“Không nghĩ tới đám gia hỏa các ngươi lại tới trước một bước.”
“Không cần nói nhiều, giao ra Thần Vật có thể sống.”
Vừa mới tới Tuyệt Vô Song lãnh ngạo quét mắt ba gã lão giả nói, căn bản không để bọn họ vào mắt.
Kiếm Thần Tuyệt Vô Song làm người luôn luôn cao ngạo, không ai bì nổi. Tựa hồ không đem người trong thiên hạ coi ra gì.
“Kiếm Thần, chúng ta cũng không phải là người tới trước.”
“Ngươi muốn Thần Vật, tìm người kia đòi đi.”
“Thần Vật đã rơi vào hắn tay.”
Ba gã lão giả khẽ mỉm cười một cách đầy miễn cưỡng, chỉ hướng Long Thiên.
Nhưng trong lòng không khỏi dấy lên một tia hi vọng, nếu như Kiếm Thần cùng tên thanh niên thần bí này đồng quy vu tận, bọn họ liền có thể ngư ông đắc lợi.
Quả nhiên, nghe nói Thần Vật ở trong tay Long Thiên, ánh mắt của Tuyệt Vô Song liền liếc mắt qua.
“Tiểu tử, giao ra Thần Vật.”
Hắn không có khách khí, trực tiếp hướng Long Thiên nói.
“Thần Vật đang ở trên người của ta, nhưng vì sao ta phải đưa cho ngươi hả?”
Long Thiên nở nụ cười hứng thú, thế giới này dù ở đâu cũng không có thay đổi, cá lớn nuốt cá bé, mạnh làm vua.
Quả đấm liền là chân lý, tức là chính nghĩa.
“Thế gian này, có thứ gì mà Tuyệt Vô Song ta muốn mà không được!”
“Thức thời liền giao ra, nếu không chỉ có một con đường chết.”
“Cho ngươi một cơ hội cuối cùng.”
Kiếm Thần đứng chắp tay, lãnh đạm nói. Một thân khí thế, hiện ra hết sức cao ngạo bá đạo.
“Mụ nội ngươi, lão tử sợ chắc, chỉ là một tên Độ Kiếp trung kỳ dám ở trước mặt ta nói khoác mà không biết ngượng, thật là không biết sống chết.”
“Mặc dù lúc này ta đang bị phong ấn thực lực, nhưng tiêu diệt ngươi, ngay cả động cũng không cần.”
Long Thiên nhếch mép cười khinh thương, hắn thực sự nói thật, mặc dù sức mạnh đã bị hệ thống phong ấn nhưng đã là Chân Tiên, ở hạ giới này làm gì có khái niệm Chân Tiên, hắn cuồng nhưng có đủ tiền vốn để cuồng.
“Hừ, tiểu tử chưa dứt sữa cũng dám ở trước mặt ta kiêu căng nói khoác, bây giờ ta sẽ giết ngươi, cho ngươi minh bạch Kiếm Thần ta không cho phép kẻ khác khinh nhờn!”
Long Thiên cuồng vọng nói như vậy, hoàn toàn đã chọc giận hắn.
Nhất thời, kiếm ý bùng nổ, Thiên Địa Chấn Động, vô số kiếm ý, bao phủ tứ phương, xé rách vạn vật.
“Không hổ là Kiếm Thần, lĩnh ngộ tuyệt thế kiếm ý.”
Ba lão lão giả cũng bị kiếm ý của Kiếm Thần làm cho khủng hoảng, hù dọa đến sắc mặt tái nhợt, liền vội vàng thối lui vể sau.
“Xú tiểu tử, ngươi chọc giận kiếm của ta, hôm nay sẽ khiến cho ngươi chết không có chỗ chôn.”
Kiếm Thần Tuyệt Vô Song lãnh ngạo nói.
Chỉ thấy kiếm khí của hắn ngưng tụ, tạo ra một thanh kiếm hơn mười trượng sáng chói loá, từ trên hư không bổ xuống, kiếm ý phía trên được bao phủ bằng một ngọn lửa màu xanh.
