Hơn nữa hắn đã âm thầm truyền âm cho Vi Thanh, thương lượng phân công. Sẽ do
Vi Thanh đi cứu người, mà hắn tính toán toàn lực đánh lén một kiếm tranh thủ
giết Thư.
– Ha ha ha! Như thế nào, rốt cục gánh không được sao?
Thư cười như điên, hắn cũng cảm thấy Xa Vưu kiệt lực, mà Thế Giới kiếm còn
chút nữa đã xuyên thấu ma thuẫn, nhưng cuối cùng ngừng lại, hơn nữa bị ma lực
cường đại của hắn chậm rãi đè ép ngược ra ngoài.
– Gánh không được thì đi chết đi!
Thư hét lớn một tiếng, khí tức mạnh mẽ bùng nổ, ma khí bay múa bên người, bị
hấp thu vào trong ma thuẫn không ngừng tăng cường lực lượng.
Nhóm người Lý Vân Tiêu khẩn trương chờ đợi một khắc cuối cùng.
Trong mắt chân long tràn đầy vẻ băng sương, nhưng thân hình khổng lồ thu nhỏ
lại, biến thành hình người, tay phải nắm chặt chuôi kiếm vẫn vững vàng như
trước. Thế Giới kiếm dừng lại trong ma thuẫn giống như đã hoàn toàn đông cứng.
Thư cười lạnh nói:
– Đây chính là ưu thế sân nhà, hiện tại ngươi càng tiêu hao thì ngươi càng
thêm tổn thương, tội gì đâu.
Xa Vưu lạnh lùng nói:
– Cho nên ngươi định quỳ xuống kêu cha sao?
– Kháo! Đáng chết! Đi chết đi!
Thư giận dữ, thân hình nghiêng mạnh về phía trước, như phát điên hấp thu ma
khí vào ma thuẫn, thanh kiếm lại bị đè ép ra ngoài.
Lý Vân Tiêu cau mày, tuy Vi Thanh cùng tiểu Hồng đều khẩn trương, nhưng hắn
ngược lại cảm thấy kỳ quái, bởi vì trong mắt Xa Vưu không hề có vẻ kích động,
ngược lại còn mang theo vẻ châm chọc.
– Lão tiểu tử này đang làm cái quỷ gì?
Trong lòng Lý Vân Tiêu nhủ thầm:
– Chẳng lẽ không muốn mọi người thấy trò hề của hắn nên ra vẻ trấn định?
Chỉ thấy tay trái Xa Vưu vừa lật, xuất ra một khối long tinh thật lớn bỏ vào
trong miệng.
– A?
Lý Vân Tiêu há hốc mồm chấn kinh.
Hơn nữa Xa Vưu ăn xong một khối tiếp đó lại ăn thêm một khối.
Ngoại trừ Lý Vân Tiêu, những người còn lại không biết đó là vật gì, ánh mắt họ
cổ quái nhìn Xa Vưu. Thầm nghĩ cho dù là thiên tài địa bảo nhưng muốn bổ sung
lực lượng có khác gì như muối bỏ biển.
Xa Vưu ăn xong hai khối long tinh, hít sâu một hơi, một đạo long ngâm nhất
thời bạo phát, thẳng chấn chín tầng mây!
Đồng thời Thế Giới kiếm cũng phát ra tiếng long ngâm, lẫn nhau hô ứng.
Xung quanh Xa Vưu tản ra một mảnh long vực, trấn áp không gian bốn phương,
toàn bộ ma khí đều lui bước, phạm vi mấy trăm trượng đều hóa thành thanh
quang.
Sắc mặt Thư đại biến, trong lòng chấn động mãnh liệt.
Ở bên trong long vực, hắn không cảm thụ được chút ma khí nào tồn tại. Mà lực
lượng trên người Xa Vưu đang không ngừng kéo lên, hơn nữa Thế Giới kiếm cũng
kêu to, chậm rãi đâm xuống dưới.
Nhìn thấy ma thuẫn sắp bị đâm thủng, Thư không khỏi hoảng hốt vội vàng kêu
lên:
– Bách, mau mau xuất thủ cứu ta!
Rất nhiều người của Thánh Ma thế gia tuy rằng phát hiện thế cục không đúng,
nhưng không nghĩ tới Thư lại lên tiếng cầu cứu, toàn bộ đều dại ra, đưa mắt
nhìn nhau không biết nên làm như thế nào.
Viện bước tới, lạnh lùng nhìn lướt qua bọn họ, lạnh giọng nói:
– Ai dám ra tay, phải bước qua cửa ải của bổn tọa!
Sắc mặt Bách dị thường khó xem, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới chân long Thiên
Vũ giới cũng tới đây, hơn nữa sắp đánh bại Thư. Nhìn tình thế trước mắt, Thế
Giới kiếm đã đâm xuyên qua Thánh Ma Ngự Thuẫn, chậm rãi tới gần ngực của Thư,
nếu hắn còn không ra tay, Thư sẽ bị thanh kiếm kia đâm chết.
