Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) – Chương 92: Vân Nhi – Botruyen

Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) - Chương 92: Vân Nhi

Bên ngoài, Vân Nhi lén lút quan sát, dịch nhờn đã ướt ngập một mảnh, nhiễu tí tách xuống sàn.

Nàng cũng thở dốc, tim đập nhanh, má ửng hồng, mở to mắt quan sát cảnh tượng kiều diễm này.

Bỗng Trương Nhược Trần cười khẽ, dùng thân pháp xông nhanh ra ngoài, dưới ánh mắt kinh ngạc của Vân Nhi hắn bế nàng lên, đóng chặt cửa lại rồi đặt nàng bên cạnh Lâm Phi.

Hắn cởi sạch y phục của Vân Nhi, ngay cả cái yếm nhỏ màu hồng cùng tiểu khố cũng cởi sạch.

Vân Nhi ánh mắt u oán trừng hắn nói:”Trương đại ca, huynh cuối cùng cũng để ý tới muội a, sao không tìm Cửu quận chúa, hai người làm chuyện đó kịch liệt lắm nha, muội muốn chen vào nhưng sợ quấy rầy huynh và Cửu quận chúa”.

Nàng nghiêng cái đầu nhỏ đi, phảng phất như không muốn nói chuyện với hắn.

Trương Nhược Trần cười ha hả, thì thào vào tai nàng:”Vân Nhi của ta đang ghen sao?”.

“Hừ, ai thèm ghen với huynh”. Vân Nhi lúng túng nói, muốn đẩy hắn ra nhưng không được.

“Đợi lát nữa huynh sẽ giải quyết muội sau”. Trương Nhược Trần đè lên người Lâm Phi, bắt đầu cuộc chinh phạt đang dang dở.

Trương Nhược Trần lúc này đang hai đầu gối về phía trước nhún nhanh, cây côn thịt rút ra đút vào gấp rút hơn, bên trong u cốc cũng đang co rút từng trận, Lâm Phi nhíu mi cắn môi kêu rên liên tục, u cốc đang bị côn thịt như cuồng phong mưa rào xâm nhập, kiều nhụy hoa huyệt non mềm càng mẫn cảm dưới dược vật lan tỏa cơn sướng hòa tan đến phạm vi đáy chậu, từng làn nhiệt lưu dần dần tích lũy tại hoa tâm, chợt hoa tâm run lên, toàn thân nàng run theo, hai đầu núm иɦũ ɦσα lại sứng cứng thêm vài phần.

“Muốn..sắp…tiết…”.

Lâm Phi lớn tiếng ngâm nga, đồng thời Trương Nhược Trần cảm thấy quy đầu côn thịt căng thẳng, quả thực từ hoa tâm của Lâm Phi đang gắt gao mút̼ hút vào làm hắn bủn rủn khó nhịn, cây côn thịt trướng đến cực hạn, huyết mạch sôi trào chống đỡ như muốn nổ tung ra…

Trong đầu trống rỗng, Lâm Phi sướng chịu không nổi, tiếng rên rỉ cao vút lên, ngay lúc đó Trương Nhược Trần cũng nhìn ra Lâm Phi đang sắp đến cao trào, cây côn thịt thay đổi hung mãnh dữ dội đút vào, quy đầu nhẵn nhụi xay nghiền, cạo lộng thật sâu kϊƈɦ thích trong hoa tâm non mịn, rất nhanh toàn thân Lâm Phi chấn động, cặp mông to lớn hẩy lên, cổ đáy huyệt bắt đầu từng đợt co rút lại…

“A.. a… nhanh…nhanh..!”

Lâm Phi ra sức kêu lớn tiếng gọi, khuôn mặt kiều mị tựa như là bị cực độ thống khổ, hoặc như là đang sướиɠ như lên tiên cảnh, hai bàn tay múa máy lung tung, toàn thân lại xiết chắt, sâu từ trong cổ đáy huyệt đã tiết ra một làn âm tinh, toàn bộ đậm đặc đánh vào quy đầu côn thịt, lúc này Lâm Phi giống như con chó cái động ɖu͙ƈ kêu rêи không ngừng, cơn cực kɧօáϊ thay nhau nổi lên..

