Vân Nhi một đường đi thẳng tới chỗ Lâm Phi, nàng khóc lóc kể lể cho Lâm Phi nghe đầu đuôi sự việc.
Lâm Phi chấn kinh, nói:”Như vậy Cửu quận chúa đã là nữ nhân của Trương Nhược Trần a! Con của ta rất có số đào hoa, ừm, Vân Nhi đừng lo lắng, sau này ta đảm bảo ngươi có được một chỗ đứng trong hậu cung của hắn”.
Thấy Vân Nhi còn lưu luyến không quên chuyện lúc nãy, nàng cũng có chút xấu hổ, giữa ban ngày ban mặt hắn lại dám làm chuyện đó.
Da mặt nàng mỏng, không nhịn được chuyện này, vừa tức giận vừa buồn cười, vội hừ lạnh, khoát tay nói:”Vân Nhi yên tâm, từ lâu ta đã xem con là con gái của mình, tất nhiên không để cho hắn tùy ý khi dễ con, hừ, nếu hắn dám làm vậy ta sẽ trừng trị hắn, dù sao ta cũng là mẫu thân hắn mà!”.
Nghe Lâm Phi nói vậy, nàng mới yên tâm một chút.
….
Trong phòng ngủ Trương Nhược Trần, hai người sau khi ôm ấp một hồi thì quyết định lên đường.
Trương Nhược Trần cùng Cửu quận chúa đi cùng một xe ngựa, ngựa quen đường cũ vào Minh Văn Công Hội, mượn dùng lò luyện khí của Tá n tế luyện không gian giới chỉ.
Trong quá trình tế luyện không gian giới chỉ thuận lợi một cách kỳ lạ, rất nhanh một món thành phẩm không gian giới chỉ ra lò.
Không gian giới chỉ Tam giai Chân Võ Bảo khí.
Tá n đứng một bên quan sát toàn bộ quá trình luyện chế, hắn chậc chậc, kính phục, thở dài nói:”Cửu vương tử điện hạ thật sự là thiên tài, một hạt giống Luyện Khí Đại Sư, lần thứ nhất tế luyện là có thể đem hỏa diễm khống chế đến trình độ tinh diệu, thật là khiến người ta không bội phục cũng không được.”
Trương Nhược Trần cũng không kiêu ngạo, khiêm tốn thỉnh giáo, nói: “Ta hiện tại đối với hỏa diễm khống chế, đại khái tương đương với mấy phẩm Luyện Khí Sư trình độ?”
“Nhất phẩm Luyện Khí Sư đỉnh phong trình độ.”
Tá n lại nói: “Ngươi phải biết ngươi mới lần thứ nhất tế luyện Chân Võ Bảo khí là có thể đạt tới trình độ như vầy, ta rất tin tưởng ngươi rất nhanh liền có thể đạt tới Nhị phẩm Luyện Khí Sư trình độ.”
Nhị phẩm Luyện Khí Sư, tại Vân Võ Quận Quốc, đã có thể có được địa vị không tầm thường.
Nếu là chịu đầu nhập vào tông môn hoặc là gia tộc nào đó lập tức liền có thể đạt được trưởng lão cấp bậc đãi ngộ, thậm chí so đồng dạng trưởng lão địa vị còn muốn tôn quý một chút.
Tá n lại hít một tiếng, nói: “Tinh thần lực của ta, kỳ thật đã đạt tới Tam phẩm Luyện Khí Sư trình độ, cũng là bởi vì đối với hỏa diễm khống chế còn kém một chút, cho nên, vẫn như cũ chỉ có thể coi là Nhị phẩm Luyện Khí Sư.”
Nhất phẩm Luyện Khí Sư tinh thần lực, đồng dạng tại cấp 15 đến cấp 20 ở giữa.
Nhị phẩm Luyện Khí Sư tinh thần lực, đồng dạng tại cấp 20 đến 25 giai ở giữa.
Tam phẩm Luyện Khí Sư tinh thần lực, đồng dạng tại 25 giai đến 30 giai ở giữa.
Tứ phẩm Luyện Khí Sư tinh thần lực, đồng dạng tại 30 giai đến 35 giai ở giữa.
Vân Võ Quận Quốc thứ nhất Luyện Khí Đại Sư, chính là Tứ phẩm Luyện Khí Sư, lỗ đồng, tinh thần lực đạt tới 34 giai, có thể xưng Vân Võ Quận Quốc tinh thần lực đệ nhất nhân.
Lỗ đồng tại Vân Võ Quận Quốc địa vị, coi như cùng Vân Võ Quận Vương so sánh cũng không kém bao nhiêu.
Nếu là Vân Võ Quận Vương tìm nàng luyện khí, cũng phải tự mình đến nhà bái phỏng, đã bình ổn lên bình tọa tư thái cùng nàng trao đổi. Bởi vì, lỗ đồng không chỉ có chỉ là một vị Tứ phẩm Luyện Khí Sư, càng là Vân Võ Quận Vương Minh Văn Công Hội hội trưởng, thân phận mười phần tôn quý.
Trương Nhược Trần đi ra phòng luyện khí, thầm nghĩ bản thân mình đúng là thiên tài, hắn định mua một lò luyện khí.
Nhưng lò luyện khí tốt nhất tại Vương thành chỉ có thể mua tại Thanh Huyền Các, nghĩ đến việc gặp Tần Nhã, Trương Nhược Trần cảm thấy cả người rạo rực, côn thịt lập tức ngẩng cao đầu lên, đáng tiếc bị quần lót xanh che đậy.
Tần Vũ thật sự quá quyến rũ, quá mê người, lần trước làm 3 ngày 3 đêm với nàng quá sung sướng, tinh dịch bị cái âm hộ ẩm ướt đó vắt kiệt tới từng giọt cuối cùng.
Cảm giác cả người vô lực, tinh thần suy kiệt, Tần Nhã thì rong ruổi trên cơ thể mình, hắn cảm giác kỳ dị, miệng đắng lưỡi khô, trong lòng chờ mong được làm với nàng một lần nữa.
Đi ra phòng luyện khí, Trương Nhược Trần trông thấy Cửu quận chúa cùng Đan Hương Lăng. Hai người bọn họ đều là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, duyên dáng yêu kiều, thanh thuần ôn nhu, cho người ta một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Giờ phút này, các nàng đều đang tranh đoạt Tiểu Hắc.
“Tiểu Hắc! Ngươi muốn cùng bản quận chúa cùng nhau đùa giỡn đúng hay không?” Cửu quận chúa dùng đến ngữ khí uy hiếp nói.
Đan Hương Lăng môi hồng răng trắng, đôi mắt sáng ngời, ôn nhu nói: “Tiểu Hắc, đi cùng ta một chỗ đi, ta dẫn ngươi đi mỹ vị tốt nhất”.
Cửu quận chúa bắt lấy Tiểu Hắc hai cái lỗ tai, Đan Hương Lăng bắt lấy Tiểu Hắc cái đuôi, hai bên tranh đoạt kịch liệt không ai nhường ai.
Giờ phút này Tiểu Hắc khổ sở cực kỳ, nếu không kiêng kỵ Trương Nhược Trần hút nó vào bức tranh thì nó đã sớm chém giết hai nữ nhân này.
Quá ghê tởm!
Bản tọa thế là Đồ Thiên Sát Địa Chi Hoàng, từ lúc nào mà biến thành đồ chơi cho hai nữ nhân tranh đoạt?
“Kẹt kẹt!”
Cửa sắt phòng luyện khí mở ra.