Cho tới vài giờ sau vẫn không ai phát hiện dị thường nơi này, mọi người đều
nghĩ Lý Vân Tiêu đã bế quan.
Đợi khi Lý Vân Tiêu tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên linh mạch, được
linh khí tẩm bổ thân hình.
Thùy Chủ Trầm Phù lẳng lặng rơi trên mặt đất, tựa hồ cũng thập phần hưởng thụ
cảm giác ngâm mình trong linh khí, trên kiếm thỉnh thoảng có lưu quang di
động.
Lý Vân Tiêu kiểm tra thân thể của mình, trong lòng chấn động mãnh liệt.
Bên trong đan điền có một cỗ lực lượng cuồn cuộn giống như vũ trụ lẳng lặng
trôi nổi, theo ý niệm vừa động, tựa như vạn tinh xoay tròn, lực lượng cường
đại khoảnh khắc tràn khắp toàn thân!
– Giới Vương cảnh!
Hắn mừng như điên, cảm thấy ngạc nhiên.
Nghĩ kỹ lại quá trình khi đó, nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng dò xét nội
thể, phát hiện Giới Thần Bi lẳng lặng nằm trong thức hải, tựa hồ cũng không có
bao nhiêu biến hóa so với trước đó.
Thân ảnh Lý Vân Tiêu chợt lóe, cùng Thùy Chủ Trầm Phù tan biến vào trong linh
mạch, trực tiếp xuất hiện trong bia.
Phát hiện Xa Vưu vẫn đang lẳng lặng ngồi xếp bằng hấp thu linh khí tràn tới
bốn phía, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra, thần sắc biến thành thả lỏng.
– Hô!
Nhớ tới tình huống trước đó, còn tưởng rằng mình đã chém nát Giới Thần Bi. Nếu
là như vậy Xa Vưu cũng đã bị giết chết, nhưng hiện tại xem ra đó chỉ là một
giấc mộng mà thôi.
Hắn lẳng lặng nhìn Xa Vưu, xác định người này vẫn bình yên vô sự mới rời khỏi
Giới Thần Bi.
Đột nhiên Giới Thần Bi giống như bị kích hoạt, bắt đầu tản mát ra lực lượng
khổng lồ, tràn ngập cả thân hình Lý Vân Tiêu, Lý Vân Tiêu cảm giác thân thể
mình giống như đã hoàn toàn kết hợp cùng một chỗ với Giới Thần Bi.
– Loại cảm giác này…
Theo lực lượng dung hợp, trong thức hải linh quang vừa hiện, tựa hồ lại gia
tăng thêm tin tức. Hắn cau mày, đợi hồi lâu rốt cục mới lĩnh hội xong, trong
mắt hiện lên tia sáng kỳ dị.
Nguyên lai tin tức được ghi chép trong Giới Thần Bi, là ý thức do các triều
đại Giới Vương lưu lại.
Tuy tàn phá không được đầy đủ, hơn nữa còn lộn xộn, nhưng bởi vì tin tức thập
phần toàn diện, Lý Vân Tiêu lĩnh hội xong cũng nắm giữ được bảy tám phần.
Nguyên lai khi các triều đại giới thần bi chủ trước khi trùng kích Giới Vương
đều bị Giới Thần Bi dùng uy lực cực lớn luyện hóa, hoặc là hạ lạc ấn, hủy đi
thân thể làm cho họ trở thành bia bộc, chỉ là ở nhờ trong Giới Thần Bi.
Đồng thời bia bộc cũng mượn giới lực trợ giúp đạt tới Giới Vương cảnh.
Quá trình này đều tự động gây ra khi giới thần bi chủ tu luyện tới Tạo Hóa
đỉnh.
Hơn nữa cũng không có bao nhiêu người có khả năng đối kháng, phần lớn đều bị
thu làm khí linh, trở thành nô lệ của Giới Thần Bi.
Nhưng cũng có chút người cực kỳ cường hãn, tuy rằng ở Tạo Hóa cảnh đỉnh nhưng
đã có lực lượng đối kháng Giới Vương cảnh, do đó gắn bó sống nhờ lẫn nhau,
không bị Giới Thần Bi luyện hóa. Nhưng từ đó về sau bị Giới Thần Bi áp chế,
rất khó tiếp tục tiến thêm một bước.
Bởi vì một khi xông lên Giới Vương cảnh thì Giới Thần Bi sẽ bó tay hết cách,
không còn khống chế được hắn.
Thậm chí khi gây ra quá trình cho Giới Thần Bi tự động luyện hóa, chẳng những
không thể luyện hóa ngược lại còn phản khách vi chủ, trực tiếp luyện hóa Giới
Thần Bi!
Nhưng người như vậy thật hiếm thấy, như lông phượng và sừng lân.
Theo ý thức tàn vỡ mà Lý Vân Tiêu lấy được, cũng có vài người như vậy, nhưng
bởi vì niên đại quá lâu dài nên không ghi chép rõ.
– Như vậy…ta đã luyện hóa Giới Thần Bi sao…
Lý Vân Tiêu gãi đầu, bộ dạng ngây ngốc ngồi trên linh mạch nhủ thầm.
