Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) – Chương 61: Trương Vũ Hi thần phục (1) – Botruyen

Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) - Chương 61: Trương Vũ Hi thần phục (1)

Trên cái cổ trắng như tuyết của nàng in một dấu răng màu đỏ.

Trương Vũ Hi cả người run lẩy bẩy, khoé miệng nàng giật giật, nước mắt chảy xuống nhiều hơn.

Hang động của nàng ướt đẫm, một dòng suối rí rách màu vàng nhạt chảy xuống bãi cỏ, bốc lên mùi khai.

Trương Nhược Trần kinh ngạc nhìn, hắn cúi xuống chăm chú quan sát, từ chính giữa hai mép môi hồng có một dòng nước nhỏ chảy ra, tụ thành một bãi nước nhỏ.

Hắn thích thú quan sát, nói:”Ồ, ngươi tè dầm a! Không ngờ Cửu quận chúa cao cao tại thượng lại tè dầm a! Ha ha ha, nước tiểu của ngươi hơi khai đó, đoán chừng là hồi nãy ngươi ăn bậy cái gì phải không?”.

Trương Vũ Hi mặt đẹp đỏ rần, nàng giãy dụa, dáng vẻ bất lực.

Nàng cực kỳ xấu hổ, không thể tin nổi là cơ thể mình lại mẫn cảm như vậy!

Nàng chưa từng tiểu tiện trước mặt người khác, đừng nói nam nhân, nữ nhân cũng chưa từng.

Vậy mà bây giờ mình lại làm động tác xấu hổ đó!

Càng nghĩ, đầu óc nàng càng hoảng, nàng ôm mặt, không dám nhìn Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần cũng không trêu chọc nàng nữa, hắn cúi xuống liếm láp vùng đào nguyên còn ươn ướt nước tiểu.

“Không….đừng…..ngươi liếm nước tiểu của ta???…..đồ dơ bẩn….”. Trương Vũ Hi hoảng loạn, nàng không thể tin được lại có người dám uống nước tiểu của nàng.

U cốc của nàng vốn đã mẫn cảm, bây giờ lại bị nam nhân dùng miệng liếm láp, nhất thời linh hồn nàng bay lên chín tầng mây, một cỗ cảm giác kỳ dị, khó tả, nàng chưa bao giờ cảm thấy tốt như hiện tại, rất khoan khoái, dễ chịu, sung sướng.

“Ưm~…..”. Trương Vũ Hi rên rỉ, hạ thể nàng điên cuồng co giật, một chút dịch thủy bắn ra từng u cốc của nàng.

“Nước tiểu của cửu quận chúa hơi mặn, lợn lợn nhưng rất dễ uống, chỉ là mùi trong miệng còn lưu lại hơi khó chịu”. Hắn cho ra nhận xét.

Trương Nhược Trần không bỏ qua cơ hội này, hắn há lớn miệng, từng giọt dâm thủy như tưới nước vào miệng hắn, bắn lên cả gương mặt điển trai.

“A~……sướnggggg…….ưm…..cửu đệ, ngươi tiếp tục đi….”. Trương Vũ Hi mơ màng khuyến khích hắn, giờ phút này trong đầu nàng chỉ còn có tình dục.

Trương Nhược Trần không khách khí, lưỡi đảo quanh u cốc, thi thoảng chọt chọt vào giữa hai mép môi đỏ, doạ cho Trương Vũ Hi co giật liên hồi.

Trương Nhược Trần chuyển sang công kích miệng nàng, tại đôi môi đỏ mọng của nàng điên cuồng liếm láp, mút nút, hồi lâu lại đem lưỡi mình lách vào trong miệng nàng, cùng chiếc lưỡi thơm tho của Trương Vũ Hi triền miên quấn chặt lấy nhau.

“Lưỡi của ta còn dính đầy dâm thủy và nước tiểu của ngươi đấy, sao rồi? Cảm giác tự uống nước tiểu của mình như thế nào? Có thích hay không?”. Trương Nhược Trần trêu ghẹo.

