừa rồi còn chả có hơi sức lên yy nữa. Giờ quay trở lại nhưng cũng không hứa ra chương đều được nên ae nào muốn thì cứ tích chương nha.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.