Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) – Xong – Botruyen

Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) - Xong

“Con đúng là quái vật mà, như vậy vẫn chưa thoả mãn sao?”. Lâm Phi dùng đầu lưỡi chọt chọt vào cái lỗ nhỏ xíu trên cự côn.

“Con chưa thoả mãn lắm, phu nhân mời tiếp tục”. Trương Nhược Trần vỗ mạnh vào mông Lâm Phi, để lại một dấu tay năm ngón đỏ chót in trên bờ mông đầy đặn, co dãn đó.

Xúc cảm truyền đến khiến hắn thích thú, liên tiếp vỗ vài cái.

Lâm Phi cắn răng, đỏ mặt nói:”Đủ rồi, để mẹ chiều theo ý con”.

Lâm Phi chống người ngồi lên, để hai chân bên hông Trương Nhược Trần, đem cái ʍôиɠ bự tuyết trắng quay về phía đối diện mặt hắn hắn, tay cầm cây côn thịt nhanh để ngay cửa miệng ngọc môn quan, nhanh chóng trầm mình xuống.

Cây côn thịt đã thấm đầy nước miếng của nàng, trong nháy mắt tầng tầng lớp lớp thịt non trong u cốc lại được thông thấu, bên trong vẫn còn hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ và âm tinh nên vô cùng trơn trợt, Trương Nhược Trần ra sức nẩy ʍôиɠ lên ngọa nguậy, Lâm Phi phối hợp lên lên xuống xuống càng thêm cuồng loạn.

Vân Nhi bên cạnh thấy một màn này cũng làm động tác cho hai ngón tay vào hang động, đào nguyên rỉ ra dịch thủy cực kỳ nhớp nháp, nàng nhìn hai ngón tay đã bao phủ dịch nhờn, cho vào miệng.

“Ưm….ư…”. Vân Nhi dù không khoái cảm lắm nhưng bên cạnh nàng là cảnh xuân sắc kiều diễm, tâm hồn thiếu nữ nào chịu nổi cảnh này, động tác của nàng càng thêm nhanh, sau cùng âm tinh bắn xối xả, trơn trượt chảy giữa hai chân trắng mịn, nhúm lông đen phía trên vùng kín cũng được tưới ướt, nhầy nhụa không chịu nổi.

Một lúc sau chỉ thấy hai chân Lâm Phi đã run lên, tiếng rêи có chút khàn khàn, Trương Nhược Trần đảo người ép thân nàng nằm xuống dưới, nằm xuống ôm vào thân thể của nàng, dùng đầu lưỡi trêu chọc lấy một bên đầu núm иɦũ ɦσα, bàn tay xoa nắn một bên иɦũ ɦσα, hắn đưa miệng mình đến cặp môi đỏ mọng che lại, ʍút̼ hút cái đầu lưỡi trơn mềm của nàng câu lại, đem tiếng ɖâʍ thanh rêи rỉ chận lại, biến thành từ xoang mũi tiếng ‘ um..um..” nín nghẹn mất hồn, cây côn thịt tiếp tục ra vào như khuấy bùn trong u cốc nàng, hai bên mép nhỏ huyệt đã sưng mềm, làn da non màu hồng phấn căng ra bóng lưỡng dính đầy dịch nhờn nhơ nhớp màu trắng đục, Lâm Phi bên trong u cốc vẫn còn ma ngứa chung quanh, mà giây khắc này từng đợt ma ngứa bắt đầu hội tụ trước sau đến từ nơi hoa tâm, nóng nhột thật là vô cùng khó chịu,

“Ưm..um…um….”.

Sau lưng Trương Nhược Trần bị mười đầu ngón tay của Lâm Phi bấu vào tạo ra mười vết tơ máu, nàng giơ cao lên hai chân, cái bụng bằng phẳng từng đợt run rẩy chớp giật, môi dưới của hắn cũng bị nàng cắn, một trận đau nhức cũng nhờ vậy mà giảm bớt lại sự kϊƈɦ thích khiến cho tinh quan của Trương Nhược Trần vừa muốn bung ra lại được đè nén lại, hắn vẫn cố gắng không biết mệt mỏi thọc đẩy cây côn thịt trong cái lỗ thịt mấp máy tuyệt vời kia.

Xem ra tinh lực Lâm Phi tựa hồ vẫn còn tràn đầy, nàng vẫn đang vong tình vặn eo lắc ʍôиɠ, cơn thư sướиɠ vẫn chưa đạt đến trêи đỉnh ngọn núi, tử cung bỗng xiết chặt côn thịt, cái loại cảm giác như ngàn vạn cái miệng nhỏ liếm mút khiến Trương Nhược Trần cảm giác hắn sắp đi tới giới hạn.

“Xem ra hôm nay phu nhân rất động tình a”. Trương Nhược Trần cười trêu chọc, Lâm Phi ngượng ngùng không trả lời, động tác càng nhnah thêm.

“Á…a….a…..”

Lại thêm một lúc, Lâm Phi vui sướиɠ rêи lên, nàng cắn chặt môi dưới nhíu mày, hai tay giờ đã giật mạnh kéo hai bên ʍôиɠ Trương Nhược Trần về phía hạ thể của mình, để cây côn thịt thật mạnh thật nhanh thọc sâu vào trong u cốc, hắn đang miễn cưỡng duy trì, chợt thấy u cốc nàng căng thẳng, miệng u cốc nhíu lại cơ hồ muốn đem cây côn thịt cắn đứt, quy đầu côn thịt chợt như đâm vào một vùng mềm xốp bên trong, tựa như xuyên thấu vào một nơi khác, từ hoa tâm từng đợt nhiệt khí phún ra, âm tinh đã vỡ bờ trào ra không ngớt.

“Hừ, con cũng bắn đây”. Trương Nhược Trần vặn eo, tình dịch phun ra từng đợt hoà với âm tinh làm một chất lỏng sền sệt, khai khai lại hơi bốc mùi.

Qua khe hở hai bộ phận, chất sền sệt đó cũng chảy tí tách vào ga giường, gần như tạo thành một vũng.

Một phen đại chiến, Trương Nhược Trần đổ đầy mồ hôi trêи thân thể, lưng như nhũn ra, còn Lâm Phi thì thở hổn hển rồi như cá miếng mở ra hớp lấy không khí.

Bên cạnh, Vân Nhi cũng phun trào, từng dòng âm tinh cuồng phun, nàng co quắp nằm xuống, hai chân run rẩy, miệng nhỏ mở lớn cố hô hấp từng ngụm, mặt đỏ bừng.

Trương Nhược Trần cảm thấy kiệt sức nhưng còn Vân Nhi bên cạnh, hắn cố cưỡng ép mệt mỏi, banh hai chân nàng ra lớn hết cỡ, côn thịt nhắm ngay miệng hang đâm vào.

“Ưm~….sảng khoái….”. Vân Nhi khẽ rên rỉ, nàng như mềm nhũn ra không còn chút sức lực.

Trương Nhược Trần hoá thành máy đóng cọc, hung hăng cho vào cái lỗ ẩm ướt đó, trong tiếng xin tha của Vân Nhi, hắn bắn vào đợt tinh dịch cuối cùng.

Giải quyết hai người, hắn kiệt sức nằm ngửa ra giường, lẩm bẩm:”Mệt….quá mệt…..sau này hậu cung phải làm sao đây?….”.

Dù hắn đã là võ giả vẫn chịu không nổi, tu vi tăng cao chỉ trợ giúp một tý chứ không nhiều.
.
.

Donate ủng hộ tụi mình lấy động lực up truyện:
Số Momo: 0976805030

Cảm ơn!

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.