Chương 33 : Song Chịch (2)
Trương Nhược Trần sướng điên rồi, sự vui mừng khi đột phá Hoàng Cực Cảnh Hậu Kỳ chẳng là thứ gì nếu so với cảnh này.
Được hai vị đại mỹ nữ hầu hạ, còn gì sướng bằng?
Sướng hơn cả thần hồn xuất khiếu, cảm giác như thăng hoa cả về tinh thần lẫn thể xác.
Hắn thầm tiếc nuối mình trọng sinh muộn màn, nếu sớm một chút, chờ tới khi mình trở thành cường giả rồi sớm cưới Lâm Phi thì tốt.
Vân Nhi vẫn còn non nớt, thi thoảng móng tay của nàng bấu vào làm hắn hơi đau.
Trương Nhược Trần nhắc nhở vài lần, lúc này nàng mới chú ý, vội nói xin lỗi.
Lâm Phi quả là có kinh nghiệm đầy mình, nàng khi thì uốn éo đầu lưỡi, liếm từ trên xuống, khi thì dùng tay trái giữ chặt bi, tay phải xoa nắn đầu côn.
Trải qua vài lần như vậy, côn thịt của hắn to hơn nhiều, màu sắc cũng chuyển sang màu đỏ như máu.
Con thịt rất lớn, tới 20cm, chiếc quần lót tam giác phải rất miễn cưỡng mới che đậy nổi.
Mắt thấy sắp thua, côn thịt không chống đỡ nổi nữa, nhưng chẳng lẽ lại mặt dày chịu thua?
Không tới phút cuối cùng thì không bỏ cuộc, Trương Nhược Trần thầm nghĩ, bề ngoài gương mặt hắn ung dung, bình thản nhưng dưới bụng như có một lò lửa sắp bùng cháy.
Đột nhiên côn thịt hơi run run, nó hơi co rút.
Một lần, hai lần, ba lần.
Trương Nhược Trần thầm nghĩ hỏng bét nhưng ngại thất hứa, vì vậy hắn im lặng luôn.
Bốn lần, năm lần, sáu lần.
Côn thịt ngày càng co rút kịch liệt, mãi đến lần thứ 12, nó run run, đầu côn phóng ra giọt tinh dịch đầu tiên.
Sau đó là từng dòng dịch nhờn bắn xối xả, đáng thương chiếc quần lót đứng mũi chịu sào, tinh dịch ướt đẫm, thấm xuyên qua quần lót.
Thoáng chốc, quần lót hơi ướt ướt, tựa như hắn đái dầm vậy.
Lâm Phi nhạy cảm phát hiện, nàng che miệng cười khẽ, nói:”Con bắn ra rồi, tý nữa Trần ca phải dịu dàng với tỷ muội nha!”.
Vân Nhi cũng cười khúc khích, hai mắt híp lại.
Trương Nhược Trần xấu hổ vội chống chế:”Mẹ đừng đùa, con làm sao dám để mẹ gọi con là Trần ca, hai người yên tâm, ta sẽ nhẹ nhàng”.
Hắn cởi quần lót ướt nhẹp ra, để lộ cây côn thịt dài 20cm, tuy đã bắn nhưng nó không ỉu xìu xuống mà dựng thẳng đứng, chùm lông nhỏ của hắn càng thêm tô điểm cho côn thịt.
Lâm Phi cũng không đổi tư thế, nàng vừa quỳ vừa liếm láp xung quanh côn thịt, nói:”Để mẹ vệ sinh cho côn thịt, nếu côn thịt bị chèn ép hay cương cứng quá lâu dễ gây ảnh hưởng tới tinh dịch và có hại lưu thông máu, con phải nhớ kỹ đó”.
Hồi lâu sau, côn thịt được vệ sinh sạch sẽ, Lâm Phi liếm môi, bình luận:”Ừm….mùi vị không tệ….hơi mặn….cũng không khó nuốt lắm…..rất dính, nhớp…..điều này cho thấy chất lượng tinh dịch của con rất tốt!”.
Nghe Lâm Phi bình luận về tinh dịch mình, Trương Nhược Trần dở khóc dở cười không biết nói gì.
Trương Nhược Trần ho khan, nói:”Tiếp theo là màn chính, mời hai người nằm trên giường để con hầu hạ”.
Vân Nhi mặt hơi phiếm hồng, khẽ gật đầu.
Lâm Phi trêu chọc nói:”Được rồi, mong Trần ca hầu hạ tốt cho hai vị tỷ muội”.
Cả hai đều nằm lên giường, chờ đợi Trương Nhược Trần “hầu hạ”.
Trương Nhược Trần cười híp mắt, hắn cầm côn thịt xộc vài cái cổ vũ chính mình rồi tiến lại gần hai người.
Hắn quyết định trước trêu đùa Vân Nhi, dù sao đây là lần thứ hai của Vân Nhi, nàng chắc chắn rất ngại ngùng, phải ưu tiên nàng trước.
Ừ…a a…” Vân Nhi được Trương Nhược Trần vuốt ve, khắp toàn thân đều cảm nhận được kích thích, hơi thở càng lúc càng gấp gáp, da thịt trên người cũng từ từ đỏ hồng lên.
Hiểu biết của Trương Nhược Trần đối với chuyện nam nữ so với Vân Nhi thì nhiều hơn một chút, dù sao Vân Nhi mới chỉ là sơ nhập tình trường, mới chỉ làm tình một lần với hắn, hơn nữa nàng lại vô cùng xấu hổ, cho nên Trương Nhược Trần đương nhiên phải gánh trách nhiệm chỉ dẫn hết thảy hành động, vuốt ve kích thích từng ngõ ngách trên cơ thể nàng. Khi Vân Nhiphát ra tiếng rên rỉ cùng thở gấp, bàn tay của hắn cũng tiến đến địa phương giữa hai chân nàng, cẩn thận thăm dò nơi bí ẩn nhất của thiếu nữ.
Phía trên thảo nguyên lưa thưa đã ướt đẫm tự bao giờ, mỹ cảnh tươi đẹp dị thường.
Tới khi Vân Nhi hoàn toàn say mê, hắn chậm rãi cúi xuống, khẽ cắn lên lỗ tai nàng. Khi đầu lưỡi hắn nhập vào lỗ tai, Vân Nhi cả người không ngừng run lên.