Trong thư phòng, thái tử đã sớm nhận được tin tức, hai hàng lông mày hắn nhíu
lại, trên mặt không lộ ra điểm vui sướng sắp làm cha.
“Ngô Thái, trước phong tỏa tin tức, không được nói cho Lâm quý phi!”
Lâm quý phi, mẫu thân hắn, nếu như nàng biết rồi, cam đoan sẽ buộc hắn lưu lại
hài tử này. Dù sao, hắn là thái tử, mà bên người hắn, đến bây giờ vẫn chưa có
một hài tử.
“Thái tử, sợ rằng phong tỏa không được, nói không chừng, Lâm quý phi còn biết
sớm hơn chúng ta!”
Ngô Thái mặt bình tĩnh , nhỏ giọng nói.
“Là sao? Nàng không phải cũng mới biết sao?”
Hạo Nguyệt, hẳn là mới biết được, nàng không nói, còn ai biết được mà nói đây?
“Vì vị trí của người, nương nương sẽ để ngươi lưu lại hài tử này. Ngài bây giờ
nên có một nam tử, một người ngồi vào chỗ sau thái tử, mà Liễu cô nương thân
thế bối cảnh, đủ để làm mẹ hài tử này!”
Ngô Thái luận sự tình phân tích, thái tử bực mình chau mày:
“Hoàng thượng thân thể rất khỏe, chuyện hài tử cũng không cấp bách. Hạo Nguyệt
này, quả nhiên quá đa nghi, ta ban cho dược, nàng dĩ nhiên cũng dám không
uống!”
Hắn không muốn làm cho nàng có hài tử, cho tới bây giờ cũng không có nghĩ tới,
cho nên mỗi lần, đều đã sai người đem dược qua, nếu như nàng dùng đúng, không
có khả năng sẽ có hài tử.
“Thái tử, thuộc hạ cảm giác được, hài tử này đáng lưu lại, vì đại sự của Vương
gia sau này…”
“Bổn vương hiểu được. Chỉ là, ngươi sao biết sẽ là một nam tử đây? Nếu như là
nữ nhi, vậy chẳng phải là…”
Thái tử lạnh lùng cười, một hồi nữa sẽ tìm nữ nhân đó tính sổ!
“Thái tử, có hi vọng là thế tử. Bất quá, hậu viện…”
Ngô Thái thản nhiên cười, làm người Vương gia phải nhiều mưu trí, bình thường,
có rất nhiều điều phải nhắc nhở Vương gia, Vương gia tốt hắn mới tốt, Vương
gia tâm tình tốt, chuyện thuận rồi, cuộc sống hắn cũng tốt.
“Cái này, bổn vương đều biết! Bổn vương vẫn hy vọng, nàng có tài cán vì bổn
vương sinh ra một hài tử.”
“Thái tử, Liễu nhị tiểu thư cầu kiến!”
Nghe được tiếng thông truyền xé gió, thái tử cười lạnh nói:
“Tới thật là nhanh. Được rồi, Ngô Thái, ngươi đi xuống trước, bổn vương cùng
Hạo Nguyệt trao đổi…”