Ngoại Truyện: Bắc Huyền Tiên Tôn
Phần 1: Kết Đan.
Thiên Hoang tinh vực.
Trong một động phủ tại tinh cầu bị bỏ hoang, một nam tử đang ngồi xếp bằng.
Mái tóc hắn bạc phơ, gương mặt tuấn tú trắng tinh, hắn mặc một áo bào màu tím, xung quanh linh khí như hoá thành sương bao phủ lấy hắn.
Mỗi lần hắn hít vào thở ra đều nuốt vào lượng lớn linh khí, cơ thể hắn như một cái động không đáy nuốt vào bao nhiêu cũng không thoả mãn.
Trần Phàm thở nhẹ một hơi, thì thào:”Đã trọng sinh lần thứ 2 rồi a…..sư tôn…..Tiểu Quỳnh….ta nhớ mọi người lắm……đáng chết, tại sao lại vậy chứ……..”.
Hắn thì thào, gương mặt nặng nề không chút sức sống.
“Nên Kết Đan”. Trần Phàm nhẹ giọng nói, hắn đứng lên, ánh mắt nhìn về phía xa xa.
Thoáng chốc, hắn đã xuất hiện ngoài động phủ.
Trần Phàm vận chân khí, ngay lập tức trong đan điền của hắn biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Chân khí vốn đã sềnh sệch đến mức cực hạn bỗng tụ tập lại, tụ thành một khối.
Đan điền của hắn rung nhè nhẹ, chân khí từ bốn phương tám hướng hội tụ vào đan điền của hắn.
Vài phút sau, Trần Phàm vẫn đứng đó, ánh mắt hắn tang thương, nặng nề, thì thào:”Chân Võ tiên tông…..rốt cuộc là vì sao?……thật không thể hiểu nổi…..các sư tổ chẳng phải đều chứng đạo thành Tiên sao? Tại sao ta lại không được?……các ngươi rốt cuộc có mưu tính gì đây?….”.
Bỗng từ phía xa, 2 bóng người xuất hiện từ xa.
Một người là lão giả, một người là nam tử trung niên.
Cả hai phát ra khí thế kinh người, so sánh với đó Trần Phàm bé nhỏ không đáng nhắc tới.
Ánh mắt Trần Phàm ngưng lại, thở dài, nói:”Chân Võ tiên tông dùng bí bảo Luân Hồi kính khoá chặt thần hồn của ta, lần trùng sinh này không kịp tu đến Hoá Thần kỳ đã bị truy sát, tu vi hiện tại miễn cưỡng coi là Kim Đan sơ kỳ…..ha ha ha….nhưng như vậy thì sao chứ? Trần Bắc Huyền ta chẳng sợ ai cả”.
Cả người hắn toát lên chiến ý, chân khí ngưng tụ càng nhanh hơn, thoáng chốc một hư ảnh Kim Đan đã xuất hiện chính giữa đan điền.
Trần Phàm khẽ quan sát, thở dài:”Chỉ là Thần Phẩm Kim Đan….từ lúc trùng sinh đến giờ chỉ toàn bị truy sát chẳng có thời gian tu luyện….”.
Lão giả đứng giữa hư không, quan sát Trần Phàm, cười nói:”Trần Bắc Huyền, sao ngươi không chạy nữa? Bị Chân Võ tiên tông truy sát cảm giác như thế nào? Bắc Huyền tiên tôn sao? Ha ha ha, ngươi có tài đức gì cũng dám tự xưng tiên tôn, đúng là muốn chết!”.
Nam tử trung niên cười nhạt, nói:”Hôm nay là ngày chết của ngươi, Trần Phàm!”.
Trần Phàm khẽ thở dài, Kim Đan còn chưa ngưng tụ xong đã phải chiến đấu, đúng là tuyệt cảnh.
Hai kẻ trước mặt tuy chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ nhưng đều là chân chính Nguyên Anh, sức chiến đấu không thể so với đám Ngụy Nguyên Anh trên Thiên Hoang tinh vực.
“Chiến một trận đi”. Trần Phàm cười ha hả, bóng người vừa loé lên đã xuất hiện trước mặt lão giả.
“Chân Võ Thần Quyền”.
Trần Phàm vung quyền, lão giả hư lạnh, điểm một chỉ.
Ầm.
Quang mang loé lên, Trần Phàm bị đánh văng ra xa, đánh nát mấy cự thạch mới dừng lại, hắn phun ra một búng máu lớn, chân khí trong đan điền tán loạn, hư ảnh Kim Đan biến mất, kinh mạch tổn thương nặng nề.
“Hừ, chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong ngưng đan mà thôi”. Lão giả hừ hừ nói, trong lòng lão cũng toát mồ hôi lạnh, tên Trần Phàm này quá yêu nghiệt, rõ ràng chỉ là tạp dịch phản đồ của Chân Võ tiên tông vậy mà lại chống được một chỉ của hắn, phải biết dù cho Kim Đan kỳ đỉnh phong cũng không thể chống lại một chỉ vừa rồi của lão.
Tu vi càng cao chênh lệnh càng lớn, lão đến từ bên ngoài Thiên Hoang tinh vực, pháp tắc thiên địa hoàn thiện, Ngụy Nguyên Anh trong mắt lão cũng chỉ mạnh hơn Kim Đan kỳ đỉnh phong một chút mà thôi.
Lão là Nguyên Anh kỳ chân chính, tuy chỉ là sơ kỳ nhưng lão có thể tiện tay chém giết một tên Ngụy Nguyên Anh sơ kỳ.
Thật ra Trần Phàm biết rõ ở Thiên Hoang tinh vực pháp tắc không hoàn thiện nên hắn không muốn Kết Đan ở đây, Kim Đan truy cầu hoàn mỹ, một hạt Kim Đan vào bụng mới biết mệnh ta không do trời là đây.
Tuy Kết Đan ở Thiên Hoang tinh vực không khác biệt gì so với Kết Đan ở các tinh vực khác nhưng dù sao pháp tắc ở đây không hoàn mỹ, đến lúc lĩnh ngộ pháp tắc ở Hợp Đạo kỳ thì sẽ tạo thành chướng ngại.
Tất nhiên tu sĩ từ Hợp Đạo kỳ trở xuống không có khả năng biết ngoại trừ con cháu trong thế gia hay đệ tử chân truyền trong các Tiên Tông.
Phải biết Hợp Đạo kỳ là Chân Tiên, một vị Chân Tiên sẽ sinh ra ở tinh vực khiếm khuyết pháp tắc sao? Không bao giờ!
Tính cả Hợp Đạo kỳ trở lên cả vũ trụ chỉ có khoảng 50 người!
Đấy là tính cả các lão tổ bế quan sinh tử trong tông môn!
Mặt ngoài chỉ có 16 vị Chân Tiên, bí mật này chỉ có cao tầng trong các tiên tông mới biết rõ, Trần Phàm từng là Độ Kiếp kỳ đại tu sĩ tất nhiên hiểu rõ chuyện này.
Tuy vậy hắn buộc phải Kết Đan ở đây, hắn không có thời gian di chuyển đến các tinh vực khác, Chân Võ tiên tông cũng không cho phép hắn thảnh thơi như vậy.