Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi – Chương 1510: Một Nhà Đoàn Tụ (14) – Botruyen

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Chương 1510: Một Nhà Đoàn Tụ (14)

Trên không trung, hai thân ảnh như sao băng xẹt qua phía chân trời.

Dạ Vô Trần cảm nhận được hơi thở quen thuộc cách đó không xa, đôi mắt tím xẹt qua tia kích động.

Không sai, hắn rõ ràng cảm nhận được hơi thở của Mộ Như Nguyệt, nàng nhất định đã đến địa ngục…

“Huyết Nhi, ngươi ôm chặt, ta muốn đề cao tốc độ.” Dạ Vô Trần hít sâu một hơi, bình ổn khẩn trương kích động trong lòng, nhàn nhạt nói.

————-

Trong long đàm, trên người rồng bay cánh vàng bao phủ một tầng sáng vàng, ánh mắt hung ác đảo qua những nhân loại trước mắt, mang theo khí tức tàn
nhẫn khiến người khác không thể xem nhẹ…

“Nhân loại, ta chỉ
muốn ở chỗ này an tĩnh đột phá, vậy mà các ngươi lại tới quấy rầy ta!
Đặc biệt là nữ nhân đến từ đại lục Thần kia! Ngươi phá hỏng chuyện của
ta, ta sẽ không tha thứ cho ngươi.”

Đại lục Thần?

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Mộ Như Nguyệt.

Nữ nhân này không phải là người địa ngục mà đến từ đại lục Thần?

Nhất thời, mọi người hơi ngây ngẩn vì tin tức này, nhưng rất nhanh liền hồi phục tinh thần trước khí thế của rồng bay cánh vàng.

“Như Nguyệt đại sư!”

Thiên Long biến sắc, vội vàng nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.

Có lẽ lúc đầu hắn khinh thường nữ tử này trẻ tuổi này, nhưng hiện tại cũng chỉ có nàng mới có biện pháp…

Mộ Như Nguyệt không nói gì, thong thả ngồi xổm xuống, lấy mấy tảng đá từ
trong nhẫn không gian ra, bắt đầu bố trí trận pháp bên cạnh rồng bay
cánh vàng…

Nhìn thấy động tác của nàng, Thiên Long hơi sửng
sốt, vốn định mở miệng hỏi nhưng nhớ tới thực lực của Mộ Như Nguyệt,
cuối cùng vẫn nuốt hết mấy lời muốn nói vào bụng…

“Này… trận pháp này là…”

Ánh mắt Mai Nhạn từ nghi hoặc biến thành chấn động, không dám tin nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt.Phệ linh trận!

Không sai, đây chính là phệ linh trận trong truyền thuyết.

Bao nhiêu năm qua, hắn cũng chỉ thấy một người có thể bày trận.

Nhưng hôm nay, nha đầu này thế nhưng biết bố trí trận pháp này…

Chẳng lẽ, nàng thật sự là đệ tử của người kia?

Nghĩ đến ý nghĩ của mình lúc đầu, Mai Nhạn không khỏi toát mồ hôi lạnh, nếu
hắn giết Mộ Như Nguyệt, người kia nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn…

Rống!

Rồng bay cánh vàng rống lên một tiếng, phun lửa về phía Mộ Như Nguyệt…

Mai Nhạn căng thẳng, lập tức vung kiếm vọt lên ngăn cản, chém ra kiếm phong đánh tan ngọn lửa…

“Như Nguyệt đại sư, chuyện kế tiếp giao cho ta, ngươi cứ yên tâm bố trí trận pháp, bất luận thế nào ta cũng sẽ không để rồng bay cánh vàng quấy rầy
ngươi!”

Mai Nhạn ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn rồng bay cánh vàng trong long đàm.

Ánh sáng vàng nhạt bao phủ quanh thân, mông lung tuyệt mỹ không nói nên
lời, nhưng vẫn không thể che đi hơi thở cường hãn tản ra.

Đó chính là lực lượng của rồng bay cánh vàng đang đột phá…

“Chủ nhân, rồng bay cánh vàng ở ngay phía trước!”

Thân thể khổng lồ của Ma long giống như mây đen che kín bầu trời, ánh mắt
tràn ngập hàn ý lạnh lùng nói: “Đây có tính là oan gia ngõ hẹp hay
không?”

Trên lưng Ma long, thiếu niên tà mị khoanh tay mà đứng,
hồng y bay bay, tầm mắt hướng về phía rừng trúc cách đó không xa, đáy
mắt xẹt qua tia sáng.

“Rồng bay cánh vàng, còn có… mẫu thân? Ma long, ta cảm nhận được hơi thở của mẫu thân, hiện tại ngươi lập tức
dùng tốc độ nhanh nhất đến chỗ đó.”

“Vâng, chủ nhân.”

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.