Trương Nhược Trần vội vàng thẳng lưng, đem cặp chân của Lâm Phi dạng phân ra đến cực hạn bẹt ra hai bên thành một đường thẳng, từ nhỏ đã được đưa vào cung nên đối với nàng động tác này rất khó, Lâm Phi phải cố hết sức mới làm được, do tư thế như vậy nên gò mu của nàng cong vễnh lên, cửa miệng u cốc ngập đầy dịch nhờn thẳng hướng, gò xương mu gắt gao va chạm lấy hạ thể Trương Nhược Trần, quy đầu côn thịt tới lui không ngừng mài trêи hoa tâm

“Á…. á … nóng …bị …..Nhược Trần hại chết mẹ rồi….a… á….lại tới nữa rồi…”.

Cực khoái làm cho Lâm Phi tuyệt sắc muốn điên rồi!

Bên cạnh là Vân Nhi mặt đỏ bừng, dịch nhờn chen chúc nhau phun ra đào nguyên xinh đẹp, nàng lấy hai ngón tay cho vào vùng nhớp nháp đó bắt đầu tự sướng.

Vẻ đẹp của Lâm Phi xếp vào hậu cung Vân Võ Quận Quốc cũng thuộc top 2, top 3, Vân Võ Quận Vương cũng từng sủng ái Lâm Phi trong thời gian khá dài, tuy nhiên vì nàng sinh ra Nhược Trần ở tuổi 16 vẫn chưa thể tu luyện nên từ đó sủng ái cũng dần giảm bớt.

Vẻ đẹp của Lâm Phi thành thục, nhã nhặn, lại thêm vẻ ôn nhu của thiếu phụ, nàng là một vị hiền thê chuẩn mực ở bất cứ thời đại nào.

Trương Nhược Trần bỗng nảy ra một ý tưởng thú vị, hắn cúi đầu vào tai Lâm Phi thủ thỉ.

Lâm Phi mặt đỏ bừng, vội nói:”Không được đâu, làm vậy mẹ xấu hổ lắm”.

Trương Nhược Trần cười nói:”Không có gì là xấu hổ, đây là chuyện thường tình trên giường mà thôi”.

Vân Võ Quận Vương chắc hẳn chỉ chơi Lâm Phi theo tư thế cơ bản chứ không có theo nhiều kiểu phức tạp, nghe hắn yêu cầu nàng xấu hổ là chuyện thường.

Dưới sự dạy dỗ cùng dụ dỗ của hắn, Lâm Phi cuối cùng đồng ý.

Thân thể mềm mại của Lâm Phi liền trùi xuống, đầu nàng nằm đến giữa hai chân của hắn, một bàn tay nắm lây cây côn thịt đã mềm cao thấp vuốt ve, một cái đầu lưỡi ɭϊếʍ lên qui đầu của hắn, chẳng mấy chốc một luồng nhiệt lưu từ dưới bụng Trương Nhược Trần lại sôi trào, côn thịt lại bắt đầu toan ngứa xuẩn xuẩn ɖu͙ƈ động , Lâm Phi hai tay vịn tại trêи háng Trương Nhược Trần, đầu lưỡi dính nước miếng thấm ướt đôi môi, miệng há to đem cây côn thịt ngậm vào trong miệng, hao hết khí lực mới có thể ngậm vào hơn phân nửa, côn thịt trong miệng nàng ấm áp trơn nhợt mặc dù không bằng cái huyệt, nhưng lại có đầu lưỡi mềm nhẵn linh hoạt, hai bờ môi kẹp chặt lại trêи thân cây thịt giúp cho hắn hưởng thụ tư vị từ cái lỗ miệng tuyệt vời của nàng.

Đúng là thân thể tuổi trẻ rất mau lấy lại sức lực, Lâm Phi dùng miệng lưỡi hầu hạ một lát, côn thịt của Trương Nhược Trần lại lần nữa giận dữ đứng lên, lần này hắn không cần cố sức, cây côn thị kia đã hoàn toàn cứng rắn, ɖu͙ƈ vọng đã một lần nữa lại bị Lâm Phi trêu chọc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.