“Tại sao? Thái tử, vì sao phải đối với ta như vậy?”
Trước mặt, một chén đen tuyền này, chính là của phu quân nàng, phụ thân của
hài tử trong bụng nàng, thưởng cho nàng —— đọa thai dược!
“Hạo Nguyệt, bổn vương nói qua, bổn vương thích người thông minh, nhưng là,
bổn vương không thích, có người ở trước mặt bổn vương, giở trò thủ đoạn với
bổn vương, tạo chút nưu mẹo. Lòng của ngươi, có thể dùng để đối phó bất luận
kẻ nào, nhưng nhớ kỹ, đừng đối phó với bổn vương…”
Thái tử lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh còn hơi thuốc nóng,
trong mắt hiện lên một tia quỷ dị.
“Nhưng, thái tử, ta yêu người, ta là thật sự yêu người. Ngoại trừ chuyện kia
ra, cho tới bây giờ ta không làm gì nhẫn tâm với người…”
Hạo Nguyệt vẫn không hiểu, nàng không biết bản thân sai ở đâu, nếu như nói
chuyện gả thay, nàng không phải làm rất nhiều chuyện, muốn sửa lại sai lầm
này, muốn bồi thường thái tử sao?
“Ngươi không biết? Hạo Nguyệt, ngươi làm sao có thể mang thai ? Mỗi lần sau
đó, bổn vương đều đã phái người mang cho ngươi thuốc ngừa thai, sao ngươi có
thể mang thai?”
Thái tử đi lên trước, đánh giá cái bụng bằng phẳng của nàng, cười lạnh nói.
“Dược? Đó không phải…”
Nghĩ đến kia làm cho nàng cảm động, thuốc dưỡng thai Điềm Điềm, trong đầu Hạo
Nguyệt trống rỗng: tại sao nàng ngốc như vậy? Nên nghĩ đến, đã sớm nên nghĩ
đến , nhưng nàng không dám nghĩ, cho tới bây giờ cũng không có nghĩ tới…
Có lẽ, ở trong tiềm thức, nàng luôn cảm giác được bản thân đặc biệt, tối thiểu
nàng được chính nhi tám cửa nghênh lấy vào, khác với những nữ nhân tùy tiện
kia.
“Thái tử, ta không có, ta không biết…”
Thuốc kia, nói thật, nàng không nuốt được cái vị kia, bình thường lúc uống,
cũng là cực ít.
“Hừ, ngươi không biết sao? hài tử này, bổn vương không muốn!”
Mắt lạnh lẽo rùng mình, thái tử vô tình nhìn Hạo Nguyệt, hắn biết nàng sẽ
không uống thuốc này, hắn cũng không thể làm cho nàng uống.
“Nhưng, thái tử, đây là hài tử của ngươi, là cốt nhục của ngươi… Ngươi không
thể như vậy, không thể như vậy…”
Hạo Nguyệt gắt gao che chở bụng, bưng chén thuốc trên bàn lên, ba một tiếng
ném xuống mặt đất, bát vỡ, dược cũng sẽ không có…