Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi – Chương 1504: Một Nhà Đoàn Tụ (8) – Botruyen

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Chương 1504: Một Nhà Đoàn Tụ (8)

Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Mộ Như Nguyệt, chờ đợi câu nói tiếp theo của nàng…

“Lĩnh chủ đại nhân, ngươi nói ngươi có biện pháp?”

Trong lòng Lam Tụng vui vẻ, sắc mặt vui sướng.

Nhưng Mai Nhạn chỉ nhíu mày, không nói lời nào…

“Không sai, ta có biện pháp! Chẳng qua, hiện tại Mai Nhạn đã bị mất một cánh
tay, cho nên không cách nào thực hiện được biện pháp này…”

Mộ Như Nguyệt nhẹ gật đầu, tầm mắt quét về phía Mai Nhạn cách đó không xa, nhàn nhạt nói.

“Hừ!” Thiên Long hừ lạnh, khinh thường nói: “Ngươi rõ ràng nói lời vô nghĩa,
cánh tay Mai Nhạn đại nhân đã tàn phế, bây giờ ngươi nói như vậy còn có
ích gì?”

Từ đầu đến cuối, Mộ Như Nguyệt chưa hề liếc nhìn Thiên Long lần nào, tầm mắt vẫn chăm chú nhìn Mai Nhạn.

Lúc này, cánh tay Mai Nhạn còn đang chảy máu không ngừng, sắc mặt trắng
bệch khiếp người, nhưng dù vậy, tinh thần hắn vẫn rất tỉnh táo, ánh mắt
sáng quắc nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.

Trong suy nghĩ của hắn, vị nữ tử này không phải kẻ đầu đường xó chợ, nàng nói như vậy nhất định là có lý do…

“Lĩnh chủ đại nhân, này…” Lam Tụng nhíu mày, “Ngươi nói lời này chẳng phải
cũng như chưa nói sao, vừa rồi Mai Nhạn đại nhân đã bị rồng bay cánh
vàng chặt đứt một cánh tay, cho nên…”

Mộ Như Nguyệt cười cười: “Ta có nói cánh tay hắn không thể khôi phục sao?”

Cái gì?

Mọi người đều sửng sốt, biểu tình khó tin như nghe thấy chuyện con kiến dẫm chết con voi vậy.

Phải biết rằng, cánh tay Mai Nhạn đại nhân đã cháy thành tro bụi, phương
pháp duy nhất chính là dùng tái sinh đan, đan dược thượng giai cao cấp.

Có điều, ngay cả Thiên Long đại sư cũng không thể luyện ra tái sinh đan,
chỉ dựa vào nha đầu miệng còn hôi sữa này sao có thể luyện chế được?

Đây rõ ràng là người si nói mộng!

“Ngươi muốn luyện chế tái sinh đan?” Thiên Long cười lạnh, “Nha đầu, có phải ý nghĩ của ngươi quá kỳ lạ hay không, cả cái địa ngục này cũng chỉ có một vị đan dược sư thượng giai cao cấp, mà vị kia đã mấy trăm tuổi rồi, nha đầu, nếu chúng ta không nhìn lầm thì ngươi cùng lắm chỉ khoảng trên
dưới ba mươi tuổi thôi, với thực lực như vậy mà có thể trở thành lĩnh
chủ đã là khó có được, đừng nói với ta, ngươi là một đan dược sư tôn
thượng cao cấp đi!”

Đan dược sư tôn thượng cao cấp?

Làm sao có thể!

Đan dược sư tôn thượng đã rất hiếm có rồi, huống chi là cao cấp…

Cho dù nha đầu này là thiên tài cũng tuyệt đối không thể nào đạt được thành tựu như vậy ở cái tuổi này.

“Ngươi nói không sai, ta quả thật không phải đan dược sư tôn thượng cao cấp gì cả.”

Mộ Như Nguyệt không hề tức giận, trên gương mặt tuyệt sắc vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt.

Nàng ngừng một chút, nói tiếp: “Nhưng, nếu ngươi giúp ta, ta cũng không phải là không thể luyện chế ra tái sinh đan…”

Nghe vậy, Thiên Long cười phá lên, ngữ khí trào phúng: “Ngươi đã thừa nhận
mình không phải là đan dược sư tôn thượng cao cấp, nếu chưa đạt tới cấp
bậc này thì dù có người khác giúp đỡ cũng không có khả năng luyện chế
thành công tái sinh đan.”

Nghe tiếng cười châm chọc này, Mộ Như
Nguyệt không nói gì, nhưng Mai Nhạn lại nhíu mày hỏi: “Ngươi muốn Thiên
Long giúp ngươi cái gì?”

“Rất đơn giản, dùng tinh thần lực công kích ta là được.”

Cái gì?

Thiên Long trợn trừng mắt, hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề.

Có phải đầu óc nha đầu này hỏng rồi không? Lại bảo mình dùng tinh thần lực công kích nàng?

Phải biết rằng, tinh thần lực của mình cực kỳ cường hãn, toàn bộ địa ngục
cũng chỉ có vị đại nhân kia có thể so với mình, thế mà nha đầu không
biết trời cao đất rộng này lại bảo mình dùng tinh thần lực công kích
nàng?

“Nha đầu, ngươi đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp, nếu làm như vậy, ngươi nhất định sẽ biến thành ngốc tử!”

Nếu dùng tinh thần lực công kích một người không hề phòng bị, sẽ phá hỏng đầu óc người đó, nhẹ thì tàn phế, nặng thì tử vong.

Bởi vậy, khi nghe Mộ Như Nguyệt nói lời này, hắn mới cảm thấy không thể tin nổi…

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.