Mộ Như Nguyệt khẽ nheo mắt nhìn rồng bay cánh vàng cao lớn trước mắt.
Ánh sáng vàng nhạt bao phủ khắp long đàm, nó vẫy vẫy cánh, đôi mắt vàng thống khổ tựa như phải chịu đựng nỗi đau đớn mãnh liệt.
Nhưng dù vậy, nó vẫn không hề lùi bước khi đối mặt với công kích ào ạt của mọi người…
Rồng bay cánh vàng gầm nhẹ, thân mình thống khổ vặn vẹo, đúng lúc này, Mai
Nhạn bỗng xuất hiện phía sau nó, hàn kiếm hung hăng đâm xuống, phập một
tiếng, cắm sâu vào thân thể rồng bay cánh vàng.
Rống!
Rồng bay cánh vàng bị đau, vùng vẫy đập cánh, hất Mai Nhạn ra xa mấy trượng, thời điểm trường kiếm rút ra, máu tươi bắn tung tóe, nhiễm đỏ bộ lông
vàng óng…
Hành động của Mai Nhạn hoàn toàn chọc giận rồng bay
cánh vàng, nó bất chấp cấm kị dao động lực lượng khi đột phá, há mồm
phun ra một ngọn lửa nóng về phía Mai Nhạn…
Mai Nhạn vội vàng
né sang một bên, ngọn lửa xược qua y phục hắn, ống tay áo hắn lập tức bị thiêu cháy, càng lúc càng mãnh liệt…
Mọi người đều sợ tái mặt, Mai Nhạn là nhân vật có thực lực mạnh nhất trong số bọn họ, nếu hắn mà
có việc gì thì bọn họ lại càng không phải đối thủ của rồng bay cánh
vàng…
“Mai đại nhân!” Thiên Long nôn nóng la lớn.
Ngược
lại, Mai Nhạn không hề kinh hoảng thất thố, hắn nâng trường kiếm trong
tay lên, dùng sức chém mạnh xuống, cánh tay hắn rơi xuống mặt đất, nháy
mắt đã cháy thành tro bụi…
Đau đớn kịch liệt làm sắc mặt hắn tái nhợt, hắn cắn răng nhìn rồng bay cánh vàng đang giãy giụa phía trước…
“Mai đại nhân, cánh tay ngươi…”
Thiên Long nhanh chóng đi đến bên cạnh Mai Nhạn, nhìn cánh tay cụt còn đang chảy máu, trái tim cũng run lên…”Ta không sao. Hiện tại quan trọng nhất là đối phó rồng bay cánh vàng.”
Mai Nhạn lắc lắc đầu, thần sắc ngưng trọng.
Nếu hắn chặt đứt cánh tay mình chậm trễ một chút thì bây giờ toàn thân hắn
đã bị thiêu thành tro tàn rồi, khi chưa mất cánh tay hắn cũng không phải là đối thủ của rồng bay cánh vàng, hiện giờ càng không có khả năng đánh lại nó…
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn cực kỳ lo lắng.
“Lĩnh chủ đại nhân, không biết ngươi có biện pháp nào không?”
Lam Tụng quay sang nhìn Mộ Như Nguyệt, ánh mắt ẩn chứa mong đợi.
Nếu nói ở đây ai có thể đánh bại rồng bay cánh vàng, vậy hắn tin tưởng cũng chỉ có nữ nhân này…
“Hừ!” Thiên Long khinh thường hừ lạnh: “Mai Nhạn đại nhân là tôn thượng cao
cấp mà cũng không phải là đối thủ của rồng bay cánh vàng, chỉ bằng nàng
sao?”
Sắc mặt Lam Tụng hơi đổi, nhưng ngại thân phận Thiên Long
tôn quý nên không nói thêm gì, từ đầu đến cuối, ánh mắt vẫn nhìn chằm
chằm Mộ Như Nguyệt…
Nữ nhân này có thể nhiều lần mang đến kì tích, hắn tin lần này cũng không ngoại lệ…
Mộ Như Nguyệt chăm chú quan sắt rồng bay cánh vàng, đáy mắt xẹt qua tia
sáng không dễ phát hiện, nói: “Biện pháp, cũng không phải là không có,
chẳng qua…”
“Chẳng qua cái gì?”
Hai mắt Lam Tụng sáng lên, tràn ngập mong đợi.
“Chẳng qua…” Mộ Như Nguyệt cười nhạt, “Cần Mai Nhạn lĩnh chủ hỗ trợ…”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com