Nhưng cho dù ra tay, đối phương còn có Viện, mà thực lực mấy người khác cũng
không yếu, có thể cứu được Thư sao?
– Đại nhân, mau cứu đại nhân nhà ta đi!
Vài tên cường giả xuất thân cùng một thế gia với Thư ướt đẫm mồ hôi vội vàng
cầu xin.
Bách cũng khó xử, đây là một cuộc đấu đơn độc trước mặt tam quân, một khi hắn
ra tay, đừng nói có thể cứu được Thư hay không, nhưng dù cứu được mặt mũi cũng
hoàn toàn mất hết.
Thư bất chấp hết thảy, nhìn thấy mũi kiếm chỉ còn cách ngực của mình chư đầy
ba tấc, kiếm khí đáng sợ đã xuyên qua ngực hắn, làm toàn thân hắn băng sương:
– Bách đại nhân! Mau ra tay a! Niệm tình chúng ta quen biết, ngươi đừng thấy
chết mà không cứu được!
– Ai!
Bách thở dài một hơi, quay mặt đi, rõ ràng là không chịu nổi.
Ba gã cường giả nhìn thấy Bách không có ý tứ ra tay cứu người, đều phẫn hận
nhún chân mạnh xông ra ngoài, muốn tự mình tiếp viện.
Viện cười lạnh nói:
– Đồ không biết sống chết!
Trên người nàng hóa ra hai đạo hỏa diễm, dung hợp lại, nhất thời ngưng tụ
thành một thanh cự nhận nháy mắt chém ra ngoài!
– Oanh long!
Ba người kia tránh né không kịp đều kinh hãi ra tay ngăn cản, nháy mắt bị đánh
trọng thương bay ngược trở về.
Sắc mặt Viện trầm xuống, tựa hồ phi thường bất mãn một kích vừa rồi của mình,
hừ nói:
– Tiện nghi cho ba con kiến các ngươi, cho các ngươi sống lâu một lát, đợi
chết đi!
Sắc mặt ba người trắng bệch, không dám tiếp tục mạo muội ra tay. Đồng thời cả
ba đã bị trọng thương, thậm chí còn có tâm tư rời khỏi nơi này.
Giờ phút này Thư rốt cục gánh không được, mũi kiếm đã tới trước ngực của hắn,
chậm rãi tiến vào bên trong. Hắn chỉ cảm thấy lồng ngực một mảnh băng sương,
lại bị long tức áp chế vô cùng khó chịu.
Hắn hét lớn một tiếng, phẫn nộ nói:
– Cho dù bổn tọa có chết cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng!
Đôi mắt hắn đỏ bừng, hai tay đổi quyết ấn, đem ma thuẫn tự đánh vỡ ra, ma khí
cuồng bạo hóa thành hai đạo lợi nhận sắc bén mạnh mẽ đánh tới!
Ngay nháy mắt ma thuẫn biến mất, Thế Giới kiếm toàn bộ đâm vào ngực Thư, mà Xa
Vưu cũng đã thuận thế tiến tới gần, nhưng khi hắn nhìn thấy hai lợi nhận đánh
úp lại chợt kêu lên:
– Không tốt!
Nhưng không còn kịp rồi!
Hắn vội vàng ngừng thân hình muốn thối lui nhưng hai đạo lợi nhận đã rơi lên
trên người.
– Oanh long!
Lực lượng đáng sợ nổ tung, Thế Giới kiếm nháy mắt chém Thư thành hai khúc, cả
long vực bị một cỗ lực lượng tuyệt cường trực tiếp oanh nát!
Lý Vân Tiêu chỉ nhìn thấy chân khí của Xa Vưu bị sụp đổ, miệng phun máu tươi
trực tiếp hóa khí, trên người bị chém ra hai vết thương cực lớn, cơ hồ xuyên
qua cơ thể!
– Lão Long!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng liền xông tới, dưới dư ba chấn động đáng sợ vội
bắt lấy Xa Vưu lập tức thu vào trong Giới Thần Bi, sau đó bật lui trở về.
Lực lượng vẫn chấn động suốt cả thời gian một chén trà mới dần dần tiêu trừ.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khó xem, Xa Vưu cơ hồ đang rơi vào trạng thái sống chết
mong manh. Hắn phân ra một đạo hồn phách đi vào, tìm kiếm long tinh trên người
Xa Vưu nhưng không tìm được, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Xa Vưu đã hoàn toàn hôn mê, cho dù còn long tinh trên người cũng không thể lấy
ra.
Lý Vân Tiêu cấp bách thuyên chuyển toàn bộ linh khí trong Giới Thần Bi hội tụ
quanh thân Xa Vưu, liên tục truyền nhập vào thân thể hắn, tận lực giữ gìn tính
mạng của hắn.
Bên ngoài, sắc mặt Bách cực độ khó xem, hàn khí bức người nhìn chằm chằm Lý
Vân Tiêu chỉ tay nói:
– Ngươi làm càn! Trước khi hai người còn chưa phân thắng bại sinh tử ngươi
lại động thủ cướp người! —————