Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) – Chương 64: Săn Thú (1) – Botruyen

Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) - Chương 64: Săn Thú (1)

Chương 64: Săn Thú (1)
Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp )
Daihuynhjuka
1,086 Chữ
22:38 26/07/2021
Trương Nhược Trần cảm thấy chưa thoả mãn lắm, đáng tiếc đã qua một giờ, nếu để lâu sẽ bỏ lỡ khảo hạch, hắn vội mặc quần áo vào cho hai người.

Hắn trọng điểm chăm sóc Trương Vũ Hi, dùng đầu lưỡi lau sạch dâm thủy còn sót lại trên miệng u cốc, mặc từng món y phục vào cho nàng.

Trương Vũ Hi rất xấu hổ nhưng vừa rồi nàng đã kiệt sức, mặc cho hắn tùy ý làm bậy.

Nói là mặc y phục cho nàng nhưng thật ra hắn không biết mấy món đồ nữ nhân này làm sao mặc, dưới lời chỉ dẫn của nàng, Trương Nhược Trần chăm chú mặc vào, không quên dùng ma trảo sờ loạn từng bộ vị nhạy cảm, doạ cho Trương Vũ Hi trừng mắt mắng:”Dâm tặc, chàng còn làm vậy nữa thì tỷ mặc kệ chàng!”.

Bất đắc dĩ hắn đành phải thành thật.

Hai người ngồi xuống, Trương Vũ Hi ánh mắt phức tạp nhìn nam nhân trước mắt, vài giờ trước hắn còn là biểu đệ thân yêu của nàng, hiện tại đã biến hoá thành nam nhân của nàng, chênh lệch quá lớn khiến nàng không tiếp thu nổi.

Trầm mặc hồi lâu, Trương Vũ Hi phá vỡ sự tĩnh lặng:”Biểu đệ, đệ tính làm thế nào đây? Hay là mặc kệ không chịu trách nhiệm?”.

Nói tới đây, ánh mắt của nàng sắc bén.

Nàng có thể chấp nhận phu quân dâm tặc nhưng không thể chấp nhận nam nhân dám làm không dám nhận.

Ăn nàng xong phất tay bỏ đi? Nằm mơ!

Phải biết thứ quý giá nhất của nàng đã trao cho hắn rồi, hiện tại nếu hắn dám….thì đừng trách nàng độc ác.

Trương Nhược Trần cười cười, thầm đổ mồ hôi lạnh.

Nếu hắn dám nói không thì chết chắc, mà hắn cũng không tính làm vậy, cười khẽ, nói:”Tỷ tỷ yên tâm, đệ không phải loại người dám làm không dám nhận, đương nhiên là đệ sẽ cưới tỷ làm vợ rồi, nhưng hiện tại thì không thể, đệ cần có thời gian tăng cường tu vi, hiện tại đệ quá yếu nên không thể lo cho tỷ được”.

Nói rồi hắn vươn tay xoa xoa đầu nhỏ của nàng, nói khẽ:”Chờ đệ, được không?”.

“Ừm”. Trương Vũ Hi xấu hổ rúc vào lồng ngực của hắn, đột nhiên nàng nhớ ra gì đó, tò mò hỏi:”Tỷ có phải là nữ nhân đầu tiên của đệ hay không?”.

“Khụ, xin lỗi tỷ, trước tỷ có đến 3 người”. Trương Nhược Trần ho khan, vội nói.

“Hừ, đúng là sắc lang, ta biết ngay mà! Động tác của đệ quá thành thục, lúc đẩy ngã tỷ cũng vậy, rồi còn tát tỷ nữa chứ, đệ đúng là dâm tặc mà!”. Trương Vũ Hi nhơ đến cái tát đó, nhất thời giận dữ, đánh mạnh vào ngực hắn.

Cú đánh này nàng dùng tu vi, tuy không thành tâm muốn đánh hắn nhưng mang theo ý muốn trừng trị.

