Vạn Giới Mỹ Nữ Đều Là Ta Thê Tử – Chương 10 Tam đại gia tộc – Botruyen

Vạn Giới Mỹ Nữ Đều Là Ta Thê Tử - Chương 10 Tam đại gia tộc

[Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ, được đánh giá hoàn mỹ. Nhận được 100% phần thưởng]

“Phù, vậy là xong, thôi để lát về xem phần thưởng vậy.” nghĩ thầm, Lăng Thiên quay sang nhìn cô gái kia

Chỉ thấy nàng là một mỹ nữ rất xinh đẹp, nhưng lại trang điểm quá nhiều nên không thể thấy mặt mộc. Cái thời đại makeup có thể giúp một người vịt hoá thiên nga này nếu chưa thấy mặt mộc thì không nên vội đánh giá a

“Mỹ nữ, ban đêm không nên đi ra ngoài một mình đâu, gặp chuyện thì phiền phức lắm!” Lăng Thiên quở trách

“Tôi biết rồi mà, tại trước giờ tôi cũng chưa từng bị vậy bao giờ. Cảm ơn anh đã giúp nha” Liễu Như Nhi lè lưỡi cười với hắn.

“Được rồi, mau về nhà đi! Trời tối nguy hiểm lắm” thấy cô vẫn dửng dưng như không, Lăng Thiên cười khổ nhắc nhở.

“Nhưng mà tôi đói, tối nay cũng chưa ăn gì… À, hay là anh đưa tôi đi ăn nhà hàng đi”

“Ặc, nhà hàng? Giờ này đi ăn đêm linh tinh thì được chứ còn nhà hàng nào mở cửa hả cô nương.” Lăng Thiên không ngờ cô nàng này còn đòi hắn đưa đi ăn nhà hàng.

“Nhưng mà bình thường tôi muốn ăn thì nhà hàng nào cũng phải mở cửa mà.”

Lăng Thiên:……

Rốt cuộc con hàng này từ đâu ra a.

“Vậy cô về mà ăn, 9h hơn muốn đi ăn nhà hàng thì tôi bó tay” nói xong hắn quay đầu bước đi.

“Anh định bỏ tôi lại một mình sao, tôi sợ lắm đó.” Liễu Như Nhi thấy hắn định bỏ đi liền đuổi theo gọi hắn.

Không có tiếng trả lời, Lăng Thiên vẫn tiếp tục bước đi.

“Nàyyyy, anh nghe tôi nói không vậy. Thôi được rồi, ăn gì cũng được mà”

Cuối cùng, Lăng Thiên cũng chịu thua. Hắn quay đầu lại hỏi: “Cô không sợ tôi là lừa đảo hả? Sao lại cứ đi theo vậy”

“Không có sợ nha, tôi cảm thấy anh rất tốt. Hơn nữa dù có bị lừa bản tiểu thư cũng không sợ, đúng không “anh yêu”~

Liễu Như Nhi trả lời, cô còn nhấn mạnh từ anh yêu khiến hắn á khẩu.

“Cô…. được rồi, mời tiểu thư đi ăn phở đêm được không ạ” Lăng Thiên cười nói, hắn cảm thấy cô gái này rất thú vị nha. Vừa gặp lưu manh xong, lại không quá hốt hoảng mà còn bắt hắn đưa đi ăn.

“Được a, mau đi thôi” Liễu Như Nhi thấy hắn đồng ý liền thúc dục.

Thế là trên con đường, một nam một nữ đang sánh vai đi cùng nhau đến… quán phở.

Đến nơi, Lăng Thiên vốn định chỉ gọi hai bát cho hai người, vậy mà Liễu Như Nhi gọi một lần bốn bát. Hắn nghĩ thầm trong bụng rằng nàng đúng là ham ăn mà.

“Này, anh tên là gì vậy?” trong lúc ngồi chờ, Liễu Như Nhi hỏi Lăng Thiên.

“Trước khi hỏi tên người khác thì nên tự giới thiệu trước đi chứ.”

“Tôi hả, tôi tên Liễu Như Nhi, năm nay 18 tuổi.”

“Tôi tên Lăng Thiên, 25 tuổi, vừa mới tốt nghiệp. Mà em 18 thật hả?” (đoạn này xin phép đổi xưng hô vì hai người đã biết tuổi nhau)

“Sao, anh không tin à, em đúng là 18 tuổi nha”

“Vậy hả, trang điểm đậm quá, anh cứ tưởng phải hai mấy rồi.” Lăng Thiên cười trả lời.

“Bộ không ai nói với anh con gái thích khen trẻ hả, với lại đây là trang điểm theo kiểu thành thục có hiểu chưa.” Liễu Như Nhi nghe nói vậy, liền phồng má trợn mắt lên với hắn.

