Rống!
Đột nhiên, một tiếng rồng rống từ phía trước truyền đến làm Ma long hơi sửng sốt, đáy mắt hiện lên tia sáng quỷ dị.
“Là tên kia, hắn thế nhưng trốn tới chỗ này!”
Dạ Tư Hoàng khẽ nheo mắt, cười nói: “Ma long, các ngươi có tính là oan gia ngõ hẹp không?”
“Hừ!” Ma long hừ lạnh, ngữ khí khinh thường: “Năm đó gia hỏa này bị ta đánh
cho chạy mất dép, tuy hiện tại thực lực của ta còn chưa hoàn toàn khôi
phục nhưng đụng phải kẻ địch ngày xưa, nếu né tránh phỏng chừng mọi
người sẽ cho rằng ta sợ hắn, chủ nhân, cứ giao cho ta hảo hảo giáo huấn
gia hỏa này một chút…”
“Đi thôi.”
Dạ Tư Hoàng hơi ngẩng đầu, nụ cười trên môi càng thêm sáng lạn.
“Hơn nữa, ta cảm nhận được mẫu thân đang ở phía trước…”
“Được.”
Ma long gật gật đầu, hóa thành một đạo hắc quang, lấy tốc độ mắt thường
không thể nhìn thấy vọt về phía trước, nháy mắt đã biến mất tại chỗ…
————–
Trong long đàm, một con rồng bay cánh vàng khổng lồ phát ra tiếng kêu rên.
“Đây là dấu hiệu rồng bay cánh vàng đột phá, chúng ta phải mau chóng giải quyết nó trước khi quá trễ.”
Nếu không, hậu quả không dám tưởng tượng…
Mai Nhạn nhíu mày, rút thanh kiếm bên hông ra, thanh âm lãnh đạm: “Hiện
tại, tất cả tôn thượng sơ cấp đều cùng ta tác chiến, những người khác có đi cũng chỉ chịu chết!”
Nghe vậy, tất cả cường giả tôn thượng sơ cấp đều tự giác bước ra, còn những người khác, dù tiến lên cũng chỉ
chết vô ích mà thôi…
Rống!
Rống rống!
Rồng bay
cánh vàng thống khổ rên rỉ trong long đàm, quanh thân tản ra ánh sáng
vàng, dần dần nhuộm toàn bộ mặt nước long đàm thành một màu vàng óng…
“Chúng ta lên!” Mai Nhạn cắn chặt răng, vung tay quát lớn.
Mọi người đồng loạt rút vũ khí ra, nhắm thẳng về hướng rồng bay cánh vàng…
Rồng bay cánh vàng tựa như cảm nhận được nguy hiểm tới gần, đột nhiên mở to
mắt, con ngươi màu vàng lộ ra sự bá đạo, tàn nhẫn, lần lượt đảo qua
những nhân loại xông đến…
Đột nhiên, vô số cột nước dựng lên,
mọi người còn chưa kịp tới gần rồng bay cánh vàng thì đã bị đánh văng ra ngoài, rơi mạnh xuống mặt đất…
“Không được!” Mộ Như Nguyệt lắc đầu nói: “Cứ tiếp tục như vậy, bọn họ đều không phải là đối thủ của
rồng bay cánh vàng, thực lực của nó cường đại, nếu đánh chính diện thì
chẳng khác nào tìm chết…”
“Hừ!” Thiên Long hừ lạnh, khinh
thường nói: “Cho dù phương pháp của bọn họ kém nhưng ít nhất cũng dám
dũng cảm tiến lên, không giống ngươi trốn sau lưng không dám xuất kích,
nghe nói ngươi đã đánh bại Lam Tụng, vậy hẳn là một cường giả tôn
thượng, sao không dám tiến lên tham chiến?”
Tựa như không nghe
thấy Thiên Long trào phúng, Mộ Như Nguyệt chăm chú nhìn tình hình chiến
đấu phía trước, trong đầu suy nghĩ không ngừng…
“Rồng bay cánh
vàng này quá cường đại, hiện tại cũng khó có thể chiến thắng nó, nếu để
nó đột phá, chúng ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có!”
Mai Nhạn lau mồ hôi lạnh trên trán.
Toàn bộ địa ngục, có thể đánh bại rồng bay cánh vàng đại khái cũng chỉ có
nam nhân thần bí kia, vương của địa ngục, và vị đại nhân tinh thông
thuật luyện trận pháp nọ…
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com