Trương Nhược Trần lảo đảo lùi vài bước rồi dừng lại, cười khẽ, nói:”Tỷ tỷ đừng giận, không tốt cho sức khỏe!”.

“Hừ”. Trương Vũ Hi yêu kiều xoay người, không thèm để ý tới hắn.

Trương Nhược Trần vội xông tới làm lành, dụ dỗ hồi lâu Trương Vũ Hi mới hết giận.

“Chúng ta tiếp tục đi săn thú nhé!”. Trương Vũ Hi khẽ gật đầu.

Cửu quận chúa đem Thiết Tuyến Cung vác tại trên vai, lại thu hồi chỉ còn hai cái Kinh Lôi Tiễn bao đựng tên, nói: “Chúng ta mỗi người Kinh Lôi Tiễn phía trên đều có đặc thù ký hiệu, đợi chút nữa tự nhiên sẽ có cấm vệ đến thu lấy con mồi, không cần chúng ta tự mình đem con mồi mang đi ra ngoài. Đi thôi!”

Nói, Cửu quận chúa đi tới Linh Mã của nàng.

Trương Nhược Trần đâu thể để nàng tách ra, vội xông tối bế nàng theo kiểu công chúa rồi chạy tới Linh Mã của hắn, cười nói:”Cửu tỷ mời lên Linh Mã của đệ, tỷ dù sao cũng vừa thất thân”.

Cửu quận chúa mặt nhỏ đỏ rần, nép vào lồng ngực của hắn như chim non nép vào mẹ, nàng vừa thất thân nên hơi không quen, xác thực cần hắn giúp, khẽ gật đầu.

Cửu quận chúa mặc một bộ thiếp thân hoàng tước bào, phác hoạ ra có lồi có lõm mỹ lệ thân thể mềm mại, ngực sữa tròn trịa, ngọc eo tinh tế, toàn thân mỗi một tấc da thịt đều tuyết trắng như ngọc, tản mát ra nhàn nhạt mùi thơm.

“Cửu đệ, đi lên nhanh một chút a! Nếu là chúng ta lại không xuất phát, Man thú liền bị những tên kia săn giết xong!” Cửu quận chúa chần chờ một chút rồi nói.

“Ừm”. Trương Nhược Trần đặt nàng ở phía trước, hắn ở phía sau vươn tay điều khiển dây cương.

Hai người cùng cưỡi một ngựa, hướng về Vương Sơn chỗ sâu phóng đi.

“Lấy thực lực của chúng ta, nếu là có thể tương hỗ hợp tác, đủ để săn giết nhất giai trung đẳng Man thú.” Cửu quận chúa ánh mắt lộ ra mấy phần thần sắc mong đợi, dù là chỉ là săn giết được một đầu nhất giai trung đẳng Man thú, tại Vương Sơn Thú Liệp trong khảo hạch cũng khẳng định có thể thu hoạch được không thấp thành tích.

Vương Sơn Thú Liệp thành tích phương thức tính toán: Một đầu nhất giai thượng đẳng Man thú = năm đầu nhất giai trung đẳng Man thú

Một đầu nhất giai trung đẳng Man thú = năm đầu nhất giai hạ đẳng Man thú.

Nói cách khác, Trương Nhược Trần mặc dù mới săn giết một đầu Thiết Bì Man Ngưu, tuy nhiên lại đã tương đương với săn giết năm đầu nhất giai hạ đẳng Man thú.

Phải biết, cũng không phải mỗi người đều có thể săn giết nhất giai trung đẳng Man thú, chí ít đều cần Hoàng Cực Cảnh trung cực vị tu vi, mới có thể làm đến.

Mà lại, nhất giai trung đẳng Man thú tốc độ tương đương nhanh, lực phòng ngự đều hết sức kinh người, coi như có được trung cực vị tu vi, muốn săn giết một đầu nhất giai trung đẳng Man thú cũng không phải một chuyện dễ dàng sự tình.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.