“Aaaaaaaa, vui quá, trò này chơi vui thật”
…
“Lăng Thiên, chúng ta đi thêm một lượt nữa nha”
“Cho xin thêm hai vé ạ”
…
“Aaaaaaaa…”
“Lăng Thiên, một lần nữa đi!”
“Bác ơi, lại cho hai vé nữa”
…
“Mình đi thêm một lần nữa, nha, nha, nha!”
“Đừng, anh xin đó, nếu em thích thì đi một mình đi”
Trong khu vui chơi vang lên tiếng của một cặp nam nữ, hai người này tất nhiên chính là Lăng Thiên và Liễu Như Nhi rồi.
Từ lúc đến đây, việc đầu tiên cô nàng này làm là kéo Lăng Thiên tới chỗ chơi tàu lượn siêu tốc, sau đó bắt hắn leo lên chơi cùng.
Vốn trước giờ Lăng Thiên rất không thích mấy trò chơi cảm giác mạnh, nhưng vì Liễu Như Nhi nhất quyết đòi chơi nên hắn vẫn chấp nhận.
Thế nhưng mà… Con hàng này chơi một lần còn chưa đủ, lại tiếp tục kéo hắn chơi tiếp. Một lần… hai lần… ba lần rồi năm sáu bảy lần. Như Nhi kéo hắn chơi tới tận mười một lần, đến mức Lăng Thiên sa sầm cả mặt mày mới chịu dừng lại.
Hắn tuy trải qua tu luyện, nhưng tinh thần thì không cao hơn bao nhiêu, đi tới mười một lần mà còn chưa nôn đã là kỳ tích. Vậy mà Liễu Như Nhi vẫn bình chân như vại, nếu không phải hắn cầu xin thì chắc vẫn còn bị nàng kéo đi tiếp. Đúng là không tim không phổi a.
“Được rồi, vậy giờ ta chơi trò khác nha” Nàng tiếp tục chạy khắp nơi, hễ thấy trò gì vui là lại kéo hắn vào chơi
“A, Lăng Thiên, anh xem mấy con tượng này trông đẹp không, mình ngồi tô một chút rồi đem về nha.”
“Em lớn rồi mà còn thích chơi trò này à?”
“Kệ, nó đẹp mà. Mình ngồi tô nha”
Vậy là hai người lại ngồi tô tượng. Nhìn Liễu Như Nhi đang tập trung tô, Lăng Thiên đã phát hiện năng khiếu hội hoạ của nàng cực kém. Đến tô bức tượng mà cũng để các màu mực lem luốc, dính vào nhau, trông chả ra hình thù gì. Nhưng hắn cũng không thể mở miệng chê bai được, có trời mới biết sẽ có chuyện gì sảy ra a.
…
“Lăng Thiên, anh nhìn cái máy gắp gấu bông này. Con gấu trúc trong đó dễ thương quá, mau ra đổi xu rồi cho em gắp đi!”
“Được rồi, xu đây nè tiểu thư”
Lăng Thiên để Liễu Như Nhi tự gắp, và kết quả là nàng gắp hơn chục lần vẫn trượt. Thấy vậy, hắn cũng chỉ đành gắp hộ. Tất nhiên là một phát ăn ngay rồi, bây giò thị lực và đầu óc hắn rất tốt và linh hoạt nha.
…
Chơi một mạch đến giữa trưa, Liễu Như Nhi cũng đã thấm mệt, thế là nàng liền đề nghị dẫn hắn đi ăn:
“Em đói quá, chúng mình đi ăn chút gì đó đi”
“Được, em muốn ăn gì?” Lăng Thiên tuy cũng chưa đói lắm nhưng vẫn đồng ý
“Gần đây có một nhà hàng gọi là Kiều Hoa Quán bán đồ ăn Trung đó, mình ăn ở đó nha.”
“Kiều Hoa Quán? Nghe tên hay vậy, em ăn thử ở đó rồi sao?”
“Em cũng chưa ăn nữa, quán đó mới mở gần đây à”
“Vậy được rồi, đi ăn thử xem”
Lần này Lăng Thiên và Liễu Như Nhi không cần bắt taxi nữa vì Kiều Hoa Quán ở khá gần nơi này, hai người chỉ cần đi bộ khoảng năm phút là đến rồi.
Tới nơi, Lăng Thiên đã được ngắm nhìn vẻ đẹp của nhà hàng này. Nó được trang trí theo phong cách Trung Hoa, trên trần được treo những cái lồng đèn với đủ loại màu sắc, bàn ăn được làm từ gỗ,… tất cả tạo nên một bầu khí cổ kính nhưng cũng không kém phần hiện đại.
Nhìn đến menu quán, thấy toàn là những món ăn lạ hoắc, hắn quyết định đẩy sang cho Liễu Như Nhi tự chọn. Cô nàng háu ăn này sẽ không chọn món quá tệ đi.
“Cho một suất gà sốt kungpao, chân gà muối Giang Tô, bò xào tiêu đen, cá Diêu Hồng hấp xì dầu và bánh rán mít nha chị ơi!”
Lăng Thiên nghe Liễu Như Nhi gọi món mà muốn lú luôn, có hai người mà gọi nhiều vậy sao. Cũng không phải hắn tiếc rẻ hay gì, mà chỉ đơn thuần là cảm thán sức ăn của cô nàng này quá lớn mà thôi.
Lúc này, ngoài cửa quán có hai nam tử đứng đó nhìn về phía bàn của Lăng Thiên. Cả hai người này đều mặc một thân hàng hiệu, đầu tóc chỉnh tề. Nhưng một người thì béo và hơi lùn, nam tử còn lại thì lại là một người rất đẹp trai, không quá cao mà cũng chẳng quá thấp, không quá gầy mà cũng chẳng quá béo, rất cân đối. Chắc chắn là một soái ca tổng tài của hàng triệu dân ngôn tình rồi.
“Tô thiếu, anh xem, kia có phải Liễu Như Nhi, vị hôn thê của anh không?” nam tử béo lùn nói với soái ca kia.
Người được gọi là Tô thiếu kia sa sầm mặt mày: “Um, chính là nàng”
“Tô thiếu à, đó là hôn thê của anh đó, từ chối lấy anh thì thôi, còn có thể hiểu là nàng chưa muốn lập gia đình. Nhưng mà nàng lại đi ăn cơm với người đàn ông khác thì đâu ổn, anh nói có đúng không?”
Nghe được lời này, nam tử soái ca lại càng đen mặt, sâu trong ánh mắt ẩn chứa một tia tức giận.
+++VPC+++
Tính viết dài mà buồn ngủ quá, sorry mn, dạo này tác thực bận, ít thời gian viết nên còn mong được thông cảm. Nhớ ấn ♥️ ở cuối chương cho tác có động lực nha.
P/s: ta dốt miêu tả nên lúc tả cái quán nghe chán quá, thôi up hình cho mn tự nhìn vậy.
gà sốt Kungpao
bò xào tiêu đen
cá Diêu Hồng hấp xì dầu