“Phì… được rồi, mười tám thì mười tám, đừng làm cái mặt như vậy nữa.”

Lăng Thiên thấy cô như vậy rất đáng yêu, lại có chút buồn cười.

“Hứ… mà anh vừa tốt nghiệp à, thế giờ đang làm công việc gì?”

“Anh làm ở Diệp Thị, chức vụ thì chưa biết, được một người bạn đưa vào làm”

“Ái chà, Diệp Thị nha, mà bạn anh cũng ghê gớm phết. Muốn đưa người vào đó làm e là chức vị cao lắm đây” Nghe hắn nói làm việc ở Diệp Thị, Liễu Như Nhi hơi bất ngờ, càng là tò mò về người bạn kia của hắn.

“Um, có thể đó, nàng tên là Tô Vân Đồng thì phải.”

“Phụt…”

Liễu Như Nhi đang uống nước, nghe hắn nói câu này liền sặc.

“Khụ khụ, anh vừa nói cái gì cơ?”

“Um, có thể đó, nàng tên Tô Vân Đồng thì phải… Sao vậy, có vấn đề gì à?” thấy biểu hiện của cô, Lăng Thiên hơi bối rối. Không lẽ hắn nói sai gì đó.

“Anh chắc chắn nàng tên Tô Vân Đồng?” Liễu Như Nhi hồ nghi hỏi.

“Chắc chắn!”

“Hahahahaha, cười chết em rồi. Anh có biết Tô Vân Đồng là ai không, hahahaha” nghe được hai từ “chắc chắn” từ miệng hắn, Liễu Như Nhi ôm bụng cười lớn.

“Anh đúng là hài hước, Tô Vân Đồng chính là thiên kim của Tô gia – một trong tam đại gia tộc, con gái duy nhất của gia chủ đó. Đúng là nàng là tổng giám đốc của Diệp Thị, nhưng cũng không đến nỗi là bạn anh đi.”

Giờ Lăng Thiên mới biết Tô Vân Đồng lại có bối cảnh lớn như vậy, thảo nào Liễu Như Nhi không tin hắn a.

“Rồi rồi, em không tin thì thôi. Nói về chuyện khác đi, em vừa nói cái gì tam đại gia tộc hả?”

“Um, chuyện tam đại gia tộc không phải ai cũng biết, nhưng thôi em nói để anh còn tránh. Đừng dây dưa vào mấy gia tộc này…” sau đó Liễu Như Nhi giải thích miên man cho Lăng Thiên.

Qua lời giải thích của nàng thì hắn cũng đã hiểu một phần về Hà Đô này. Ở đây có tam đại gia tộc tạm coi như là bá chủ, lần lượt là Liễu gia, Tô gia và Nam Cung gia. Mỗi gia tộc đều có nền móng chắc chắn tại đây.

Liễu gia là thương giới, Tô gia thì là quân đội, còn Nam Cung gia là về y học. Ba gia tộc này mặt ngoài thì là thế giao, có nhiều đối tượng liên hôn, nhưng trong bóng tối lại ngầm tranh đấu, kìm nén sự phát triển của nhau.

Lăng Thiên còn biết thêm được Diệp Thị ở đây mới chính là bá chủ thực sự, ba gia tộc kia cũng không dám làm gì nó. Nghe nói chủ tịch của tập đoàn Diệp Thị còn phải khiến ba lão nhân của Liễu, Tô, Nam Cung gia phải kính sợ. Tuy nhiên bên ngoài thì đây (ý nói Diệp Thị) chỉ là tập đoàn lớn nhất cả nước thôi.

Tô Vân Đồng là người Tô gia hắn đã biết, nhưng không ngờ Liễu Như Nhi cũng là tiểu thư Liễu gia. Lăng Thiên hắn mới đến Hà Đô vậy mà quen tới tận hai người a.

Xem ra vũng nước đục ở Hà Đô này cũng không cạn. Lăng Thiên cứ ngỡ mấy thứ như gia tộc cổ lão này cũng chỉ có trong tiểu thuyết, không ngờ nó lại thực tồn tại. Vậy không lẽ trên Trái Đất này còn có người tu tiên ngoài hắn sao.

+++VPC+++

Mn đọc thì cho tác một ♥️ ở cuối truyện để có động lực ra tiếp nha. Sắp tới tác sẽ cố gắng viết nhiều lên một chút.

P/s: cái ảnh Liễu Như Nhi phồng mồm đáng yêu mà tác tưởng tượng đây nè.

Vạn Giới Mỹ Nữ Đều Là Ta Thê Tử - Chương 10 Tam đại gia tộc

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.