Vạn Cổ Chí Tôn – Chương 3755: Cuộc chiến cuối cùng (4) – Botruyen

Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 3755: Cuộc chiến cuối cùng (4)

Lý Vân Tiêu chỉ cảm giác khí huyết sôi trào, mà thực lực tiểu Hồng hơi yếu nên
khuôn mặt đại biến trắng bệch, tựa hồ có chút không thể thừa nhận.

Trên mười hai pho tượng phát ra tiếng phanh phanh như kim chúc va chạm, không
ngừng có đao khí bắn ra, chỉ sợ không còn chịu được bao lâu.

Lý Vân Tiêu quát:

– Lấy ta làm chủ, trợ ta!

Thân ảnh hắn chợt lóe, liền lao ra ngoài trận, mười một người còn lại biến hóa
phương vị, phối hợp Lý Vân Tiêu, toàn thể trận thế biến thành tấn công, như
một tam giác uốn lượn hướng kết giới A Át Phạm Sát phóng đi.

Hoa lạp lạp!

Cả Tinh Vân kết giới bị Đô Thiên Thần Sát trận trùng kích, xiềng xích phát ra
thanh âm chấn động kịch liệt, thật nhiều phù văn phóng lên cao, muốn đem mười
hai người cắn nát.

Nhưng trận thế một khối, mười hai người như một, lại đem Tinh Vân kết giới bổ
ra. Lý Vân Tiêu một cước giẫm lên xiềng xích, mượn lực nhảy lên, một kiếm chém
thẳng lên người Lục Sí.

Pháp tướng Lục Sí dữ tợn, A Hàm đao hoành ngang người đón đỡ Thùy Chủ Trầm
Phù. Ngay lập tức A Ma Luân bảo kiếm đâm tới, đại lượng ám kim sắc quang mang
mang theo lực lượng chấn mở.

Lý Vân Tiêu biến sắc, Cửu Uyên lập tức xuất hiện bên cạnh hắn, trong tay cầm
một cây thiết liên giống như đồ vật cổ xưa, đánh thẳng tới ám kim sắc quang
mang.

– Phanh! Phanh!

Mỗi lần va chạm lại có một mảnh hào quang tạc vỡ, thiết liên hiện ra hình
thái, không nghĩ tới lại có muôn màu, cũng không biết là chất liệu gì chế tạo.
Nhưng nếu có thể đối kháng oai lực của ma binh, tất nhiên không phải vật phàm.

Mười người phía sau bay lên, vây quanh Lục Sí đều tự ra tay công tới.

Lục Sí giận quát một tiếng, hắc thuẫn vừa chuyển, lập tức hóa thành thuẫn
quang kết giới bao phủ quanh thân.

Oanh long!

A Nam Kiền Sát không ngừng phát ra thanh âm răng rắc, tựa hồ đang thừa nhận áp
lực thật lớn.

Lục Sí giận dữ, đại trận này cũng giống như Đại Vãng Sinh Cực Lạc trận, có thể
đem công kích của mọi người chồng chất chung một chỗ, mà khi chịu lực lại phân
bố chia đều, hoàn toàn là một trận pháp biến thái.

Hắn cũng ý thức được phải phá vỡ trận này, nếu không mình lâm vào dây dưa quá
lâu sẽ gặp nguy hiểm.

– Hoành Tảo Thiên Quân!

A Lại Huyền Việt quét ngang, hóa phủ thành thương đánh tới mười người.

Oanh!

A Nam Kiền Sát thuẫn thu hồi, chiến phủ phảng phất như có mãnh thú điên cuồng
gào thét, chấn động lên thân thể mười người.

Đồng thời A Hàm đao cùng A Ma kiếm đẩy về phía trước, đẩy lui Lý Vân Tiêu cùng
Cửu Uyên.

Nhưng mười hai người cũng chưa bị thương, lăng không bay ngược lại liên thủ
công tới.

Vẻ mặt Lục Sí sắc lạnh, vung tay phải, A Tị cổ quyển mở ra, một mảnh kim sắc
ám quang tràn ra ngoài.

Sắc mặt mười hai người đại biến, tựa hồ có cảm giác xấu.

Lý Vân Tiêu quát:

– Lui!

Mười hai người vội vàng thối lui, cũng chưa loạn trận thế, đồng thời đem mười
một pho tượng còn lại ngăn cản trước người.

Nhưng mười một pho tượng vừa xông tới gần sách cổ, toàn bộ ngừng lại, giống
như đang bị cỗ lực lượng xiềng xích nào đó trói buộc.

Quyết ấn trên tay Lục Sí biến đổi, quát:

– Hỗn Độn Ma Viêm Long!

– Oanh long!

Một cỗ lực lượng đáng sợ từ trong sách cổ lao ra, nháy mắt đánh bại phòng ngự
của mười một pho tượng, đem chúng biến thành kim thủy.

Một cỗ hỏa diễm hóa thành hình thái ma long, tàn sát bừa bãi trong thiên địa,
đuổi theo đám người Lý Vân Tiêu.

Thanh âm run rẩy của Yết truyền tới, thất thanh:

– Đúng là Hỗn Độn Ma Viêm Long! Làm sao thứ này còn tồn tại? Đây là sinh linh
duy nhất tồn tại trong thiên địa khi Ma giới mới sinh ra!

