Chương 25 : Chịch Vân Nhi (3)
Dù sao nàng cũng không thật sự muốn chống cự hắn.
Trước sau gì cũng cho hắn, tại sao bây giờ không cho luôn?
Quan hệ hai người đã tiến thêm một bước, trở thành tình yêu chân chính, tiếp theo quan hệ sẽ càng thêm nồng đậm.
Thật sự thì nàng cũng rất thích Trương Nhược Trần, nếu không thì khi hắn dụ dỗ nàng chơi đồ chơi 20cm nàng đã không chơi rồi.
Thất thân cho hắn cũng là một chuyện tốt.
Nàng nghĩ vậy, rất nhanh Trương Nhược Trần đã cởi xong, ngay cả yếm và quần lót của nàng cũng cởi ra.
Thân thể của nàng lồ lộ trước mặt Trương Nhược Trần.
Phần ngực cup C khá lớn tô điểm hạt anh đào hồng hồng, vòng eo nhỏ nhắn một tay có thể ôm gọn, bên dưới lỗ rốn mê người một chút là hai cánh môi vừa hồng vừa mịn khép thật chặt, vài sợi cỏ tơ đen tuyền lún phún trên mu đất dễ mến ấy.
Thân thể Vân Nhi cao chừng 1m65, thấp hơn Trương Nhược Trần đến một cái đầu, nàng cũng đã trưởng thành nhưng hàng ngày phải làm việc vặt, vì vậy da nàng hơi vàng nhạt chứ không được trắng mịn như Lâm Phi.
Dù sao nàng cũng đã 18 tuổi, lại là tỳ nữ thiếp thân của Lâm Phi, được như vậy đã rất tốt, không thể tốt như Lâm Phi được.
Vân Nhi cảm thấy cả người nóng lên, có lẽ nàng động tình chăng?
Trương Nhược Trần đặt nàng ngay ngắn lên giường, yêu kiều hôn nhẹ lên môi nàng, nói:”Nàng không cần làm gì hết, tiếp theo là việc của ta”.
Trương Nhược Trần vừa thở hổn hển, cánh tay đã túm lại bánh bao non tơ của Vân Nhi nhào nặn, một tay khác đã tìm đến nơi u cốc non nớt, ngón trỏ nhanh nhạy trượt lên trượt xuống nơi hai mép động.
Hình tượng mỹ hảo đến cực điểm.
Trương Nhược Trần hít thở không thông, thầm nghĩ mình rốt cuộc bị sao vậy? Làm sao lại thèm muốn như thế?
Côn thịt hắn đã cứng trở lại, khôi phục 20cm.
Hắn hôn lên môi nàng, dùng lưỡi mở ra miệng nhỏ của Vân Nhi, từ từ cho lưỡi tiến vào.
Lưỡi của hắn như rắn, tìm tòi khắp nơi trong miệng nàng, không bỏ qua bất cứ ngõ ngách nào, sau đó tìm đến lưỡi của Vân Nhi.
Ban đầu Vân Nhi xấu hổ nên không dám đáp trả nhưng theo thời gian trôi qua, lưỡi của Trương Nhược Trần quấn chặt lấy lưỡi của nàng, liên tục kích thích, nàng dứt khoát đáp trả lại.
Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt văng tung tóe cả ra ngoài.
Sau một hồi chơi đùa, Trương Nhược Trần lấy lưỡi ra, nhìn Vân Nhi, gương mặt của nàng ửng đỏ, thấy hắn nhìn mình, nàng xấu hổ vỗ mạnh vào ngực hắn, nói:”Đệ xấu lắm, vậy mà lừa tỷ, lần trước rồi cả lần này nữa, hừ hừ”.
Vân Nhi ra vẻ tức giận phồng má, Trương Nhược Trần phì cười, hắn biết bên ngoài Vân Nhi nói vậy thôi chứ thật ra trong nội tâm rất hưởng thụ nhưng ngại da mặt mỏng nên phải giả vờ tức giận.
Ngoài lạnh trong nóng là đây, tâm nàng như đậu hũ vậy mà còn làm ra vẻ!
Trương Nhược Trần nhẹ giọng an ủi:”Đệ làm vậy cũng chỉ là muốn tán tỉnh tỷ tỷ mà thôi, tỷ đẹp lắm, đệ rất yêu tỷ, tỷ làm vợ đệ nhé”.
Nói rồi không đợi nàng trả lời, hắn bịt miệng nàng bằng một nụ hôn.
Vân Nhi trong lòng hạnh phúc lắm nhưng bề ngoài vẫn hừ lạnh, nàng đang muốn nói gì đó thì bị Trương Nhược Trần bịt miệng bằng nụ hôn, dứt khoát mặc cho hắn làm bậy, nhưng thi thoảng nàng vẫn giãy dụa vài cái, làm vậy mới khiến cho hắn biết nàng không phải nữ nhân dễ dãi, nếu không sau này địa vị của nàng trong lòng Trương Nhược Trần rất thấp.
Nàng không thích tranh đấu trong hậu cung nhưng cũng không tin Trương Nhược Trần chỉ lấy mỗi mình nàng làm vợ.
Địa vị thấp, bị hắn lạnh nhạt rồi sau này phải chịu đựng sự khinh bỉ, tranh đấu của nữ nhân của hắn.
Nàng không muốn như Lâm Phi bị lạnh nhạt như vậy, nàng muốn được cưng chiều, muốn được Trương Nhược Trần sủng ái.
Nàng hi vọng tranh sủng, được Trương Nhược Trần coi trọng, sau này đối mặt nữ nhân của hắn cũng có sức chống đỡ.
Đừng tưởng nàng dễ khi dễ!
Trương Nhược Trần bắt đầu chuyển sự chú ý tới hạ thể của nàng.
Hắn tách hai chân nàng ra, phía dưới là u cốc, phía trên là tiểu huyệt nhỏ nhắn.
Hắn cầm côn thịt, tấn công vào đào nguyên của nàng.
Vân Nhi bỗng hét thảm một tiếng, nước mắt không nhịn được chảy ra.
Dù biết là đau nhưng nàng không nghĩ tới đau đến vậy.
Từ trong khe hở giữa u cốc và côn thịt chảy ra một dòng tiên huyết màu đỏ hồng.
Đó là máu xử nữ của Vân Nhi!
Trương Nhược Trần xoa xoa mông của nàng, chờ một hồi rồi tiếp tục đôn dập tiến công.
“Ưm….bên trong Vân Nhi nhà ta rất chặt đấy”. Trương Nhược Trần khẽ nói, u cốc của nàng như núi lửa nóng hổi siết chặt lấy côn thịt.
Bành Bạch
Bạch Bạch
Trương Nhược Trần liên tục nhấp, Vân Nhi miệng thơm mở lớn, bông đào đồ sộ lắc lư theo từng nhịp, cảm giác kỳ diệu bao phủ toàn thân thể nàng.
Cảm giác rất kỳ diệu, khó tả nhưng cũng rất sung sướng, tâm trạng của nàng lâng lâng như lọ vào tiên cảnh, hô hấp nàng dồn dập, nhẹ giọng rên rỉ.