Cổ năng lượng này vô cùng đáng sợ, khiến cho chung quanh ngọn núi run lắc dữ dội, không khí bị xé rách, phong tuyết bay đầy trời. Uy thế Kiếm Thần vô cùng kinh khủng, không thể khinh thường.
“Tiểu tử vô tri, đi chết đi!”
Kiếm Thần gầm lên một tiếng.
Kiếm ý mười trượng chém phá hư không, lao thẳng xuống đỉnh đầu của Long Thiên. Nhưng sau đó, khiến cho mọi người đều thất kinh là, đối mặt với một chiêu khủng bố của Kiếm Thần nhưng hắn vẫn đứng yên tại chổ, không nhúc nhích, mặt lộ ra nụ cười.
Mặc cho tuyệt thế kiếm ý, xuyên thủng thân thể.
“Kiếm Thần sao? Ngươi quá yếu, một chút cảm giác đau đớn cũng không có. Quá làm ta thất vọng, thật sự làm mất mặt cái danh xưng Kiếm Thần.”
Long Thiên cao ngạo bá đạo lạnh lùng nói.
“Cái gì? Không thể nào? Ta ta…Ngươi sao có thể, rõ ràng ngươi…Không có một chút tổn thương gì? Điều này sao có thể?”
Nhìn một chiêu kinh khủng của mình lại không gây ra một chút thương tổn gì cho Long Thiên, không khỏi khiến cho hắn lộ ra thần sắc kinh hoảng.
Trời ạ, làm sao có thể phát sinh sự tình như thế.
Phải biết rằng, hắn được xưng là Kiếm Thần cũng nhờ vào thiên phú lĩnh hội kiếm ý, mà chiêu vừa rồi là hắn dùng hơn 8 phần lực lượng, chém ra một chiêu kiếm ý, là 8 phần sức mạnh không phải đùa, nhưng mà…
Tên thanh niên thần bí này, bắt đầu khiến cho hắn có cảm giác tuyệt vọng!
Giống như núi cao nguy nga khiến cho người ta cảm thấy mình thật nhỏ bé.
“Hắc hắc, như thế nào, bây giờ đến lượt ta tiễn ngươi đi luân hồi.”
Long Thiên ngạo nghễ mà đứng, chắp hai tay sau lưng, lãnh đạm mở miệng nói. Cao cao tại thượng như Thần Ma, đang xét xử một con kiến hôi phàm nhân.
Ầm!
Long Thiên đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, nhưng một cổ đáng uy áp đáng sợ từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, xông thẳng tới chỗ Kiếm Thần, khiến hắn không kịp trăn trối.
“Không!”
Sắc mặt của Kiếm Thần nhất thời đại biến, hoảng sợ hét lớn nhưng đã không còn kịp. Trong nháy mắt toàn bộ cơ thể Kiếm Thần bị một cổ lực lượng vô hình lực lượng tách rời, biến mất vô ảnh vô tung.
Hắn nằm mơ cũng không thể ngờ được, đường đường là một trong những cường giả đứng đầu đại lục, cao cao tại thượng không ai sánh bằng, lại có một ngày chết thảm như, ngay cả xương cốt cũng không còn.
“Fuck??? Kiếm Thần cứ như vậy bị giết chết? Ngay cả máu thịt cũng hoàn toàn biến mất?”
“Ta sống hơn vạn năm, nhưng chưa từng gặp cái trường hợp nào như thế này!”
“Vô lý, hết sức vô lý.”
Một màn này, khiến cho ba lão giả triệt để rung động, căn bản không thể tin được vào mắt của mình.
Không thể nào hiểu được, thanh niên thần bí ngay cả động một cái cũng không, liền khiến cho Kiếm Thần biến mất vô ảnh vô tung.
Trên thế gian này, thật sự có thủ đoạn kinh khủng như vậy sao?