Sắc mặt mười hai người thật khó xem, vội vàng thối lui về phía sau.

Nhưng Hỗn Độn Ma Viêm Long giống như có linh tính, vẫn đuổi sát theo bọn họ.

Viện vội kêu lên:

– Làm sao bây giờ? Hay là tách ra trốn, nếu không nó luôn đuổi theo chúng ta!

– Không được!

Lý Vân Tiêu quả quyết bác bỏ:

– Nếu trận thế bị tản ra, Lục Sí sẽ tiêu diệt từng bộ phận, như vậy không còn
cơ hội nữa!

Viện nói:

– Nhưng mà lực lượng của ma long…vừa rồi cả mười một pho tượng…

Lý Vân Tiêu trầm giọng quát:

– Mấy pho tượng kia sao có thể so sánh với chúng ta, liên thủ áp chế nó!

Mười hai người nhất thời phân tán kháp quyết, liên thủ công tới ma long. Lực
lượng khủng bố áp chế, một đạo chân thân thần sát hiện ra, gào thét vung
chưởng vỗ xuống!

– Oanh long!

Ma long bị trúng một kích, mạnh mẽ gào thét, một đầu đánh thẳng lên thân thần
sát!

Oanh long!

Oanh long!

Lực lượng mạnh mẽ nổ tung, thần sát nháy mắt tan xương nát thịt, mười hai
người bị chấn động bay ra ngoài.

Tiểu Hồng trắng bệch phun ra máu tươi, lui lại hơn mười bước mới đứng vững
thân hình, nhưng cũng phi thường miễn cưỡng.

Sắc mặt Lục Sí đại biến, thần sắc tràn đầy kinh hãi, tựa hồ cảm giác vô cùng
bất mãn hừ lạnh một tiếng, thân ảnh chớp động xuất hiện bên cạnh tiểu Hồng,
một đao bổ xuống!

– Cẩn thận!

Lý Vân Tiêu điên cuồng hét lên một tiếng, liền thuấn di lao qua, Thùy Chủ Trầm
Phù đâm tới.

Tiểu Hồng lập tức tế ra Cổ Thần chiến trường biến lớn ngăn trước người.

Nhưng đao ảnh rơi xuống, oanh long một tiếng, Cổ Thần chiến trường bị chém
thành hai nửa, đao mang đáng sợ rơi xuống trên đầu tiểu Hồng.

Một cảm giác nguy hiểm tử vong lan tràn trong lòng nàng, nàng chỉ cảm thấy
toàn thân băng sương, không thể động đậy.

Nhưng nháy mắt có hai cỗ lực lượng hoành không bay tới, Thùy Chủ Trầm Phù còn
có Như Thị Ngã Văn của Ba Mộc đồng thời chắn ngay trước người tiểu Hồng!

Oanh!

A Hàm đao chém lên hai kiện huyền khí bị chấn ngược trở về, dù sao trước đó bổ
ra Cổ Thần chiến trường cho nên uy thế cũng không còn lại bao nhiêu.

– Phốc!

Tiểu Hồng phun búng máu, vẻ mặt tái nhợt dị thường.

Vừa phun máu, chân khí của nàng cấp tốc hạ xuống, da thịt tái nhợt trong suốt,
cơ hồ không còn huyết sắc.

Lý Vân Tiêu trực tiếp thu nàng vào trong Giới Thần Bi.

Ba Mộc vốn luôn chú ý chiến trường, sớm phát hiện Tiểu Hồng kiệt lực nên lập
tức thay thế chỗ của nàng.

Mười hai người lại tạo thành Đô Thiên Thần Sát trận, dựa theo phương vị đứng
chung một chỗ, giằng co cùng Lục Sí.

Đôi bên dị thường kiêng kỵ lẫn nhau, tựa hồ đã mất hẳn cảm giác tự tin trước
đó.

Yết hiện ra trên vai Vi Thanh, khuôn mặt hiện ra trong một đóa ma hoa, hai mắt
như đao nhìn chằm chằm Lục Sí, lạnh giọng nói:

– Hỗn Độn Ma Viêm Long là sinh linh đời thứ nhất của Ma giới, cùng thiên địa
cộng sinh, mặc dù thực lực không bằng Thiên Giới chi chủ, nhưng vượt xa Thánh
Ma. Chỉ sợ trong sách cổ của ngươi cũng chỉ có một đạo, khó thể tiếp tục thi
triển được đạo thứ hai đi!

Lục Sí cười lạnh nói:

– Có thể nhận ra Hỗn Độn Ma Viêm Long, xem ra ngươi cũng là lão nhân trong Ma
giới. Hừ, không thể tưởng được ngươi hỗn thảm như vậy, cần ăn nhờ ở đậu.

Yết cười lạnh nói:

– Nói tới nói lui có thể thấy được chỉ có một đạo. A Tị cổ quyển được xưng là
vật hình thành khi tiền Ma giới sụp đổ, bên trong có chút sinh linh cường đại
của Ma giới cũng chẳng có gì lạ. Hiện tại thủ đoạn phá giải Đô Thiên Thần Sát
trận của ngươi chỉ còn lại Tinh Tuyền Bạo, nhưng khi thi triển là tự tổn tám
trăm giết địch một ngàn, lâm vào cảnh tượng nguy hiểm cực đoan.
—————

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.