Giờ phút này lực lượng từ Giới Thần Bi phát ra hoàn toàn khác hẳn lúc trước,
chênh lệch chẳng khác gì võ sĩ cùng võ đế, tuy chỉ kém nhau một chữ nhưng khác
nhau một trời một vực.
Trong lòng Lý Vân Tiêu mừng như điên, ánh mắt bắn ra ánh sao, nhìn ra xa xa.
Từ ngày đó, Thiên Vũ giới bắt đầu chuẩn bị chiến tranh.
Không khí ngưng trọng, cũng có tin tức tốt lành truyền tới, Đinh Linh Nhi phái
người đi tới khu vực Yên Vân Cổ Chiếu, tới Hóa Long trì bị phá hủy cố gắng tìm
kiếm mảnh vỡ long tinh giúp Xa Vưu khôi phục thương thế, chờ mong hắn tỉnh
lại.
Lý Vân Tiêu xây dựng trận pháp khôi phục trên linh mạch, làm cho Xa Vưu ở lại
tu luyện, hơn nữa thỉnh thoảng có người đưa tới thiên tài địa bảo, bảo đảm cho
hắn có thể nhanh chóng khôi phục thực lực trước cuộc đại chiến.
Hơn nữa giữa hai giới liên lạc thập phần chặt chẽ, dưới sự thương nghị của
nhiều cao tầng, tính toán xây dựng một chiến trường nằm giữa Ma giới cùng
Thiên Vũ giới, xem như là chủ trận bao vây tiêu diệt Lục Sí.
Mà Thiên Vũ giới cũng phái nhiều thuật luyện sư đi qua Ma giới hỗ trợ bố trí
đủ loại trận pháp cấm chế.
Về phần lựa chọn chiến trường ở Thiên Vũ giới, nhiều cao tầng tranh luận không
ngừng.
– Chiến trường Thiên Vũ giới sao?
Lý Vân Tiêu trầm tư, nói:
– Với cách nhìn của ta, không bằng tuyển chọn tại Viêm Võ thành.
– Cái gì? Viêm Võ thành?
Mọi người kêu lên.
Đinh Linh Nhi giật mình nói:
– Nếu đối chiến ở Viêm Võ thành, toàn bộ cơ nghiệp xây dựng những năm gần đây
đều bị hủy hoại trong chốc lát.
Lý Vân Tiêu nói:
– Trong thiên hạ hiện tại chỉ có lực lượng Viêm Võ thành là cực mạnh, hơn nữa
cũng là nơi có linh khí dồi dào nhất, quy tắc giới lực cũng dễ dàng cảm ứng.
Hơn nữa Viêm Võ thành có hơn mười năm trụ cột xây dựng, vô luận là công kích
hay phòng ngự hoặc bố trí cấm chế không còn chỗ thứ hai.
– Không sai, ta cũng đồng ý đem chiến trường tuyển ở Viêm Võ thành.
Một thanh âm quen thuộc từ ngoài đại điện truyền vào, mọi người đều vui mừng
nhìn ra.
Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện vẻ vui sướng, cười nói:
– Mục Địch đại nhân, ngươi rốt cục xuất quan!
Bên ngoài đại điện, một nam tử mỉm cười đi vào.
Người này chính là Linh Mục Địch, chẳng qua khí chất cùng thần thái đều mạnh
hơn lúc trước rất nhiều.
Hắn đi vào trong điện, ôm quyền nói:
– Gặp qua minh chủ!
Lý Vân Tiêu cười lớn:
– Đại nhân khách khí, nếu như ta không nhìn lầm, đại nhân hẳn đã bước vào Tạo
Hóa cảnh!
Linh Mục Địch gật đầu:
– Nhờ phúc của Họa Đấu chân thân, đã bước vào Tạo Hóa cảnh. Nếu tiếp tục bế
quan thêm mấy năm, có hi vọng khôi phục trạng thái đỉnh năm đó.
Lý Vân Tiêu vui vẻ nói:
– Như vậy phần thắng của chúng ta lại lớn vài phần.
Đồng tử Linh Mục Địch chợt co rụt lại, khiếp sợ nhìn Lý Vân Tiêu, cơ hồ thất
thố kêu lên:
– Minh chủ, ngươi…
– Giới Vương cảnh!
Tiếp tục cảm ứng tu vi của Lý Vân Tiêu, phát hiện chân khí cuồn cuộn như biển,
không có chút sơ hở. Giống như người trước mắt chưa từng tồn tại qua, chỉ là
một đại dương mênh mông hay là vực sâu không đáy.
– Chi!
Linh Mục Địch hít sâu một hơi, vừa mừng vừa sợ.
Mọi người cũng ồ lên, tuy rằng Lý Vân Tiêu bế quan hồi lâu mới xuất hiện,
nhưng không ai dự đoán được hắn đã trùng kích Giới Vương cảnh, trong lúc nhất
thời đều cảm thấy vui mừng.
Lý Vân Tiêu mỉm cười gật đầu nói:
– Vận khí mà thôi!
Linh Mục Địch mừng như điên, đột nhiên biến sắc cả kinh nói:
– Vậy Giới Thần Bi…minh chủ ngươi… —————