“Ưm~ van cầu ngươi mau cho vào trong ta đi…..cầu xin ngươi…..ưm…a….”. Trương Vũ Hi cố gắng đáp trả lưỡi của hắn, liên tục van xin.

Nàng đã muốn lắm rồi, bên dưới trống vắng, rất khó chịu, dâm thủy tuôn ra không ngừng khiến nàng chỉ muốn cầu hoan, cảm giác bên dưới thiếu cái gì đó, phải thật to, thật mạnh mẽ mới có thể bù đắp khát vọng của nàng.

Trương Nhược Trần hôn tới hôn lui một hồi, liền rút lưỡi ra, Trương Vũ Hi lúc này dục vọng bùng cháy mãnh liệt, làm sao có thể buông tha, chiếc lưỡi thơm tho lập tức theo ra, hai đầu lưỡi ở bên ngoài say sưa liếm láp.

Trương Nhược Trần cứ thế trêu chọc cho Trương Vũ Hi mặt đỏ tía tai, hơi thở gấp gáp, hồi lâu mới nói:”Hi Nhi, chúng ta bắt đầu nhé!”.

Hắn đổi giọng vì muốn chinh phục nàng chứ không phải bức bách.

“Vâng…..Trần ca….ngươi cho vào đi….Hi Nhi ước lắm rồi….chỉ mong thứ đó của đệ có thể thỏa mãn ta…”. Ánh mắt Trương Vũ Hi đầy nhu tình, thái độ so với trước đây cách biệt hoàn toàn.

Nguyên nhân là hiện tại nàng rất khát tình như dâm phụ vậy, trong đầu không còn ý nghĩ bài xích hắn nữa, mà cơ thể của nàng cũng khao khát làm tình.

“Có lẽ đây mới là cách chính xác chinh phục nàng đi, loại nữ nhân này một là trở thành cường giả đỉnh cao khiến nàng thật tâm kính phục, hai là mạnh mẽ cưỡng bức nàng, ép trói nàng lại một góc, liên tục dùng lời lẽ ngon ngọt dụ dỗ cùng côn thịt hành hạ, lâu ngày nàng sẽ sinh ra tình cảm với mình, ví dụ như hiện tại nàng trong trạng thái khát tình thì dễ rồi, mình muốn gì nàng cũng sẽ đáp ứng, hừ, loại nữ nhân này chính là một cái dâm phụ chính cống”.

Trương Nhược Trần thầm nghĩ, nắm chặt côn thịt đã ướt đẫm, kề sát miệng nàng, nói:”Ngậm nó đi, nó phải được tẩm ướt trước khi làm tình”.

Trương Vũ Hi lập tức vâng lời, nàng chuyển sang tư thế quỳ, dùng đầu lưỡi chọt vài phát vào đầu côn, sau đó khéo léo đảo quanh đầu côn.

Đầu côn to tướng ửng đỏ doạ người, nó hơi chuyển sang màu tím, nhìn rất khủng bố.

Trương Vũ Hi không sợ, “bất chấp nguy hiểm” tiếp tục liếm láp, chiếc lưỡi thơm quấn quanh côn thịt, ngay cả hai viên bi nhỏ treo lủng lẳng phía dưới cũng không tha.

Nàng hoá thân thành hồ ly, chăm chú đến từng chi tiết nhỏ không bỏ qua vị trí nào của côn thịt, từ đầu côn cho đến cọng gân xanh hùng vĩ.

Tất cả đều hoàn mỹ.

Trên bãi cỏ, hai thân ảnh đang quấn lây nhau, một thân ảnh nữ tử đang quỳ gối hầu hạ cho côn thịt.

Nam tử thì đứng đó hưởng thụ nữ tử chăm sóc.

Chụt chụt chụt.

Tiếng lưỡi thơm liếm láp côn thịt vang lên tạo thành một bản nhạc tuyệt mỹ.

P/s: kẹt văn rồi, huhu, khó viết vl.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.