Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) – Chương 44 : Giải Quyết – Botruyen

Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp ) - Chương 44 : Giải Quyết

Chương 44 : Giải Quyết
Trương Nhược Trần hơi suy tư rồi nói:”Việc này cũng có lỗi của ta, đương nhiên là ta sẽ chịu trách nhiệm, hiện tại tu vi của ta quá thấp không giúp được gì cho ngươi, đợi khi nào ta có đủ năng lực bảo vệ ngươi thì sẽ cưới ngươi về làm vợ”.

“Còn nữa, ngươi nói vị cường giả phía sau ta là ý gì?”.

Tần Nhã hừ lạnh, nói:”Nếu không phải vị kia thì ai có thể ám toán ta? Nếu không phải vị kia ngươi nghĩ ngươi có thể ăn ta được sao? Nằm mơ đi thôi!”.

Trương Nhược Trần nghi hoặc, nói:”Ngươi có lẽ có hiểu lầm gì đó, thật sự phía sau ta không có người nào cả!”.

“Ta có một ít bí mật, cũng như ngươi vậy, một đại mỹ nữ như ngươi cùng tu vi ít nhất trên Thiên Cực Cảnh đại viên mãn, tại sao ngươi lại lăn lộn ở Vân Võ Quận Quốc bé tí này? Ngươi có thể giải thích sao?”.

Tần Nhã trầm mặc, xác thực bí mật của nàng chỉ nhiều chứ không ít.

Nàng hơi do dự, hỏi:”Vậy ý của ngươi là muốn làm phu quân của ta? Ta cũng có bí mật không thể nói, chỉ là tương lai ta cần trợ giúp, mặc kệ ngươi có bí mật gì, miễn là có thể giúp ta là được, ngươi làm được không?”.

Trương Nhược Trần gật gật đầu, nói:”Chắc chắn ta sẽ giúp ngươi vì ta là phu quân ngươi mà! Còn bí mật của hai ta thì không cần lẫn nhau hỏi được chứ? Chuyện ngươi bị ám toán ta thật sự không biết gì cả, chuyện này có thể vấn đề là ở bên ta nhưng cũng có thể ở bên ngươi, thôi, nếu đã không biết thì dù cố tìm đi nữa cũng không biết”.

Tần Nhã khẽ gật đầu, việc này quá kỳ lạ rồi.

Trương Nhược Trần cười nói:”Còn bây giờ thì gọi ta phu quân được chứ? Bảo bối của ta?”.

Tần Nhã sắc mặt lạnh nhạt, nói:”Ngậm cái miệng thối của ngươi lại, tương lai chúng ta có thể là vợ chồng nhưng hiện tại ngươi chỉ là tiểu võ giả Hoàng Cực Cảnh Hậu Kỳ mà thôi, trong mắt ta ngay cả con kiến cũng không bằng, quan hệ chúng ta rất phức tạp nhưng ta không muốn thân mật với ngươi bây giờ, gọi ta là Tần tỷ tỷ được rồi”.

“Được rồi phu nhân”. Trương Nhược Trần hắc hắc cười nói.

Tần Nhã cười lạnh, nghĩ nàng không dám xuất thủ giáo huấn hắn? Sai rồi!

Nàng tiến lại gần véo mạnh vào eo hắn.

“Hít hà”. Trương Nhược Trần hít thật sâu một hơi, quá đau rồi.

“Ngươi gọi ta là gì?”. Nàng hỏi.

“Tiểu phu nhân”. Trương Nhược Trần cứng rắn đáp.

Cửa phòng mở ra, một bóng người bay ra ngoài.

Trương Nhược Trần xoa xoa cái mông, ủy khuất nói:”Phu nhân đừng bạo lực quá, như vậy không tốt cho sức khoẻ đâu”.

“Hừ, một kẻ yếu sinh lý thì lấy quyền gì mà lên tiếng”. Tần Nhã hung hăng cho hắn một quyền.

Trương Nhược Trần lại bay ra vài mét nữa, lúc này hắn mới vội nói:”Tần tỷ tỷ”.

Tần Nhã hài lòng gật đầu.

Nàng hỏi:”Ngươi cần kiếm phải không?”.

Trương Nhược Trần gật đầu.

Nàng đưa Trầm Uyên cổ kiếm cho hắn, nói:”Hiện tại ngươi là phu quân tương lai của ta cho nên những thứ này ngươi cứ cầm lấy, cần gì cứ nói ta sẽ cho”.

Trương Nhược Trần cười cười, đây mới đúng là vợ chồng chứ!

Tần Nhã dẫn hắn đi tham quan, Trương Nhược Trần bỗng dừng lại, chỉ một thanh kiếm màu xanh ngọc, hỏi :”đây là kiếm gì?”

Tần Nhã nói:” Đây là thanh tứ giai Chân Võ Bảo khí, tên là, Thiểm Hồn Kiếm. Trong thân kiếm có khắc 14 đạo Minh Văn, theo thứ tự là bốn đạo ‘Lực hệ Minh Văn’, bốn đạo ‘Băng hệ Minh Văn’, bốn đạo ‘Điện hệ Minh Văn’, còn có hai đạo ‘Quang hệ Minh Văn’ . Có thể nói, nó hết thảy có được ba loại đặc thù thuộc tính, theo thứ tự là Băng hệ, Điện hệ, Quang hệ.”

Nói như vậy, nhất giai Chân Võ Bảo khí bên trong, chỉ có một đạo Minh Văn.

Chỉ có Minh Văn số lượng đạt tới mười đạo trở lên, mới có thể xem như tứ giai Chân Võ Bảo khí.

Chân Võ Bảo khí bên trong Minh Văn, mỗi gia tăng một đạo, uy lực liền sẽ có khác biệt trình độ gia tăng. Mà lại, căn cứ Minh Văn thuộc tính khác biệt, Chân Võ Bảo khí cũng sẽ bày biện ra khác biệt thuộc tính, thích hợp khác biệt võ giả.

Tỉ như, mở ra Xích Diễm Thần Võ Ấn Ký võ giả, chân khí trong cơ thể tự mang một cỗ Liệt Diễm chi khí, sử dụng Hỏa hệ Chân Võ Bảo khí, liền có thể phát huy ra Chân Võ Bảo khí càng cường lực hơn lượng”.

Trương Nhược Trần nghe vậy, ánh mắt đảo xuống bờ mông căng tròn của nàng, sắc tâm lại nổi lên, đang định hướng mông nàng vỗ một cái thì tay của hắn bị người bắt được.

Tần Nhã ánh mắt lạnh lẽo, hỏi:”Ngươi làm gì đấy? Làm 3 ngày 3 đêm chưa đủ sao dâm tặc?”.

Nàng vỗ mạnh vào ngực hắn, Trương Nhược Trần lập tức bay ra xa mấy mét.

Trương Nhược Trần một tay nhấc lấy “Thiểm Hồn Kiếm”, một tay nhấc lấy “Trầm Uyên cổ kiếm”, tựa như trốn hướng về kho binh khí bên ngoài bước nhanh đi đến.

Tần Nhã quá mê người, ở cùng một lát nữa hắn sợ không nhịn được mà đè nàng ra chịch.

Đương nhiên đây chỉ là ý nghĩ của hắn, thực tế thì tinh dịch hắn đã cạn kiệt rồi, mà Tần Nhã cũng vừa làm 3 ngày 3 đêm, chắc chắn không cho hắn chịch nữa.

“Trốn rất nhanh, hừ”. Tần Nhã lẩm bẩm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.